văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Tuesday, December 31, 2019

HOÀNG NGỌC LIÊN ** Tưởng Niệm Hoàng Trúc Ly (1933-1985)

Hoàng Trúc Ly


Hoàng Trúc Ly tên thật là Đinh Đắc Nghĩa, sinh năm 1933 tại Đà Nẵng, có bằng tú tài Pháp.
Tác phẩm tiêu biểu: tập thơ duy nhất Trong Cơn Yêu Dấu và một số các thi phẩm khác đăng rải rác trên các báo, tạp chí, tập san ở Nam Việt Nam. 
Thơ ông có nhiều sáng tạo xuất thần trong cách sử dụng ngôn ngữ, dùng phong cách và kỹ thuật Tây phương nói lên triết lý Đông phương.

Monday, December 30, 2019

ĐÀO VĂN BÌNH ** Songkhla Dậy Sóng


Tại Quán Biển Xanh của Thị Trấn Songkhla, Thi Thi một mình đứng dựa vào lan can, mắt dõi nhìn ra phía biển xa xa. Bán Ðảo Malay nhô dài ra phía biển, xanh rợp những hàng dừa trông tựa như mũi của một con cá sấu. Buổi chiều, từng đoàn ghe, tàu ra vô làm cho cửa biển thật chộn rộn nhưng Thi Thi thì cứ vẫn đứng yên như thể tâm hồn phiêu bạt nơi đâu. Với kiến thức và suy tính của nàng, nàng nghĩ rằng việc tìm kiếm tông tích mẹ dù khó khăn nhưng không phải không hy vọng. Nhưng đến nay thì nàng cảm thấy tình thế hầu như tuyệt vọng cho nên hai giọt lệ tự nhiên lăn dài trên khóe mắt. Xót xa nghĩ đến mẹ, nàng nhắm nghiền đôi mắt và… ký ức kinh hoàng của chín năm về trước một lần nữa lại hiện về.

Sunday, December 29, 2019

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** CHẺ NÚI VÀNG BAY KHẮP ẢI QUAN



Bỗng nhiên núi nứt giữa biên cương
Mộ chí ngàn năm bốc cuối đường
Hài cốt người xưa sương khói quá
Mịt mờ sử ký lạnh kinh thiên
Từng giây tiếng khóc rơi trên đá
Đá chảy tan tành giữa núi sông...
Thế sự hỗn mang ngoài trí tưởng
Vàng bay khắp ngỏ ngách quê hương!

Saturday, December 28, 2019

NGUYỆT ĐÌNH ** Túy ca

   
                                    
Riêng tặng Bùi Ngọc Tuấn, Tác giả “Say Giữa Mùa Trăng” 
                                  Ô kìa! Thi sử là đây
                                  Một thiên sầu hận 
                                  vơi đầy giòng châu!
                                  Sa trường túy ngọa 
                                  xưa sau
                                  Bọc thây da ngựa đổi màu “pông sô”

Thursday, December 26, 2019

Đọc báo dùm các bạn ** Nhật treo cổ công dân Trung Quốc sát hại gia đình 4 người


Bộ Trưởng Tư Pháp Masako Mori đang họp báo nói về vụ hành quyết xảy ra vào sáng sớm thứ Năm, 26 tháng 12, 2019. (Getty Images)

TOKYO – Vào thứ Năm, Nhật Bản đã treo cổ một người đàn ông Trung Quốc bị kết án tử hình vì sát hại một gia đình bốn người, sau đó vất xác họ xuống biển.

