văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Thursday, October 20, 2011

PHAN * Dang Dở


Lão gia vớ được cuốn báo xuân của vợ, vừa đi chợ về. Lão nhào vô phòng họp một người để khỏi bị sai, “xách đồ vô nhà cho em, nhẹ tay chút được không?...” Làm như trứng gà bị xách mạnh tay thì luộc ra con vịt không bằng, có cái trứng nào không đập ra mà ăn được, trước sau cái trứng cũng vỡ ra mới ăn được chứ! - Không quang quác không phải đàn bà. - Con cá thu đẻ mỗi lần mười ngàn trứng, chẳng ai hay. Con gà đẻ mỗi cái trứng, cả làng biết! Thằng nhóc con lượm đâu ra câu ấy mà nhổ vào tai lão hôm qua, làm lão phấn chấn hơn mùa xuân về, lão cười thầm khi nghĩ đến có dịp… phải cho đàn bà biết, đừng tưởng lấy được thằng chồng thì nhà khỏi mua trâu.

Wednesday, October 12, 2011

TRANG LUÂN * Đêm

Sao em thấy khu này ghê quá hở anh?”
Người đàn ông luống tuổi, đang đứng bên cửa kính, quay lại điềm đạm:
“Em nói không sai! Đây là khu chung cư mà tình trạng an ninh không mấy gì gọi là sáng sủa, khả quan cho lắm. Khu chung cư mà hầu hết người Á châu đều tránh xa, chứ chẳng riêng gì người Việt Nam, ngoại trừ chỉ có anh mà thôi. Nhìn ngang nhìn ngửa chỉ thấy toàn là Mỹ đen và người Mễ. Chẳng có đêm nào mà không có xe cảnh sát chạy tuần tiễu ở quanh đây. Cách đây ba hôm, cảnh sát mới hốt ở đây năm, sáu mạng có liên quan đến vấn đề đĩ điếm và ma túy.

BS. DƯƠNG ĐỨC HUYÊN * Thể Dục Khí Công Hoàng Hạc

I. Đại Cương

A. Khí: Khí là một chất vô hình ở khắp mọi nơi, trong vũ trụ và cơ thể con người. Khí ở ngoài vũ trụ gọi là ngoại khí, gồm khí trời (thiên khí) và khí đất (địa khí). Khí trong cơ thể con người là nhân khí hay nội khí. Đó là năng lượng bên trong cơ thể con người dưới nhiều dạng khác nhau: nhiệt năng, cơ năng, hoá năng, điện năng, quang năng, năng lực tinh thần. Khí và vật có sự liên hệ mật thiết với nhau. Vật hoạt động sinh ra khí. Cũng như cơ quan có sự liên hệ mật thiết với cơ năng. Cơ năng quyết định sự hình thành và phát triển cơ quan . Cơ quan hoạt động biến thành cơ năng. Về phương diện sinh lý, nhân khí có nguồn gốc ở ba thành phần:

Monday, October 10, 2011

HÀ LY MẠC * Nỗi Đau

Sáng nay tôi gọi tên tôi
Mà nghe sao lạ như người không quen
Thì ra mình đã quên mình
Hỏi ai còn nhớ chuyện nghìn năm xưa
 
Ngày hôm qua khác bây giờ
Cô dâu chung thủy hẹn chờ kiếp sau
Nghe chuông điện thoại mà đau
Bài thơ em đọc nát nhàu hồn tôi
 
Từ nay đã mất em rồi
Tôi làm cánh hạc giữa trời gọi sương
Bay về với định cô đơn
Trả em lại vũng hoa vàng, Thu ơi
 
Hà Ly Mạc
(trong “Quê Hương Nỗi Nhớ”) 

GRIEF

This morning I called my name on my own
But it sounded strange like that of an unknown.
It turned out that I had forgotten my self of gold,
How thus to ask if one still remembers things of old
 
Yesterday was different from today’s situation,
So a faithful bride is a promise for next incarnation.
The telephone ringing caused me distress,
The poem you read badly ruffled my soul to depress.
 
From now on, I have lost you – oh, my!
I’ve become a crane to call its flock in the foggy sky,
Flying towards the pinnacle of loneliness sphere
Giving back to you the yellow valley, my dear
 
Translation by THANH-THANH

Phan Xuân Sinh * Đụng Vào Cõi Thơ

Lời Tác Giả: bài “Đây là một bài Phiếm tác giả tưởng tượng ra mọi tình huống, mọi dữ kiện để người đọc mua vui trong chốc lát. Không hề có chủ ý châm chích ai. Nếu các hư cấu nầy có trùng hợp với vài trường hợp cá nhân thì đó là  ngoài ý muốn của tác giả. Kính xin quý vị lượng tình tha thứ.”  PXS.

