văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Monday, February 28, 2022

Vĩnh Hảo ** AN TRONG CÕI BẤT AN




Những cánh rừng bạt ngàn, nối nhau rực cháy suốt mấy tháng cuối năm ở Úc. Hình ảnh lửa phừng đăng trên báo chí, truyền hình thật kinh hãi! Tưởng chừng hỏa ngục được ghi lại trong những bản kinh tôn giáo. Hàng trăm nghìn gia đình phải di tản, dạt về hướng ven biển để tránh lửa, nhưng vẫn không tránh khỏi cái chết đối với một số người; và thảm thương nhất là muông thú: tin tức cho hay khoảng một tỉ động vật hoang dã bị thiêu chết. Nạn cháy rừng ở Úc được toàn thế giới chú tâm theo dõi, đau xót, lo âu, đóng góp cứu trợ và cầu nguyện. Rồi mưa xuống. Mưa thật lớn trên những cánh rừng thưa, cây cỏ tróc gốc, khiến tạo nên lũ lụt ở một số nơi. Tai nối tai, họa nối họa, chẳng biết đâu mà lường.

Nhưng thiên tai thực ra chẳng phải là điều gì lạ lẫm trên hành tinh nầy. Cảnh giới này vốn là cảnh giới bất an, bất toàn.

Tường Linh ** Đi giữa đôi bờ

langariver_wm_ttthinh


Tôi về, thuyền ngược nước sông Thu

Thăm thẳm nguồn xa, núi mịt mù

Mưa vẫn còn mưa, chiều vẫn lạnh

Đôi bờ hiu hắt, bãi hoang vu

 

Đứng lặng trong mưa Vĩnh Điện buồn

Chân cầu trắng xóa nước sông tuôn

Thuyền lên mắt nuối bờ sông khuất

Cổ tháp Bằng An lạnh lẽo hồn

Văn Quang ** Ăn gì cũng có thể chết !!



Viết từ Sài Gòn.


Trong phần này, tôi chưa nói đến những mưu kế cùng sản phẩm độc hại của Trung Quốc ồ ạt tung vào thị trường Việt Nam trong thời gian vừa qua, không từ một thủ đoạn nào họ không dám làm. Đó chính là một cuộc xâm lăng, từ việc dùng tàu sắt đâm thẳng vào tàu đánh cá của ngư dân đến việc xuất sang Việt Nam những thứ đồ chơi của trẻ em nhiễm độc gây ung thư. Phải viết một bài dài mới phân tích hết được thủ đoạn ngày càng tàn độc của “người bạn láng giềng bốn không tốt, 16 chữ đen sì” này, chúng ta sẽ bàn đến vào một bài khác.

Ở đây tôi chỉ nói đến những thủ đoạn của chính đồng bào chúng ta hạ độc người dân Việt Nam mình.

Nguyễn Nam An ** LAN NHỎ


Đi đâu người cũng theo ta cả

Mùa xuân cho nhau – này hương hoa

Lan ạ năm nay ngày vui đến

Ta lại đi vô rồi đi ra!


Cũng lâu người đỡ tay ta đó

Một gánh giang hồ một gánh lo

Thì ra năm tháng trôi qua hết

Chỉ có buồn này ngày một to

TRẦN HOÀI THƯ ** Đôi Mắt



Thêm một mùa thu trở lại. Thêm một bầu trời trắng xám như mang theo một nỗi buồn, cúi đầu đưa ti­n những ngọn lá trở vàng. Và với tôi, thêm một khóa học nữa lại trở về.