BỬU UYỀN ** ANH LÍNH NGỤY MAY MẮN


…nói đến một mối tình thật lãng mạn, mà người con gái đã dám hy sinh sự nghiệp và cả tính mạng mình cho người yêu, thì không thể không nói đến mối tình của nàng Kim Chi và chàng Trung Đạo…’

Vào dịp cuối năm 1994, một buổi họp mặt các cựu tù nhân chính trị được tổ chức ở San Diego. Xướng ngôn viên của buổi lễ cho biết : “Khi tôi xướng tên trại nào, nếu quý anh là trại viên của trại đó, xin đứng dậy và tự giới thiệu tên của mình để các anh em khác được biết”. Nhiều trại cải tạo ở miền Bắc được lần lượt xướng tên như “Phong Quang”, “Yên Báy”, “Vĩnh Phú”, “Thanh Cẩm”, “Lý Bá Sơ”, “Nam Hà”, “Phú Sơn” v.v Trại nào cũng có năm bảy anh đứng dậy và giới thiệu tên của mình. Khi xướng tên trại Nam Hà, tôi đứng dậy và có thêm bốn anh nữa , trong đó có một anh, tự giới thiệu tên của mình là Lê Trung Đạo. Tôi lẫm nhẫm Lê Trung Đạo, Lê Trung Đạo… sao tên nghe quen quá, hình như anh ấy ở chung đội với tôi thì phải.

Wednesday, December 25, 2019

NGUYỄN AN BÌNH ** BÊN GIÁO ĐƯỜNG NGÀY ẤY


Đi trong tiếng chuông ngân
Bên giáo đường ngày ấy
Bóng tháp cao trầm ngâm
Gió ngàn sương giăng mãi.

Tiếng chuông đưa tôi về
Trên dốc mơ ngày cũ
Bồi hồi khi lắng nghe
Lời ca người thánh nữ.

PHẠM HỒNG ÂN ** ĐOẠN TRƯỜNG HÁT Ô


Sau sáu năm tù phờ phạc ở trại Xuyên Mộc, tôi thất thểu trở về làm phó thường dân nơi một xã hẻo lánh vùng Bến Tre - chỗ chôn nhau cắt rốn của mụ vợ thân yêu. Nói phó thường dân cho oai, chứ thật sự chỉ là thằng tù giam lỏng, đi đâu cũng có kẻ rình người rập bất kể ngày hay đêm. Mỗi tuần, theo chỉ thị, tôi còn phải cuốc bộ gần 5 cây số đường vườn để tới công an xã, khệ nệ trình cuốn sổ tay dày cộm có ghi rõ từng chi tiết sinh hoạt hàng giờ, để báo cáo với tên công an trưởng ( dường như chưa một lần cắp sách tới trường).

Tuesday, December 24, 2019

HUY PHƯƠNG ** Chúc thư


Tôi người lính già ở xa tổ quốc
Xa chiến trường lưu lạc tới đây
Nơi quê người sương pha tuyết đổ
Mang nỗi đau con ngựa lạc bầy.
Ngày tôi bỏ đi, bạn bè đồng đội
Vẫn hiên ngang cho đến phút sau cùng
Đã tự hiến thân mình cho tổ quốc
Thắng hay thua thì cũng vẫn can trường.

Saturday, December 21, 2019

BÙI NGỌC TUẤN ** buồn đêm trăng


đêm nay, đêm nay, trăng đêm nay
buồn như lòng tôi buồn khi say
trăng buồn như lời ca u hoài
như cung đàn vương trên hàng cây

người về phương nao, sầu nơi đây
tình còn mang mang, lòng không hay
ai buồn như trăng mờ bên trời
sông trôi hoài sao? sao buồn thay

VĨNH HẢO ** MỘT GIỜ KHÔNG CÓ ĐIỆN



Buổi sáng một ngày thường. 
Khu vực này, ngày thường cũng như ngày cuối tuần, chẳng gì khác. Vẫn yên tĩnh. Hiếm khi thấy người qua lại. Chim, quạ là khách vãng lai thường xuyên nơi những cội cây và bãi cỏ trước sân. Nắng mai chưa xuyên thủng được màn sương lạnh nên trời hãy còn mờ mờ.

Thursday, December 19, 2019

NGUYỄN AN BÌNH ** NHƯ NỖI BUỒN RỤNG XUỐNG THIÊN THU

Ta nhìn theo chiếc lá
Lá rơi cuối mùa đông
Bay trong cơn gió lạ
Tê điếng – lòng trống không.