TRẦN TUẤN KIỆT * Bỗng Dưng


về đây dốc đá mù sương
thả tâm tư với con đường lá bay

nguồn xưa triều đổ theo ngày

bỗng nghe chim hót lạc bầy trong đêm

vầng trăng soi một quãng buồn

hồn ta chưa biết bến nguồn là đâu

đi về nội cỏ rầu rầu

đêm nghe tiếng trúc thiên thâu tự Người


sáng trưng giấc ngủ bên đồi

mộng bay theo với những lời thinh không

hoang vu đỉnh núi trời hồng

thầm ôm trăng ngủ mênh mông một đời

Trần Tuấn Kiệt

PHẠM QUỐC BẢO * Thu Đến

Trong tĩnh mịch đêm trường sao quạnh quẽ

tiếng rì rầm trò chuyện cứ vây quanh
đưa người vào sâu giấc ngủ ấm lành
tự ta biết là gió thu đã dậy

Dậy từ đồng hoang sơ đầy cỏ dại
dậy từ biển xanh biếc một màu
hay núi cao sừng sững rõi đêm thâu
và châu thổ dạt dào thơm mùa gặt

Dậy từ lòng người bung đôi cánh bạc
xóa tan bóng tối chê ngự đêm trăng

trải mặt trời trên những nẻo miên man
đọng thành vì sao dẫn vào xa lộ

Tai ta nghe tiếng rì rào thổ lộ
dội âm vang nâng giấc ngủ lên cao
trong ấm êm còn hơi se lạnh ráo
quyện không gian man mác nỗi u hoài

Ừ ta mộng giữa mơ thu mãi mãi
mặc dòng đời cứ mải miết trôi xuôi
rồi mỗi năm ta một lần dừng lại
soi vào gương thấy mình vẫn tinh khôi

Phạm Quốc Bảo
[trích trong: thơ, hai mươi năm]

VŨ ÁNH * Hồi ký đầy nước mắt: Linh Mục Nguyễn Văn Vàng Chết Trong Xà Lim Ngục Tù Cộng Sản



Linh Mục Nguyễn Văn Vàng qua đời tháng 4-1985 ngay trong xà lim số 6-Trại tập trung A-20 ở Xuân Phước.
Nếu có những linh mục cam tâm làm tay sai cho Cộng Sản để được vinh thân phì gia, thì cũng có rất rất nhiều vị kiên trung trong Đức Tin thà chết chứ không làm tôi cho bọn quỷ dữ…

Sunday, October 9, 2011

NGUYỄN ĐỨC NHƠN * Xuôi Theo Dòng Nước Ngược


Từ bến xe về nhà chú tôi phải băng ngang một cánh đồng hoang. Ở cuối cánh đồng, gần khu chợ chồm hổm Tân Mai có một căn nhà lá nằm trơ vơ với những bức vách xiêu vẹo te tua vì trải qua nhiều năm tháng không được tu sửa. Tôi ghé vào xin nước uống. Bà chủ nhà hé cửa, ló đầu ra hỏi anh cần gì? Tôi nói trời nóng quá chị cho xin miếng nước và đụt mát một chút được không? Bà chủ nhà vừa mở cửa vừa nói mời anh vào rồi bước đến cầm chiếc ấm rót nước vào cái ly làm bằng đất nung. Căn nhà, ngoài lối đi và cái sân nhỏ phía trước, chung quanh đều là cây dại và cỏ tranh. Bên trong nhà kê một chiếc giường tre và một cái bàn với bốn chiếc ghế đẩu làm bằng gỗ tạp. Ở bức vách phía sau, kê một bàn thờ, trên bàn thờ là ảnh một người lính trẻ, mặc đồ trận, không thấy mang cấp bậc. Trước ảnh là một lư hương bằng sành, trên lư hương, vài ba chân nhang cắm xiêu vẹo. Thấy tôi đứng nhìn trân tấm ảnh, bà chủ nhà thở dài nói mời anh ngồi. Đó là ảnh thằng con tôi. Nó chết hồi còn chiến tranh. Thằng nhỏ mới ra trường Bộ Binh Thủ Đức được mấy tháng thì đụng trận bị thương, trực thăng chở về chưa tới bệnh viện là nó đi rồi.

LAN ĐÀM * Quần Ẩm


Thôi uống cạn ly cho bằng hữu,
Người còn kẻ mất, mấy xót xa.
Ta đã mười năm hơn bỏ rượu,
Chiều nay chếnh choáng nhớ quê nhà.

Ta vẫn bên tai mưa Trảng Lớn ,
Ngươi chưa quên giá buốt Thanh Cầm.
Men đắng dần phai, sầu gờn gợn,
Nhìn nhau muốn nói, thấy lặng câm.

Cơm áo quẩn quanh đời lưu lạc,
Thao thức nghìn khuya mộng nửa vời.
Ngươi cũng như ta đầu điểm bạc,
Mắt cay khói thuốc, lệ đầy vơi.