Tôi bắt đầu mang lại chiếc áo len mỏng, bỏ lại tập vở, cuốn sách vào school bag để tiếp tục cuộc hành trình. Kiến thức hay là cơm áo. Có lẽ là cơm áo cũng nên. Cái giấc mơ hôm qua của một tên đàn ông da vàng, đến từ một đất nước nghèo khó, lạc hậu, tai ương, trước một thế giới văn minh kỹ thuật, bao bọc bởi computer, điện thoại, fax, bây giờ đã trở nên buồn nản. Hay tại số tuổi của tôi, chẳng khác những chiếc lá vàng đầu tiên rụng xuống trên thềm cỏ. Mùa thì lúc nào cũng về đúng hẹn. Nhưng trong tâm hồn tôi, mùa đang thay đổi theo từng bánh nhịp của thời gian. Hôm qua, bao nhiêu phấn kích khiến tôi đêm ngày tìm tòi học hỏi, như một tên vô sản được chia một gia tài giàu có. Hôm qua, tôi đến trường, tai căng, mắt miệt mài, hồn đắm chìm trên trang sách vở. Hôm qua, tôi cứ nao nao đợi chờ ngọn gió chuyển mùa. Nhưng bây giờ, mệt và cô đơn. Mười hai năm làm việc với chừng ấy thứ. Cobol thì cũng như Fortran, thì cũng như C++. Unix thì cũng như IBM. Perform thì cũng như Do. Object thì cũng như không Object. Tất cả thì cũng là những bit 1 bit 0 trùng trùng điệp điệp luân lưu bằng tốc độ sấm sét. Nhưng chao ơi, trong tôi, trên da thịt tôi, những sợi tóc của tôi, não bộ của tôi, còn trăm ngàn bit đời sống tiếp tục bỏ đi theo từng sát na. Để lại nỗi u hoài, hụt hơi, đuối sức.

Sunday, February 27, 2022

MINH NGUYỄN ** KỲ QUAN ĐÁ DỰNG

 

Để không phải mất nhiều thời gian di chuyển từ Hải Phòng về Bãi Cháy, trung tâm du lịch của tỉnh Quảng Ninh, khám phá các khu vui chơi hiện đại Sun World Hạ Long Complex, khu vui chơi trên Ba Đèo, khu bảo tàng Quảng Ninh, khu vui chơi Tuân Châu; đặc biệt, ngồi thuyền du ngoạn trên Vịnh Hạ Long, một trong 7 kỳ quan thiên nhiên được thế giới công nhận. Nên ngay trong đêm, từ Đồ Sơn về lại Thanh Hóa, tôi đã lên mạng tìm công ty lữ hành nào đó, có chương trình đón khách từ Hải Phòng về Bãi Cháy, rồi đưa đi thăm Vinh Hạ Long trong khoảng thời gian nửa ngày? Và quả nhiên, tôi đã không phải uổng phí thời gian, vì ngay sau khi nhấn chuột enter, tức thì màn hình máy tính hiện ra hàng loạt công ty cho tôi lựa chọn. Thêm nữa, trong thời gian dịch bệnh Covid 19 chưa thật sự qua đi, khách du lịch vẫn còn thưa thớt, nên giá vé khách sạn, vui chơi, ăn uống, tham quan Vịnh Hạ Long, đều được giảm gần phân nửa. Thấy vậy, tôi liền chọn ngay công ty dịch vụ lữ hành tương đối có tiếng tăm, đặt luôn 2 vé đi thăm vịnh cho tôi và Như. Nhờ vậy, đúng ngày giờ hẹn, sáng sớm một chiếc Limousin đã có mặt chờ sẵn ở trước cửa nhà Như, đồng thời cũng là khách sạn tôi ở, đón bọn tôi từ Hải Phòng chạy thẳng tới Cảng tàu khách Quốc Tế Hạ Long.

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** NGÀY TRỞ LẠI THẤY QUÊ XƯA NHƯ BÓNG CHIM TĂM CÁ




Chiều đứng bên bờ con suối cạn

Bỗng nghe chim động ở trong lòng

Trở lại hay mình một bến sông

Nước chảy lạnh lùng bên gió hú ...