Phải em - tình lá nhỏ
Se sắt – bờ vai đau
Theo dòng đời rụng xuống
 Để vàng úa đời nhau.

PHAN LẠC PHÚC ** NGÀY GIỖ


Sydney ngày...tháng…năm…
Vũ Đức Vinh thân,
Hôm nay viết thư cho bạn cũng là một ngày rất đáng nhớ của tôi. Ngày 20 tháng 10 âm lịch. Bà nó nhà tôi (bây giờ lên chức bà rồi không còn là mẹ cháu như trước nữa) đang thổi xôi, nấu chè. Chiều hôm nay bà ấy cũng làm thêm mấy món chay nữa…Hôm nay là ngày giỗ hết một ông bạn tù già của tôi.. Ông Thượng tọa nguyên Giám đốc Nha Tuyên Úy Phật Giáo Thích Thanh Long. Có thể nói trong những năm đi tù, người tôi kính trọng nhất là ông Thượng tọa này. Ông như một ông già nhà quê, không bao giờ nói một lời ”đạo đức”, cứ từ từ, cười cười “đừng có lo”, “rồi đâu có đó” mà ở gần ông mình thấy “vững“ ra nhiều. Có lẽ ông đạt đến mức “vô úy” nên không thấy ông lo lắng, sợ sệt cái gì bao giờ.

THIẾT TRƯỢNG ** Người tình ‘Địa Hình’


Vừa đón Tết con heo xong, còn một ngày nữa là hết tháng 2 năm 2019, mở Computer ra xem Email, đọc được nội dung của một trong những ông thần Nguyễn Trãi 1 (NT1) “nhiều chuyện” [bày ra việc này, chuyện nọ làm mất… sự an tịnh tuổi già] dự trù sẽ thực hiện Đặc san “50 năm nhìn lại”  khiến phải ngoái cổ nhìn lui xem có tìm ra cái gì không. May đâu có một tấm hình.  Nó đó. Bức ảnh ngay đầu bài có một kỷ niệm đăc biệt của khóa 1  Nguyễn Trãi (NT1)

Wednesday, December 18, 2019

THIẾU KHANH – Bài tình ca ở Hậu Nghĩa



Em mắt nghìn thu xanh cỏ biếc
Ta lên rừng thẳm ngủ chiêm bao
Vòng tay thân ái xa biền biệt
Ta gặp nhau mà vẫn nhớ nhau

Em nhớ ta hay ta nhớ em?
Từng đêm lặn lội giữa bưng biền
Ta qua Hậu Nghĩa ngày mưa xám
Róc vỏ thân tràm ta viết tên…

Tuesday, December 17, 2019

TRẦN VĂN SƠN ** Khổ Ca


Vỗ mạn thuyền hát khúc khổ ca
Năm năm câu mực mũi Kê Gà
Mái chèo tay lái thành ngư phủ
Chiến trận nghinh thù lũ cá ma

Biển gầm sóng dữ vùi thân phận
Neo gốc chà nhớ lúc dừng quân
Lưới cước chì phao thay súng đạn
Tối chong đèn chờ con nước lên

LÊ HỮU ** Lá thư gửi lạc: Ấm áp tình người lễ Giáng Sinh

TRẦN VẤN LỆ ** Bên Bờ Ảo Vọng


Cũng buồn chớ, phải không em?
lá me ai khiến vướng trên tóc người...
lá me vàng, lá me rơi
thời gian đi tới, mùa ơi bốn mùa!

Cũng buồn...Lá rụng như mưa
Bàn tay nước mắt ai vừa ứa ra?
Sài Gòn chút nhớ diết da
Chút thuơng không ở là xa cuối trời?