Mai mốt gửi thân tàn đất khách,
Mong động hồn hoang sóng Thái Bình.
Mỹ tửu, đêm buồn, men lạt nhách,
Ngươi thèm, nhắc mãi giọt đế kinh.

Thôi uống cạn ly cho bằng hữu,
Người còn kẻ mất, mấy xót xa.
Ngươi gọi tên ai trong hơi rượu,
Chắc phải tri âm chốn quê nhà.

Lan Đàm

ÐỖ QUÝ TOÀN * Sau Khi Ðọc Thơ Tình Của Luân Hoán

  1.
Nếu kiếp sau trời cho tôi làm thi sĩ, tôi muốn được làm thơ tình như Luân Hoán. Sáng làm thơ. Trưa làm thơ. Tối trước khi đi ngủ cũng hãy làm thơ đã. Làm thơ khi thức dậy, để lót dạ. Làm thơ khi đứng đợi xe, để qua thì giờ. Nhìn người yêu lên máy bay, muốn làm thơ. Nhìn người yêu lên đò qua sông, phải làm thơ. Thấy người yêu cũ ngồi xích lô bên cầu chữ Y (dầu có vợ đi bên cạnh) cũng liếc mắt ngó theo, rồi làm thơ. Ðến Chùa gặp em làm thơ. Ðụng em khi đi lễ nhà thờ cũng làm thơ nữa...

Saturday, October 8, 2011

Nguyễn Đức Nhơn * Bến Đợi



Sông nước chiều thu gợn sóng buồn
Mây trời bảng lảng, bóng chiều buông
Thuyền em đỗ bến phương nào nhỉ?
Có nhớ quay về thăm cố hương? 
 
Lầu nước buồn hiu đứng đợi em
Lối xưa chiều xuống phố lên đèn
Mơ thấy em về neo bến vắng
Dưới bóng trăng vàng - Trăng mới lên
 
Chiều xuống Mường giang nước lững lờ  
Mấy mùa sương khói dệt thành thơ
Màu hoa phượng đỏ đâu rồi nhỉ?
Chỉ thấy hoa vàng rơi xác xơ
 
Người đi đâu đó người đi mãi
Cốc rượu giang hồ men ngấm say
Có biết bao mùa hoa phượng nở?
Và biết bao mùa hoa trắng bay?
 
Tượng đá buồn hiu đứng đợi ai
Bến xưa ngày ngắn nhớ đêm dài
Người đi - Đi mãi - Người đi mãi
Có biết trên đầu tóc lén phai?
 
Nguyễn Đức Nhơn - Sep-21-2011 
 

PHAN BÁ THỤY DƯƠNG * Bên Hồ Câu Tuyết & Quán Đợi Bên Cầu


bên hồ câu tuyết

ta ngồi đây một mình câu tuyết
tuyết tả tơi bay gió lạnh lùng
hồ ảm đạm buồn bên cành chết
nổi chìm bóng lẻ trước mông lung

quán đợi bên cầu 

nhìn xa khói bếp mờ nhân ảnh
có phải chăng em quán dọc đường
cát bụi nhạt nhòa trên tóc mượt
sao còn đứng đó ngóng tà dương?
 
nắng Hạ đường dài chân ngại bước
ai tiếp ai chào khách viễn phương
giọng hát nào êm -
êm như biển nhớ
em quán bên cầu đón gió sương?
 
Phan Bá Thụy Dương 
 

PHẠM TÍN AN NINH * Những Điều Mơ Ước



Có một dạo, đi đâu tôi cũng nghe thiên hạ hát bài Con Chim Đa Đa,"sao không lấy chồng gần mà đi lấy chồng xa.." rồi đến bài Chị Tôi, "thế là chị ơi rụng bông hoa gạo". Đúng như người ta nói, Thơ và Nhạc có ngôn ngữ riêng của nó. Một người không có nhiều chữ nghĩa như tôi, nhiều khi say mê hát một bài hát mà sau đó suy nghĩ mãi vẫn không hiểu rõ ngọn ngành, ý nghĩa một vài câu. Trong bài Chị Tôi, tôi cũng rất ư là lờ mờ cái sự kiện.. rụng bông hoa gạo..và trời cho làm thơ.. này lắm. Dù vậy tôi vẫn thấy bản nhạc phổ từ một bài thơ chỉ vỏn vẹn mấy câu này, khá hay. Mà ngay đến cái sự hay này tôi cũng mơ hồ, không biết có đúng là tôi biết thưởng thức thơ nhạc không, hay là chỉ vì có sự đồng cảm mà tôi thấy lòng mình xúc động. Bởi vì mỗi lần nghe ai đó hát bản nhạc Chị Tôi, tôi lại da diết nhớ đến bà Cô Út của tôi.