Tàng cổ thụ gie nơi trú ngụ

Mươi năm ẩn náo bóng giang hồ

Bẻ giáo quăng vào đám củi khô

Đốt lửa hơ xem đời ấm lạnh

TUỆ SỸ ** Thuyền Ngược Bến Không

Tuệ Sỹ

Dưới hiên mưa vắng hồn khua nước 
Thả chiếc thuyền con ngược bến không 
(Thơ Viên Linh, Thủy mộ quan)

Tôi sinh ra thì thế chiến II đang hồi kết thúc. Lớn lên chút nữa, khi biết nghe và hiểu, những chuyện vãn người lớn về việc đánh nhau đâu đó, lúc nào đó, bao giờ cũng hấp dẫn như chuyện cổ tích. Mà hình như đó lại là những chuyện mà tuổi con nít của tôi được nghe nhiều hơn là chuyện cổ tích. Trong gia đình tôi, thỉnh thoảng thấy vắng đi một người lớn. Rồi lại nghe những câu chuyện thì thầm. Mấy chú, mấy anh lớn, đã từng ẳm bồng tôi, bỗng chốc họ trở thành nhân vật trong truyện cổ tích. Cách mà người lớn kể chuyện, lại làm cho không khí của chuyện cổ tích ấy càng trở thành huyền bí.

phan bá thụy dương ** Bài Tâm Ca Vô Niệm



1 -

Kìa ai,

bên suối ôm ảo tượng

Mắt dã hoang vu bụi lốc huyễn hờ

Vũ trụ chết -

tầng âm thanh lắng đọng

Tay ơ hờ vuốt gió hát bâng quơ


Tâm niệm lặng,

lững lờ sương ốc đảo

Gánh càn khôn u ẩn tiếng mưa khơi

Tóc khô kiệt kết tinh mùi thủy thảo

Thoáng mờ xa từng lượn sóng rã rời

Hà Thúc Sinh ** Phía có nắng



Đại dịch bùng nổ thì như mọi nơi trên thế giới, thành phố nơi quận hạt nhỏ này cũng sập cửa lại. Mọi hàng quán, cửa tiệm, chợ búa và các nơi sinh hoạt, ngay ngôi thánh đường cũng đều khóa trái và nhạt dần hơi người. Tất cả như bị một tấm màn bao la vô hình trùm kín, không một sinh vật nào dù nhỏ nhất thoát được ra ngoài.


Nhà tôi nằm trong giáo phận Chúa Thánh Linh, nơi có ngôi thánh đường  hơn hai trăm tuổi lọt giữa những con đường trồng toàn thông kim và sồi.

Và từ khi như mọi người thất nghiệp nằm nhà, tôi quen mặt ông cụ. Ngày nào cũng thế, khi nắng mười giờ leo lên hai phần ba tháp chuông thì, với tờ báo cũ bọc cái gì đó kẹp nơi nách, cụ đi qua nhà tôi và tiến về phía ngôi thánh đường. Nhìn bề ngoài cụ gầy nhưng có nét đạo mạo của một cụ già người Á đông với bộ râu bạc ba chòm. Nhưng tôi không đoán được quốc tịch của cụ.

Thursday, February 24, 2022

Hiệp Kim Áo Tím ** LẠC GIỮA RỪNG THÔNG




Chiều xuân lạc lõng giữa ngàn thông
Hồn chợt bâng khuâng, thoáng chạnh lòng

Nhớ nơi xa ấy ai rong ruổi
Như cánh chim kia mãi phiêu bồng

Em mãi ngàn năm cứ ngóng trông
Từ đầu xuân đến lúc tàn đông

Trần Vấn Lệ ** Trăn Trở


Nắng như trời đổ lửa, gió thổi bay đi liền...
Gió giống như người điên...nghiêng bên này bên nọ!
Vệ đường cây hứng gió, ngớt gió thì đứng run!
Người đi bộ bước chùn, xe bên đường chạy thẳng...

Hai ngày nay trở nắng...giống như trời trở mưa!
Câu nói giống như đùa.  Câu thơ cầm bẻ vụn...
"Tại sao nắng không nóng?".  Không ai trả lời đâu!
Không ai đi bên nhau.  Thành phố buồn chi lạ...