Sunday, December 15, 2019

PHẠM TÍN AN NINH ** Chuyện Một Người Bạn Học


Trước khi vào Đệ Tam Võ Tánh, hai thằng cùng học một lớp bên trường Văn Hóa. Năm Đệ Ngũ, niên học khai giảng hơn hai tuần thì cô Hương, Giám Thị, dẫn một người vào lớp. Mới đầu, từ cô Tùng Linh, giáo sư hướng dẫn, đến học trò, không ai nghĩ là anh ta sẽ là học sinh vào lớp Đệ Ngũ này. Người cao lớn, vạm vỡ, đẹp trai, mái tóc bồng bềnh, mặc một cái áo sơ mi sọc đậm, ngắn tay, xăn cao, quần sans-pli bó ống với cái nịt to bản và đôi giày da bóng đi kêu lộp cộp. Lại còn cái kính đen giắt trên dây nịt nữa chứ. Một cuốn tập cuốn tròn trong túi sau.

Saturday, December 14, 2019

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** CUỐI NĂM NGHE TIẾNG CHIM REO TRÊN ĐƯỜNG VỀ CỐ XỨ



Ngập ngừng giây phút bên hàng dậu
Đâu ngỡ chiều nay ngộ cố hương
Cát bụi bám đầy vai áo bạc
Biết rằng phong vũ cũng vô tâm!

Hàng dâm bụt đỏ ngày thơ ấu
Rúng động hồn hoang lữ khách xưa
Mái ngói rêu phong mờ quá khứ
Hay là chờ đợi bóng hài nhi...

Friday, December 13, 2019

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ** Chuyện nhỏ thôi, Vietnam Blues.



Đã gần một năm Sơn mới trở lại thăm khu vườn hồng nổi tiếng khắp lục địa Hoa kỳ này.  Hôm nay là ngày đầu người dân tiểu bang Ohio kỷ niệm lễ hội hoa hồng thường niên tại khu Park of Rose ở Columbus.  Vì lễ hội khai trương vào các ngày cuối tuần nên khách thưởng hoa từ các nơi đổ về dồn dập.  Họ đến đây không phải chỉ vì bây giờ là thời điểm hoa hồng nở rộ và rực rỡ nhất, mà tại đây người ta còn có thể tìm thấy, chiêm ngưỡng hơn 350 loại hoa hồng rất quí hiếm khác nhau. Chẳng hạn từ thứ hoa hồng bé tí teo cho đến thứ hoa 7 sắc màu cầu vồng sang trọng mà giá trên thị trường rất đắt. Trong khu vườn rộng 13 mẫu này, khách nhàn du còn có thể tìm thấy 350 lọai hoa thủy tiên đủ màu.

HOÀNG TRÚC LY ** Gọi một mình


Bếp lửa nhà ai lên khói sương
Người yêu mường tượng mắt u buồn
Buổi chiều rét mướt vào chăn gối
Sao em không về tôi mến thương?

Thơ mà huyền hoặc núi non ơi!
Lửa thép cuồng lên giữa mộng đời
Qua thoáng qua rồi mơ ước cũ
Máu nghẹn đôi đường vơi lệ vơi...

Thursday, December 12, 2019

TIỂU TỬ ** Đèn trung thu


Sàigòn đang vào Tết Trung Thu. Sàigòn, bấy giờ đã được đổi tên. Cũng đúng thôi ! Bởi vì “nó” không còn giống cái “Sàigòn” của thời trước, cái thuở mà mỗi món vật mỗi con người đều được nhận diện một cách trung thực, cái thuở mà tiếng nói chưa bị thâm nhập bởi những “mỹ từ... dao to búa lớn”, cái thuở mà tình cảm còn thật là tràn đầy... Cái tên mới của Sàigòn có hơi... dài, nên sau này, người ta chỉ còn gọi là “thành phố”, vừa ngắn gọn lại vừa hợp... thời trang !

