văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Thursday, April 30, 2020

LÊ XUÂN NHUẬN ** TRUNG-TÁ NGUYỄN VĂN LONG


  
 CỘNG-SẢN chiếm được Miền Nam đã mười năm rồi mà tôi vẫn còn tiếp-tục bị chúng kêu lên, kêu xuống hỏi cung. Tuy thế, nhờ những thời-gian đợi đi "làm việc" như thế tại các trại giam như Thanh-Liệt ở Hà-Nội; Kho-Ðạn, Hội-An, và Hòa-Sơn ở Quảng-Nam; mà tôi có dịp gặp nhiều cán-bộ Việt-Cộng cấp cao bị bắt về tội "kinh-tế" hoặc "tham-ô" và cả "bạo-loạn" nữa, cũng như đồng-bào nhiều giới phạm tội "phản-động hiện-hành", vượt biên, vượt biển, đưa hối-lộ, xâm-phạm hoặc phá-hoại tài-sản xã-hội chủ-nghĩa, vân vân, nên tôi biết nhiều và biết sớm những biến-cố xảy ra bên ngoài thế-giới "cải-tạo" hơn đa-số anh+chị+em khác trong tù.

Thursday, April 23, 2020

TRẦN THIỆN HIỆP ¤¤ Xoá thù trong Chống giặc ngoài


Xuyên khói thuốc ngắm trời xanh
Cánh mây lơ lững qua cành lá thu
Tít xa núi ẩn sương mù
Quanh đây một góc phù du vô thường

Nhớ thời vác mộng mười phương
Đạp bờ đại hải, vạch đường kình ngư
Nghêu ngao ngâm bài tạ từ
Rượu bầu độc ẩm cũng dư men nồng

Wednesday, April 15, 2020

NGUYỄN AN BÌNH ¤¤ VỚI ĐÀ LẠT, TÔI VẪN HOÀI LỮ KHÁCH


Vói Đà Lạt tôi luôn là lữ khách
Đi qua nhau trong một nỗi đời riêng
Em nơi đó đợi từ xa xăm lắm
Quán trọ bên đường xao xác chim đêm.

Tôi có những ngày về trên phố lạ
Nghe gió rong ca trên các vỉa hè
Con dốc đi hoài cuối đường vẫn dốc
Nên đời nghiêng như nước cạn suối khe.

LAN ĐÀM ¤¤ THÁNG TƯ, RƯỢU CHIỀU


Ừ, còn rượu uống chiều nay,
Tháng Tư, mưa lạnh giăng đầy vườn sau.

Bốn mươi năm, nửa địa cầu,
Buổi về, Em đã thay màu áo xưa
.
Có tiếc nuối, thôi, cũng thừa,
Tóc mai vội bạc, đủ vừa phong sương.

Monday, April 6, 2020

NGÔ TIẾN NHÂN ¤¤ Tản mạn về con người chúng ta


Sáng nay trong tĩnh lặng lúc 3 giờ bài hát Renascero – Renascerai của Roby Facchinetti vang lên đầy ám ảnh đầy khắc khoải. Tiếng hát đau thương – bi tráng như trong tuyệt vọng đó vẫn ấp ủ một niềm hy vọng mãnh liệt vào sự hồi sinh – sự tái sinh  của Con Người . Của Anh – Của tôi – Của Chúng Ta .
Đúng vậy  “ những ngày này làm thay đổi đời sống của chúng ta, nhưng chúng ta sẽ học hỏi được nhiều hơn “ – trích lời ca khúc.  Vậy qua cơn đau thương này chúng ta học được bài học gì ? Thật tuyệt vời lớp học mà Covi “ cưỡng chế “ chúng ta tham dự này hoàn toàn miễn phí , tuyệt đối bình đẳng ( già trẻ trai gái màu da sắc tộc tôn giáo giàu nghèo … ) , lại ở vào một thời điểm không thể tốt hơn khi ai ai cũng phải thực thi “ giãn cách cộng đồng “ hay nói cách khác là không có gì tốt hơn là : Nằm lm ! Ra sức nằm im ! Nín thở nằm im !

Saturday, April 4, 2020

TRẦN VẤN LỆ ¤¤ Đường Em Đi Đường Anh Đi


Hồi xưa...tôi gọi em:  Cô Bé
em có bao giờ lớn nữa đâu!
Trong ý nghĩ tôi, em thế đó
mà quên Xuân, Hạ...tiếp theo Thu...

Mùa Xuân, trời đẹp, em yêu đẹp
Mùa Hạ nắng hồng, em như hoa
Buồn quá, mùa Thu rừng đổi sắc
tôi ngồi trên núi ngó về xa...

Wednesday, April 1, 2020

NGUYỄN AN BÌNH ¤¤ CÁM ƠN NGƯỜI, HOA NỞ VỈ EM


 ...Cám ơn hoa đã vì ta nở
Thế giới vui từ nỗi lẻ loi
(Ta Về - Tô Thùy Yên)

Hoa vẫn nở trong vườn đầy nắng
Cánh hồng còn đọng giọt sương đêm
Tiếng dế khuya vừa nghe đất thở
Sáng đã xanh từng ngọn cỏ non.

HỒ HỮU TƯỜNG ¤¤ con thằn lằn chọn nghiệp



1.
Giữa một đường truông thăm thẳm, vắng vẻ và âm u, không một xóm nhà, ít người qua lại, có một cái am nhỏ. Am ấy mới cất, độ non ba năm thôi. Trong am, chỉ có một sư cụ già, thui thủi một mình, quanh năm chẳng được ai thăm viếng. Trước am, nơi giữa sân, chất sẵn một đống củi, vừa lớn, vừa cao ngất, củi sắp vuông vắn, thẳng thắn, dường như được săn sóc chẳng khác một vườn kiểng do một vị lão trưởng giả chăm nom.