Wednesday, February 23, 2022

Phạm Xuân Đài ** NÉT XUÂN SƠN



Bạn có bao giờ để ý đến vẻ núi mùa xuân chưa? Và đã thấy tràn đầy trong lòng một niềm vui không cội rễ khi nhìn thấy nét tươi tắn lạ lùng của núi trong một bầu trời xuân?


Tôi đã sống bảy năm trên vùng thượng du của tỉnh Thanh Hóa, bên bờ con sông Mã, và đã bảy mùa xuân chứng kiến những kỳ diệu của đất trời, núi sông và lòng mình. Ðấy là một nơi hiểm trở, trại đóng ngay trên sườn núi trông xuống sông, bên kia sông là một bình nguyên nho nhỏ, rồi lại tiếp tục núi. Hai đầu sông được chắn bởi núi, bốn phía toàn núi, gần xa đậm nhạt khác nhau.

Mùa hè núi như cận cảnh, khô và thô thiển. Núi lúc đó đơn giản chỉ là địa hình, là cao độ khác nhau của khoa địa lý và đo đạc. Ðó là tính toán của khai thác gỗ và tre nứa. Và đối với chúng tôi, đó là mơ ước và nỗi sợ hãi của chuyện trốn trại.

Tuesday, February 22, 2022

TRƯƠNG VĂN DÂN * Truyện ngắn chuyển ngữ

.” Dino Buzzati sinh năm 1906 tại Belluno, mất năm 1972 ở Milano (Italia). Trước khi viết văn, ông là họa sĩ, nhạc sĩ và nhà báo, từng là phóng viên chiến trường và phụ trách mục phê bình nghệ thuật cho Corriere della Sera, một nhật báo quan trọng nhất nước Ý. Với Sa mạc Tartari (1940), tác phẩm đã được dịch ra nhiều thứ tiếng, ông đã trở thành một trong những tên tuổi lớn của thế kỷ 20. Nhiều truyện dài của ông đã được chuyển thành kịch bản sân khấu, phát thanh và truyền hình. Truyện Con chó gặp Chuá, đã được trình diễn trên đài truyền hình Pháp.

Monday, February 21, 2022

Hiệp Kim Áo Tím ** HOA HOÀNG HẬU


Anh bảo em là hoa hoàng hậu
Bởi áo em vàng thương gì đâu 
Bên đồi thông mây trời biêng biếc 
Hoa nào cũng đẹp chẳng phai màu 
Anh yêu những cánh hoa hồng vàng 
Gió chiều len lén thổi mơn man
Em tôi tóc rối thêm màu nhớ 
Xõa nhẹ bờ vai nhỏ của nàng 

Thursday, February 17, 2022

Trần Vấn Lệ ** Ngũ Tuyệt



Con chim mồ côi buồn.  Nó đứng yên không hót.  Trời hôm nay rét ngọt.  Im lặng đến lạnh người...

Thường thì chim có đôi, hôm nay sao đơn độc?  Nếu mà chim biết khóc...trời dám lắm có mưa?


Tôi hạ xuống câu thơ, mây hình như chùng xuống.  Tôi để ý từ sớm...sáng nay...chim...một mình!

Nó đứng yên.  Làm thinh.  Những lộc xanh cứ nẩy.  Chim thường ngày không thấy bay nhảy trên cây đào...

LÝ THỪA NGHIỆP ** Từng Ngõ Mùa-Xuân

 


Trông ra từng ngõ Mùa-Xuân
T
ầm thinh con én bâng khuâng bay về

 

Vòng quanh vườn bưởi vườn lê
V
ườn tôi nắng la thơ đề viên hoa 


Mười phương mây trắng nhngà
H
ồ tâm soi lấy hằng sa đất trời.