VĨNH HẢO ** Bí Ẩn


Đã có mấy chục người chết khi lái xe qua ngọn đồi ấy. Cùng một cái chết giống nhau. Xe lao xuống vực thẳm khi vừa vượt lên khoảng đường cong, chỗ cao nhất.
Người ta không tin là nơi đó có oan hồn của người chết lôi kéo những người khác vào tai nạn. Nhưng dù thế nào thì do thân nhân của nhiều người đến thăm viếng, đốt nhang hay nến tưởng niệm, nơi đó được dựng lên một cái bia, cạnh một tảng đá bàng lớn. Xe qua lại, nhìn tấm bia ấy, không khỏi rùng mình.

Wednesday, December 11, 2019

ĐINH HÙNG ** Hương trinh bạch

Những người gái vẫn cùng ta gặp gỡ,
Cũng như em, giấu kín mộng linh hồn.
Cũng đắm tình trong mắt liếc, môi hôn,
Lòng chưa ngỏ cũng sẵn sàng ân ái.
Ta mê muội giữa một bầy yêu quái,
Biết cười vui, nói những giọng êm đềm.
Và than ôi! Tàn nhẫn cũng như Em,
Từng nhan sắc ngẩn ngơ hay kiều lệ.

TẠ QUANG KHÔI ** NIỀM VUI CUỐI ÐỜI


             
Ông Cảnh đã yêu Nhạn suốt cả cuộc đời. Trong tuyệt vọng và thầm kín. Nhạn là con gái đầu lòng của một người bạn thân. Người bạn này còn kém cả tuổi ông. Hai người cùng học một lớp với nhau nhiều năm. Khi người bạn lấy vợ, ông là một trong hai người rể phụ. Nhưng chính ông thì chưa bao giờ làm chú rể. Nhiều thầy bói đã cho biết số ông là số “cô độc cô quả”. Thật ra, ông cũng đã có một vài lần hỏi vợ, nhưng lần nào cũng dở dang và đổ vỡ. Có đám thì sắp đến ngày cười bỗng nhà gái từ hôn với lý do không rõ ràng. Có đám thì chính ông từ hôn vì bất ngờ trông thấy vợ chưa cưới đi chơi với một người đàn ông lạ mặt. Có điều đáng nói là dù đi hỏi vợ ông chưa hề thực tâm yêu một người con gái nào. Ông thấy bạn bè lần lượt có gia đình thì cũng muốn có một người vợ để đi về có nhau. Ông cũng nghĩ tới lời khuyên của một câu tục ngữ Pháp : ”L’appétit vient en mangeant”, nghĩa là cứ lấy vợ rồi sẽ yêu vợ.

Monday, December 9, 2019

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ** trên nỗi tình người 4


1-

mấy ngàn dặm hai khung trời cách biệt 
em một phương 
và ta ở một phương 
trăng tuyết ở đây sao cũng dị thường 
như khơi động nỗi niềm người viễn xứ

TRẦN VẤN LỆ ** Merry Christmas 2020

Hai mươi Thế Kỷ hai mươi năm
Image result for ảnh chân dung trần vấn lệ
Chúa Giáng Sinh vui khắp cõi trần
Mỗi dịp Noel mừng Chúa đến
Những vì sao hiện tự nhiên chăng?

Hai mươi Thế Kỷ rồi hơn nữa
Những tiếng chuông ngân đã trả lời:
"Đêm Chúa Giáng Sinh đêm rất Thánh
Ai buồn cách mấy cũng nghe vui!"

TRẦN ĐẠO ** trí thức, kẻ bất lực của muôn đời

Mao Trạch Ðông có một câu khó ngửi về trí thức. Vậy mà không ít trí thức trên đời, không phải hạng xoàng, ngửi được. Không có gì đáng ngạc nhiên. Ông có lý, trí thức thường là kẻ bất lực. Khổng Minh nhường thiên thời cho Tào Tháo, địa lợi cho Tôn Quyền, chỉ dựa vào nhân hoà mà dựng nhà Hậu Hán, thật là người trí thức phi thường. Nhưng cũng phải thở dài, gục xuống Kỳ Sơn. Thật là kẻ bất lực trước thời thế. Nguyễn Trãi chủ trương đánh vào lòng người hơn đánh thành, giúp Lê Lợi đánh bạt quân Minh, tuyệt vời không kém Khổng Minh. Rồi cũng bị loại : thế giới phong kiến không có đất sống cho loại người như vậy, loại người biến mệnh trời thành lòng dân. Tại sao kỳ lạ thế ?

