văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Tuesday, June 7, 2011

LAN ĐÀM * Túy Vân Hành


          
          Ừ về phủ cũ tịch liêu,
          Núi xưa đỉnh biếc mây chiều còn say.

          Phá hoang khói sóng dâng đầy,
          Cát ôm đất lạnh thêm dầy hoàng hôn.
       
   *
          Ừ về phủ cũ rất buồn,
          Trong heo may có tiếng hờn từ ly.

          Phố tìm lại bước người đi,
          Đã rêu mái xám, xuân thì dấu phai.
       
   *
          Ừ về phủ cũ miệt mài,
          Nghe hồn thông gọi đêm dài ngẩn ngơ.

          Biển khuya con nước xô bờ,
          Trăng sao cũng lạ, sương mờ bóng nai.
     
     *
          Ừ về phủ cũ trang đài,
          Em phôi pha, để ta ngoài lênh đênh.


Lan Đàm

Sunday, June 5, 2011

PHAN BÁ THỤY DƯƠNG * Gõ Thức Đêm Đen

        1-
         Lửa đã lịm trong lòng anh đó sao
         Mà lời nguyện cầu nghẹn tắt
         Tình đã dậy trong tim em đó sao
         Mà tiếng ca ấm êm ngọt mật
         Anh oằn vai vác gỗ qua sông
         Chợt thấy bóng dã nhân
         run run, ngơ ngác
         Đôi chân lạnh hững hờ trên cát
         Lưu dấu mù mờ ấn tích bi thương.

         2-
         Quanh quẩn đâu đây, bên chổ anh nằm
         Tiếng thở dài âm u
         của người tù già biệt xứ
         Quanh quẩn đâu đây, trong tâm thức anh
         Chỉ có đôi mắt em rưng rưng giọt lệ
         Chỉ có tiếng thét hận thù của bầy ngạ quỷ
         Nồng nặc mùi tử khí tanh hôi
         Không còn gì – không còn gì nữa, em ơi.

         3-
         Quanh quẩn đâu đây, bên chổ anh nằm
         Đêm tối đen, vắng nhịp chuông gõ thức
         Anh thèm một nụ hôn trên môi, trên tóc
         Thèm một giọt nước cam lồ, cứu rỗi
         và đôi bàn tay dịu mềm
         vỗ về trong cơn khát, đói
         Không có gì - không có gì,
         ngoài âm hưởng xích xiềng rơi
         Lặng câm - tịch mịch - rã rời.

         4-
         Anh oằn vai vác đá băng rừng
         Con đường mòn khổ dịch
         gập ghềnh, xa xăm, vô định
         Quanh quẩn đâu đây, trong tiềm thức anh
         Tiếng hú đồng vọng, tiếng gió qua truông
         Sao rờn rợn, hung hăng
         như ánh mắt ma tinh của loài cú vọ
         Hình hài anh và trái tim anh
         rịn chảy, âm ỉ những dòng máu đỏ
         Mặt trời đã lặn, đã ngủ mê trong cõi chết
         Không còn gì – không còn gì nữa đâu em
         Ai - ai sẽ khua trống, chuông đồng
         gõ thức đêm đen?