thy an ** Valentine 2022

 

khề khà con đường trước mặt 

ngày lễ hội tình yêu

tay run, chân vẹo vì gió lạnh 

Valentine chưa đủ ấm lòng…

xin gửi nụ cười theo mây 

đến những ai đắm mình trong biển yêu hạnh phúc 

nhánh hoa hồng đỏ thắm, nhớ tặng cho nhau

sớm hay muộn, không quan trọng

người làm vườn hái đóa hồng sót lại 

tặng anh em bên kia đại dương

ôm giấc mơ trùng phùng

cũng là thông điệp của tình yêu đằm thắm

không phải là tình yêu lãng mạn

mà của những người nhớ đến nhau

chiều xứ lạ mênh mang…

Hùynh Trung Chánh ** CON MA DỄ THƯƠNG



Nghĩa háo hức theo mẹ về Việt Nam thăm viếng quê hương. Sau mấy ngày vui nhộn làm sống lại những kỹ niệm ấu thơ tại Thủ Đức với bà con họ nội xa gần, chàng theo mẹ về quê ngoại, tạm trú tại nhà cậu Út ở thành phố Phan Rang, Ninh Thuận. Vì thuở nhỏ chàng không có cơ hội liên lạc với họ ngoại, nên dù được cậu tiếp đón rình rang, nhưng chàng muốn thân thiết với hai đứa em cô cậu thật khó. Sáng dậy, vừa chào hỏi đôi câu chúng đã biến mất, khiến chàng cụt hứng lâm cảnh ngồi bó gối một mình. 

Ngồi mãi đâm ra cuồng chân, chàng định rủ mẹ đi biển, nhưng mẹ và cậu dường đang bàn bạc chuyện gì quan trọng gay go lắm, nên đành xin phép mẹ đi dạo phố một mình. Bà dặn: “Cẩn thận nghen con! đừng đi xa nguy hiểm nghen con!” Chàng lầm thầm cằn nhằn: “Bà già cứ tưởng mình là thằng bé con hoài hà!”. Tuy cười mẹ nhưng chàng vẫn vâng lời, ra quán nước đầu ngõ, gọi ly cà phê đá nhâm nhi, lơ đãng nhìn “ông đi qua bà đi lại” cho đỡ buồn. 

Saturday, February 12, 2022

thơ TÔ THÙY YÊN



Tặng Phẩm


Thức cho xong bài thơ.

Mai sớm ra đi,

Cài hờ lên cửa tặng.


Đi Xa


Đi như đi lạc trong trời đất,

Thủy tận sơn cùng, xí xóa ta.

Cỏi chiều, đứng lại, khóc như liễu :

Có thật là ta đi đã xa ?

phan bá thụy dương ** Bên Đời Xuân Vô Nhiểm



1-

đưa tay níu sợi nắng tàn trên lá

sợ cánh hồng hoang lạnh giữa âm u

đời an tịnh với những ngày du lữ

bên đèn khuya nhìn biển tắm sương mù

đỉnh núi dựng mây ơ hờ quanh quẩn

đường chim bay như cách biệt ngàn trùng

lại một mùa Xuân -

lại thêm một mùa Xuân viễn xứ

lại thêm u hoài, lại thấy bâng khuâng

Vương Kiều ** Hoàng Trúc Ly và mùa sáng tạo



Thập niên 1950 thế kỷ trước, khi mùa xuân với trăm hoa bắt đầu chớm nở dưới bầu trời văn học nghệ thuật miền Nam – Việt-Nam thì ở Khúc Ruột Miền Trung xuất hiện hai vì sao giữa mùa sáng tạo ấy.

Đó là Quách-Thoại [1930 – 1957 ] sinh ở Huế. Thời niên thiếu“ anh hoa phát tiết ra ngoài  . . .” và Quách-Thoại mệnh yểu, ra đi trong cô độc lạnh lẽo ở nhà thương thí Hồng-Bàng tại Sài-Sòn.