NGUYỄN AN BÌNH ** NGÔI NHÀ NHỎ CỦA TÔI


Ngôi nhà nhỏ của tôi
Có giàn ti gôn bao mùa thắm đỏ
Rực hồng dưới nắng vàng một ngày ban mai
Nơi tôi nhìn thấy
Từng cánh ong mật bay về
Rong chơi tìm những hương hoa trong gió
Nơi mỗi ngày tôi đi về
Nơi có tiếng khóc cười của trẻ thơ ngày ấy
Nơi có lời giận hờn của người đàn bà tôi yêu
Luôn ấm áp ngọn lửa yêu thương
Và cái nghèo nhiều năm vây bủa
Cái lạnh hanh hao
Mong manh của một kiếp người.

Sunday, December 8, 2019

BÙI NGỌC TUẤN ** nhớ bạn


(tưởng nhớ Q., gửi những hào kiệt từ KBC 4100)

thảng thốt đêm nay, rượu đã rồi
một mình ngồi dưới ánh trăng soi
tưởng người thủa trước về thăm bạn
choàng dậy, cả cười vẫn một tôi

Thursday, December 5, 2019

NGUYỄN MẠNH TRNH * Nguyễn Đình Toàn: người viết nhạc như một thi sĩ

Image result for hình ảnh nhà văn Nguyễn đình toàn


Hai mươi năm văn học miền Nam có thi sĩ Nguyễn Đình Toàn với những bài thơ được chép trong những cuốn vở học trò thì có văn sĩ Nguyễn Đình Toàn với tác phẩm Áo Mơ Phai được giải thưởng văn chương toàn quốc.Và cón có một chân dung nghệ sĩ nổi bật không kém. Đó là nhạc sĩ Nguyễn Đình Toàn.

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ** Cũng còn kỷ vật

PHAN LẠC PHÚC ** Ngày giỗ


Sydney ngày...tháng…năm…
Vũ Đức Vinh thân,
Hôm nay viết thư cho bạn cũng là một ngày rất đáng nhớ của tôi. Ngày 20 tháng 10 âm lịch. Bà nó nhà tôi (bây giờ lên chức bà rồi không còn là mẹ cháu như trước nữa) đang thổi xôi, nấu chè. Chiều hôm nay bà ấy cũng làm thêm mấy món chay nữa…Hôm nay là ngày giỗ hết một ông bạn tù già của tôi.. Ông Thượng tọa nguyên Giám đốc Nha Tuyên Úy Phật Giáo Thích Thanh Long. Có thể nói trong những năm đi tù, người tôi kính trọng nhất là ông Thượng tọa này.

Tuesday, December 3, 2019

HỒ CÔNG TÂM, NGUYỄN KINH BẮC ** thơ xướng hoạ



Bài Xướng : 

TIỆC RƯỢU CUỐI TUẦN

Sá gì thêm một hai ly cỏn
Bằng hữu đời nay đỏ mắt tìm
Thiên hạ mưu cầu danh lợi cả
Ta ngồi ta luận cổ suy kim

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** Nhà thơ NGY DO THÁI (1940-2019)



 Tiểu sử văn học: NGY DO THÁI

Nhà thơ Ngy Do Thái tên thật là Nguyễn Hải Thệ sanh ngày 18.4.1940 (Canh Thìn), giờ Ngọ 12 giờ trưa.
Quê quán tại phường Long Sơn, Thị xã Tân Châu, tỉnh An Giang.
Năm 1954-1961: học sinh trường Thủ Khoa Nghĩa - Châu Đốc
Năm 1961-1962: trường Sư Phạm Sài Gòn
Ngy Do Thái còn ký nhiều bút hiệu khác: Huyền Dân, Dân, Phương Mai, Nguyễn Thiếu Khanh, Nguyễn, Nguyễn Viên Phương…

TC HOÀNG LONG HẢI ** Dầu lửa, đại họa?