Friday, October 7, 2011

TRẦN VĂN NAM * Nhầm Lẫn Khi Đọc Thơ

Nhầm lẫn khi đọc thơ khác với sáng tạo khi đọc thơ. Tuy vẫn cùng một cách thức là thêm thắt phần mình vào thơ của người khác, nhưng sáng tạo có tính chủ động, còn nhầm lẫn thuộc tính thụ động bị đẩy đi do chính sự lẫn lộn của mình.

VIÊN LINH * Đầu Thai



Sớm nay trả lại ưu phiền
Đời ta đã nhẹ trăm miền hợp tan
Xuân hồng chỉ đỏ ngồi đan
Lưới thưa giăng một trần gian đứng chờ
Đừng khô sợi chỉ đừng khô
Trăm năm sống vội ngựa thồ xe bon
Ngón này chỉ nọ đan luôn
Lưới ơi mau rộng thân buồn sắp rơi.

Sớm nay trả lại ơn đời
Thâu canh bụi phủ thân người lãng du
Giọt mòn gieo mái thiên thu
Chân mưa dạ héo hon bù lúc vui
Sớm nay rộng đất xa trời
Trăm tay tượng đá nghe dời chỗ xưa
Lưới ơi chỉ hỡi đừng thưa
Bên kia dương thế hồn chưa chịu về.

Viên Linh

DZẠ CHI * Phải Chi


 
Tôi về đúng vụ mùa hoa bưởi
nở trắng vườn sau bỡn cợt sương
hành trang tôi vẫn mang theo chuổi
ngọc thuở tình ta tẩm mật hương

Tôi về con nắng chiều chưa nhạt
trên dấu môi son trãi lụa vàng
áo ai lay khẻ như câu hát
ngày xưa em gọi chuyến đò ngang

Heo may vẫn thế,buồn hiu hắt
con dế dầm sương cất tiếng than
tiếng sáo ai…vì ai chất ngất
tiếc chi rẽ gió động mây ngàn

Tôi về giao động mùa thương cũ
em mải mê tô mặt nạ đời
đêm cao cổ hát,lời ca cú
Chàm ơi!!! mòn mỏi tiếng ru Hời

Thơ thoát y rồi em thấy đó
trái tim tôi thất lạc nụ cười
đôi dòng máu ngược về hai ngõ
như dấu môi em,bước chân tôi

Phải chi hoa nở thêm lần nữa
thơ sẽ vì em chạm mặt đời
đâu ngày khất thực đêm lần lữa
hẹn gió đông về giải nhiệt môi.

Dzạ Chi

Thursday, October 6, 2011

ĐẶNG TIẾN * Thi Giới Đinh Hùng


Đinh Hùng sinh ngày 3 tháng 7 năm 1920 tại làng Trung Phụng, ngoại vi thành Hà Nội (chánh quán làng Phượng Dực, tỉnh Hà Đông), Bắc Việt.

Thuở nhỏ, học trường Sinh Từ. Đậu tú tài khi học xong trường Bưởi, Hà Nội.

Tham gia sinh hoạt văn nghệ từ rất sớm, từ trước 1945, nhưng chỉ chính thức sống bằng nghề văn báo ít lâu trước khi di cư vô Nam (1952-54). Tại Sài Gòn, ông viết truyện dài dã sử (ký Hoài Điệp, Thứ Lang), làm thơ trào phúng (ký Thần Đăng), vẽ tranh, soạn kịch thơ và phụ trách mục thi ca Tao Đàn trên các luồng sóng phát thanh. Năm 1962, ông được trao tặng giải thưởng Văn chương Toàn quốc (về Thơ).

VÕ THẠNH VĂN * Bài Thơ Nhập Mộng



Ta dựng lều bên suối
Làm thơ tình liêu trai
Gọi em từ tiền kiếp
Xin dời gót thiên nhai

Đợi em về nhập mộng
Ta kết vần liêu trai
Sương rơi che cửa động
Tưởng lạc dấu tàn phai

Ngai vàng còn bỏ ngỏ
Chờ em về đăng quang
Tượng thần buồn thống khổ
Bụi nhàu ố thời gian

Bên triền chênh vênh đá
Ta đẽo làm thạch am
Dệt khổ thơ khai phá
Nghìn năm sáng trăng rằm

Đợi em về nhập thất
Ta gieo vần liêu trai
Ngoài trời mưa lất phất
Trong hang lời kinh sai

Mượn mây chiều thuở nọ
Trộn ráng chiều lụa thưa
Thắp nến hồng cháy đỏ
Thỉnh em ghé truyền thừa

Ta đọc kinh nhật tụng
Trì niệm lời yêu ma
Sơn đầu băng tuyết rụng
Trang thơ rớt bão nhòa

phù hư dật sĩ
VÕ THẠNH VĂN