Vì sao thứ hai có ánh sáng lạ kỳ là Hoàng-Trúc-Ly [1933 –1983 ]. Hồn thơ mà hiện tượng Phạm-Công-Thiện thời ấy đã phải thốt lên : “ thơ Hoàng-Trúc-Ly có ma lực kỳ quái của những câu phù chú. Đối với Hoàng-Trúc-Ly ngôn ngữ vẫn còn mới tinh, mỗi chữ đều mang một linh hồn, mỗi chữ là một sinh mệnh. Tôi gọi Hoàng-Trúc-Ly là thi sĩ lớn, là nhà thơ bậc thầy của thi ca hiện đại. “

Friday, February 11, 2022

Hà Thúc Sinh ** Đất Ma



Năm nay cụ Tam bảy lăm tuổi, cái tuổi “ruồi bâu không thèm đuổi” đối với rất nhiều người. Nhưng giống một võ sĩ nhà nghề, ngã xuống đứng lên đấm tiếp, về một phương diện nào đó, cụ tự thấy mình cũng còn phong độ.

Tháng trước, thực mà nói, cụ khá nản lòng khi nhận tấm ảnh một cụ bạn văn bên quê nhà gửi qua. Trong tấm ảnh ấy có cả chục người, và nếu không có phần ghi chú phía sau, cụ không cách nào biết được đó là những người bạn vô cùng thân mến của cụ, trong có vài người bạn Hướng Đạo, người nào người nấy tóc vài sợi, răng vài cái, sườn sáu khúc, chân hai que… đại khái thế. Nhưng nhìn kỹ, cả đám giống nhau ở một điểm: trên những khuôn mặt héo hắt, ít râu hay rậm râu, họ đều hờm những đôi mắt lăm lăm ngó về phía trước. Chính những đôi mắt này báo cho cụ biết họ còn sống và còn chờ, dù cụ không biết họ sống cách nào và chờ cái gì.

Nhưng, cũng chính những đôi mắt đó làm cụ mất ngủ.

Thursday, February 10, 2022

Trần Vấn Lệ ** Bài Thơ Yêu Quý


hoamai-010138

Mai em thức dậy, thấy gì trên tay?

Thưa em, hoa mai, em vàng một nụ!


Mùa Xuân là đó, em cầm hôn đi!

Muôn thuở một thì, tình Xuân bát ngát...


Anh nghe em hát một câu tình cờ:

"Không có bao giờ tình không thơ mộng!"

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** VÁCH ĐÁ




Người trẻ tuổi kéo trịt về bên trái chiếc nón lưỡi trai bạc mốc. Ngước mắt nhìn cao lên ngọn núi nằm lơ đãng trong những cụm mây thấp bay ngang. Chàng cuối xuống nhẫm tính, có lẽ những bài toán còn đong đưa vài con số ẩn, đôi mày khe khẽ chao nhẹ như chiếc lá cười với cơn gío heo may. Ðiếu thuốc cập chặc trong vòng môi đen sậm, ngọn lửa loé chạy lan lên đầu thuốc. Chàng ngồi sà trên tảng đá bên lề, lim dim rít từng hơi khói dài, nhã vài vòng tròn quay nhẹ nhàng trong không. Gió vẫn thổi ngay ngọn, ngọn gío miền núi miền rừng bao giờ cũng mạnh, mang theo nhiều mùi hương dại và đặc biệt lạ lùng. Gió đưa từng vòng khói thuốc lên cao, chạy xô bồ rồi càng lúc méo mó tan loảng hình dạng như mây. Vài chiếc lá lao xao bay luồn trong gió lùa tít mù theo con đường chạy dài thâm thẩn trước mặt, chàng đưa mắt nhìn lơ đãng, rít ngụm thuốc cuối cùng, tàn búng xổ vào lùm cây bên cạnh. Với nhặt cành khô, vừa lầm bầm chàng vẽ ngoằn ngoèo lên bãi cát những con số to nhỏ, cộng trừ nhân chia, chia nhân trừ cộng.. Chàng vẫn lắc đầu, xoa mạnh lên những kết quả bằng thân giầy tua gót, hình như chàng đang hằn học đó.