Chuyện cũ học trò

    Năm tôi học Lớp Nhì (1949-50) với ông Lê Đình Khởi, nhân dịp giảng về lịch sử: Pháp xâm lăng nước ta, nước ta thua vì Pháp có “tàu sắt, súng đồng”, còn binh lính của Triều đình chỉ có gươm giáo mà thôi. Ấy là vì Pháp “văn minh” hơn ta. Châu Âu tìm ra và xử dụng, khai thác những gì nhân loại tìm ra được, như lửa, thuốc súng, và sắt thép, v.v… và v,v…

Sunday, December 1, 2019

NGUYỄN AN BÌNH **.NHỮNG NẺO ĐƯỜNG ĐÔNG BẮC



Qua cổng thành nhà Mạc
Rêu xanh - đá đã mòn
Mấy trăm năm biển cạn
Đâu lời hẹn nước non?

Đèo Bắc Sum nắng sớm
Nhà chơ vơ bên đồi
Qua cổng trời Quản Bạ
Núi Cô Tiên xanh ngời.

Saturday, November 30, 2019

VĨNH HẢO ** BÚT KÝ CỦA MỘT NHÀ THƠ-ĐIÊN



Hắn đi thật rồi. Chỉ để lại một xấp bản thảo trên bàn viết, hầu hết là thơ, chỉ có một bài văn xuôi, viết theo lối tùy bút, hay có thể nói là một thứ lưu ký để gửi cho người ở lại. Chủ nhà cũng là chỗ quen biết nên ráng chờ cho tới khi nào xấp bản thảo được trao đúng người rồi mới lo dọn dẹp căn phòng để cho người khác mướn. Căn phòng vẫn còn nồng mùi khói thuốc. Một cái giường nhỏ. Một bàn viết nhỏ ngó ra cửa sổ nhỏ. Xấp bản thảo được lấy đi rồi thì trên bàn chỉ còn trơ lại một cái gạt tàn thuốc bằng thủy tinh đã được rửa sạch, lau khô, và đặt úp xuống. Hắn đi thật rồi. Một nhà thơ. Một gã điên. Một bàn viết. Một cái gạt tàn. Một cuộc đời. Hắn có điên không nhỉ? Cái đó khó mà nói được. Có thể đối với cuộc đời này, đối với thiên kỷ mới này, hắn điên thật đấy. Không tin à? Thì đọc thử những gì hắn viết xem. Hắn viết rất tỉnh. Đây là bài viết tỉnh nhất của hắn. Nhưng vẫn không bao giờ được chúng ta chấp nhận. Vậy thì hắn điên thật rồi còn gì! Nhưng nói cho cùng thì hắn là một gã điên rất đáng yêu. Một gã điên rất thơ. Một gã thơ rất điên. Một gã điên không quậy phá, không phiền nhiễu ai. Điên một cách lặng lẽ, âm thầm. Hắn vào đời bằng nỗi điên âm thầm rồi từ giã cuộc đời cũng bằng nỗi điên âm thầm ấy...

HAI TRẦU * CHỢT NHỚ VỀ SÀI GÒN


Thưa bạn,

Dường như mỗi khi có ai đó nhắc về một vùng đất, một làng quê, hoặc một thành phố nào đó để nhớ là nỗi nhớ ấy được tích lũy lại từ những kỷ niệm, những ký ức mà người ấy có lần được ghé qua rồi có khi phải sống lại nơi chốn ấy năm ba ngày, năm ba tháng hoặc lâu hơn chút nữa là năm ba năm, hay lâu hơn nữa;nhưng chắc chắn một điều là nỗi nhớ ấy phải chín muồi, phải khắng khít, phải tha thiết để rồi người ta mới có dịp ngồi xuống tâm sự cùng bạn về nỗi nhớ của họ về những ngày xa xưa ấy mà họ đã ở đó một thời!

HỒ TRƯỜNG AN ** Câu chuyện xóm Thiềng Đức


Ông Lê Tấn Bền vốn dân xóm Thiềng Đức, làng Long Đức Đông, tỉnh Vĩnh Long. Ông được đắc cử Hội dồng Địa hạt khi ông được 40 tuổi. Vợ ông là bà Lý thị Xuyến thuộc loại chủ phụ đảm đương hiền thục. Hai cô em kế của ông là cô Ba Túy Khuê, cô Tư Túy Châu đều lấy chồng hơi xa, nhưng thuộc con nhà giàu. Cô Ba Túy Khuê lấy chồng ở Hòa Mỹ , thuộc vùng phụ cận, cách tỉnh Vĩnh Long 8 cây số. Cô Tư Túy Châu lấy chồng ở Chợ Lách, cách tỉnh Vĩnh Long 15 cây số. Chỉ có cô Út Túy Ngọc lấy chồng ở xóm Cái Sơn Bé, gần Đình Khao, cách cầu Thiềng Đức 2 cây số. Chồng cô là ông Cai Tổng Trương Minh Khôn lớn hơn cô 10 tuổi, nhưng nhờ tập khí công và dượt võ Bình Định rất siêng chăm nên thể chất ông vẫn phì mỹ và cường tráng lắm. 

Wednesday, November 27, 2019

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** TRÊN ĐƯỜNG VỀ QUÊ, BỖNG NGHE BẢN TỐNG TỬU ĐƠN HÙNG TÍN



Tiền đồng tịch kim bằng cộng lạc
Hậu lâm nguy bất kiến đệ huynh
Lưỡi gươm đưa đầu rơi trên thảm cỏ
Mà đôi mi còn mấp máy giữa trời xanh
Dù không thương cũng đừng nên hạ thủ
Giết kẻ thù chớ giết bạn sao đành !  (*)

Tuesday, November 26, 2019

TRẠCH GẦM ** Phan Bá Thụy Dương Du Bolsa

PBTD


Một tách cà phê… dăm ba điếu thuốc
Ta dắt dìu ta mỏi gối lang thang
Một quán cà phê… dăm ba thằng bạn
Ta tìm ra ta cuối nẻo hoang đàng

TIÊU DAO BẢO CỰ ** Lãnh Tụ Tối Cao



Image result for hình ảnh Thích trí quangBBT: Ngoài những chi tiết phụ mang tính hư cấu cho phù hợp với tính chất tiểu thuyết (như Lãnh tụ tối cao ám chỉ Thượng tọa Trí Quang và tên các nhân vật), nội dung cuộc tiếp xúc được ghi lại khá trung thực, phản ánh rõ tư tưởng của Thượng tọa Trí Quang lúc bấy giờ và suy nghĩ, tâm trạng của các nhân vật khác. Vào thời điểm này tôi 21 tuổi, học năm thứ ba Đại học Sư phạm.
Tôi gởi đăng phổ biến đoạn văn này như một tư liệu tham khảo cho những người quan tâm, với nhận định hoàn toàn chủ quan, qua mắt nhìn của một sinh viên tranh đấu 21 tuổi ở chính thời điểm đó, không nhằm mục đích phê phán hay ngợi ca, về một nhân vật đã đi vào lịch sử và gây ra những nhận thức trái chiều.
(TDBC)

Sunday, November 24, 2019

TRẦN HOÀI THƯ ** ĐÊM TỪ BIỆT VIỆT NAM

tranh Nguyễn văn Bảy

Lăn chiếc phuy dầu lên cá lớn
Trời ơi, ta từ biệt Việt Nam

Việt Nam. Đêm ấy đêm trừ tịch
Có những con người lại cách ngăn