NGUYỄN LỆ UYÊN ** XOẮN MỘT CHỖ


            

Lúc kéo chiếc va li xuống xe, đứng bấm chuông, thay vì chị Trâm ra mở cổng, lại là ông già đập vào mắt tôi với đầu tóc trắng, bồng bềnh, dài tận ót trông rất nghệ sĩ. Cú va đập tiếp theo là kính trắng đu trên sống mũi cao, vẻ trí thức. Nhưng đến chiếc áo may-ô ba lỗ, quần sóc màu cà phê sữa phủ gối trông như Việt kiều ở xứ quanh năm đóng băng về nước. Vỏ bọc ngoại hình ấy không che đậy nổi phần da thịt rơi rớt dần mòn theo năm tháng.

Một người khác giới đang đứng bên kia cổng sắt, trong căn nhà của ba mẹ tôi lúc này có vẻ gì đó hơi khác thường, tôi thoáng nhíu mày và nghĩ vậy.

Wednesday, February 9, 2022

THY AN ◙ ◙ Lửa trời



lửa trời là lửa của tim

thắp lên thanh củi nổi chìm trên sông

đưa tay vớt lấy thấm lòng

que diêm quẹt xuống cháy xong nhu mì


lửa này mang chút từ bi

soi vào hang nhỏ so bì tình nhân

viết thơ lên giấy phân vân

rải lên cỏ úa mấy phần gió bay

Trần Kiêm Đoàn ◙ Mưa Huế



Hơn hai mươi năm tôi mới được nhìn lại một cơn mưa tầm tã đầu mùa của Sài Gòn.

Mưa Sài Gòn đến và đi hối hả với vẻ tất bật, rộn ràng và tình cờ ghé lại. Hiền như mưa trên phố ! Cứ đi với mưa, sẽ nghe được tiếng mưa vui trong lòng, mưa reo rào rạt bên hè phố, mưa xao xác trên mái ngói, mưa lách tách trên mái tôn. Những sợi mưa chiều Sài Gòn chênh chếch, bạc trắng giữa không gian, xanh mờ qua cây lá và vàng nhạt, long lanh quanh ánh đèn đường.

TRẦN VĂN SƠN ◙ ◙ Buổi sáng trên đồi Bảo Đại



Buổi sáng pjif phà dăm điếu thuốc

Ngẫm đời như một thoáng phù du

Quanh đi quẩn lại thơ và rượu

Bạn hữu năm xưa ở tít mù


Buổi sáng nhâm nhi ly rượu đế

Bàn không còn trống một chỗ ngồi

Người đi ta nhỏ đôi dòng lệ

Sầu ngút như mùa thu lá rơi

Lục bát Đỗ Hồng Ngọc (Đỗ Nghê)



 

 QUA TRƯỜNG

Em đi dáng mỏng thẹn thùng

Chân son bước giữa bụi hồng không hay

Hồn ai chật nứt áo bay

Mắt trong mắt nhớ tay trong tay cười…

 

 CHIANG MAI

Anh về lại với Chiang Mai

Nửa vầng trăng nhạt đôi người H’mông

Nhớ ơi rung tiếng chuông trần

Em xa xôi biết có bần thần không?

Tuesday, February 8, 2022

Nguyên Giác ** Viết lời như huyễn



Em đi để lại mây ngàn
quyện vào chuông mõ, phím đàn nửa đêm
Thương anh không ngủ giấc thiền
nụ cười em gửi ngoài hiên cúng dường

Em đi phả lại mùi hương
ướp làn gió sớm, thơm đường mây trưa
Thương anh trăm nắng ngàn mưa
lái đò cổ độ giúp đưa qua bờ.

thi ảnh Phan Bá Thuỵ Dương @ Võ Thạnh Văn

Album 58: Dư ảnh - Thơ Phan Bá Thụy Dương. Xin bấm vào link này để xem trọn album.

Monday, February 7, 2022

Huỳnh Trung Chánh ** MỘNG HAY THỰC



Đang chăm chú thêu, nghe tiếng cháu nội Ngọc Diệp reo vang trước cửa, thím Thanh ngưng lại, trễ mắt kiếng xuống, dang hai tay đón núm ruột thân yêu duy nhất của mình hun chùn chụt:

- Hôm nay con học có giỏi không?

Bé chu mỏ:

- Giỏi lắm chứ nội! Con trả bài thuộc lòng được 10 điểm nè, toán cũng 10 điểm nữa nè!

Nghe con bé trổi giọng đớt đát nhão nhoẹt, thím cưng quá mắng yêu: “Tổ cha mầy!”, đoạn thím mĩm cười cầm cái bánh cam trao cho cháu: 

Vậy thì đáng thưởng quá rồi!

MH Hoài Linh Phương ** chỉ một Saigon



Vẫn chỉ một Saigon trong ký ức….
Tưởng chừng như ngày ấy… mới hôm qua
Phố Lê Lai em dáng nhỏ nhạt nhòa
Mi thầm lặng tiễn người ra mặt trận


Sân ga quạnh hiu như hồn em vắng
Mưa có về trên đường cũ Gia Long?
Hàng lá me nghiêng như những giọt lệ thầm
Của một thuở tình xanh… ta đón, đợi.

Phan Bá Thụy Dương ** Lời gọi cỏ may


1-

Mùa mưa lần trước tôi theo đơn vị
Đến tiếp thu vùng đất nhỏ điêu tàn
Lối hẹp làng em lầy lội dấu chân
Những mái tranh nghèo ôi sao cô tịch

Vườn chuối bỏ hoang cỏ lên xanh biếc
Ruộng lúa bom cày,
đạn phá đêm đêm
Trăm gian nan,
thống khổ với truân chuyên
Người người chỉ
nguyện cầu trong sầu não

thy an ** Ma mị tàn năm





ma mị buổi chiều bỏ vào chiếc hộp phù thủy

lang thang đi vào phố thị tàn năm

đèn nhạc rưng rưng sắp tắt

con quỷ covid đâu đây chực bắt 

nụ cười lo ngại trên môi

ham vui vừa sợ vừa buồn

Hoàng Long Hải ** Ngày xuân, bói Kiều

 



Ít lâu nay, bởi mấy chú Ba Đỏ ở lục địa Trung Hoa hung hăng, ỷ thế đông, ức hiếp người Việt Nam ta, nhất là với các ngư dân đánh cá ở biển Đông, nên tinh thần chống Tầu xâm lược trong dân chúng Việt Nam, ở trong nước cũng như hải ngoại lại bùng lên, khá dữ dội.

TRẦN VĂN SƠN ** Lục Bát Gửi Phan Bá Thuỵ Dương



Cuối đời tôi thử nhìn tôi

Nhìn trong gạn đục nhìn lời vào ra


Nhìn lan nhớ huệ quê nhà

Nhìn sông nhớ núi chiều tà nhớ đêm


Nhìn ra giường trống chỗ năm

Thân là chiếc bóng trăng rằm là mơ

Sunday, February 6, 2022

LÊ XUÂN NHUẬN ** [hồi ký] ĐẠI-TÁ CAO VĂN KHANH


 


        Thiếu-Tá Cao Văn Khanh, nguyên Chánh Sở I An-Ninh Quân-Đội, Vùng I Chiến-Thuật, từ Đà-Nẵng, được bổ-nhiệm vào làm Giám-Đốc Nha Cảnh-Sát Quốc-Gia Vùng II Chiến-Thuật, thay-thế viên-chức dân-sự là Kiểm-Tra Nguyễn Bính, sau khi Nha này vừa được lệnh dời trụ-sở từ Buôn Ma Thuột lên Pleiku, để ở sát cạnh Bộ Tư-Lệnh Quân-Đoàn II, vào hạ-bán-niên 1967.

VÕ THẠNH VĂN ** Suốt Mùa Chia Cách Xa




Vu vơ

một thuở yêu người


Ngẩn ngơ

mấy buổi em lười đèn khuya


**

Bàng hoàng

suốt đoạn cách chia