văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Tuesday, July 19, 2011

giới thiệu sách: tuyển tập thơ tường linh.

Nhà thơ Tường Linh vừa hoàn tất việc ấn loát "Thơ Tường Linh tuyển tập" vào hạ tuần tháng 7-2011 tại Saigon. Tập thơ được Nhà xuất bản Văn Học (Hà Nội) duyệt và cấp Quyết định cho ấn hành. Đây là tuyển tập cả đời thơ - ngót 60 năm cầm bút của TL do chính tác giả tự tuyển trong số hơn nghìn bài thơ của anh.

Tuyển tập thơ này dày 672 trang, gồm 396 bài và may mắn là không bị duyệt bỏ một bài hay một chữ nào. Hiện nay, nhà thơ đã 81 tuổi và chắc chắn "Thơ Tường Linh tuyển tập" là tác phẩm thi ca cuối cùng của anh, sau:
- Thơ Tập Làm Thuở Nhỏ [in thạch bản, Tam Kỳ 1950] – Mùa Di [in thạch bản, Bồng Sơn 1953] – Mùa Hoa Cải [Huế 1955] – Mây Cố Quận [nxb Tao Đàn, Saigon 1962] – Nghìn Khuya [ nxb Tao Đàn, Saigon 1965] – Thu Ơi Từ Đó [ nxb Tao Đàn, Saigon 1972] – Giọt Cổ Cầm [nxb Đà Nẳng 1998] – Về Hỏi Lại [nxb Đà Nẳng 2001].

Được biết, vì tài chính eo hẹp, nhà thơ Tường Linh chỉ in được một số lượng sách hạn chế nên anh không gửi bán rộng khắp qua hệ thống phát hành của các nhà sách. Muốn mua tuyển tập thơ “đồ sộ” này bạn đọc và các thân hữu gần xa có thể liên hệ với tác giả qua địa chỉ:

Ông Nguyễn Linh
72/6 Bạch Đằng (Phường 24) Quận Bình Thạnh - Saigon - Việt Nam
Tel: (08) 35112490

Nhận sách tại nhà riêng, dù mua hay tặng, trang đầu sách đều có chữ ký và triện son của tác giả Tường Linh.

Phan Bá Thụy Dương
Sau đây người viết xin giới thiệu trước một số bài tiêu biểu trong "Thơ Tường Linh tuyển tập".


Trường Xuân Tứ Tuyệt
 Nam quốc sơn hà Nam đế cư
 Lý Thường Kiệt 

Cả Tống triều run
Trước một bài tứ tuyệt
Thơ đắp lửa phòng tuyết sông Như Nguyệt
Vun cao sức cháy hoả thành
Nam quốc sơn hà” vòi vọi
Ba vần thơm ngát sử xanh

Người đã viết bốn câu trên giấy
Hay trên lá cờ, đốc kiếm, thanh tre…
Thì lực bút cũng chuyển thành sấm dậy
Mọi vùng đất trời, sông biển đều nghe

Người đã viết bôn câu bằng tiếng máu
Bằng hành khúc quân dân hợp tấu
Nung lửa quyết sinh lên ngọn biếc
Thành thơ
Lưỡi thép hùng văn
Dũng mãnh vô bờ !
Giặc cường bạo phải vứt cờ, xếp giáo
Tiếng thơ ngân dài phương cảo
Dài theo tuổi nước trường tồn
Mỗi nét sử hồng máu rực nét son
Tổ quốc trường xuân bài tứ tuyệt !
                                   
Mưa Hải Vân

Trở về thăm Huế xưa đây
Mùa thơ lỗi hẹn chiều mây Ngự Bình
Hành trang của chuyến hành trình
Vuông khăn ký ức gói tình mang theo
Sông Hàn tiễn. Gió sông reo
Xe tầm tã vượt mưa đèo Hải Vân
Gió xoay sóng biển thêm tầng
Rèm thương phía Huế hỏi phần ai buông ?
Hỏi mưa khó giải ngọn nguồn
Hỏi lòng ngại chạm vết buồn không tên
Mưa nhoà đỉnh dốc xe lên
Quán đèo thả khói lan nền chiều nghiêng
Chênh vênh suối toả băng triền
Tình phương ẩn tích vọng miền nhớ nhung
Mây đùn lợp kín không trung
Rừng run tiếp biển mịt mùng. Vẫn mưa…
                       
Hạt mưa

Chiêm bao tôi thấy
đời mình là hạt mưa
hạt mưa đơn côi
rơi hoài chưa tới đất

Hạt mưa rơi giữa vòm trời đang nắng
đất dậy hương mùa
bởi mai đầu xuân
sen giữa hạ
những đàn chim quen, chim lạ
bay ngược chiều, khác hướng thiên di

Giọt mưa lẻ loi
rơi hoài chưa tới đất
rơi mà như treo

Một dải ngân hà
lớp lớp phù vân
kia biển
nọ rừng…
những vật thể mông mênh như không có thật
giọt mưa chỉ dừng
khi mặt đất hiện vài tích tắc
cái dấu chấm hết tròn nhoè.

Sóng

Mãi mãi vỗ bờ
Đợt sau ùn đợt trước
Tiếng trùng dương đơn sơ

Rì rào cuồng điệu biển
Mong vô cùng dấu lặng rớt hồn ta
Mong vô cùng từ hướng mịt mù xa
Khoảnh khắc gió ngừng xôn xao biển sóng

Biển chiều tím
Biển càng cao sức vọng
Hoài công mong tiếng đáp bãi bờ
Vô tình len một ý thơ
Nói với sóng, với hồn ta trước biển
Cái đơn điệu bỗng gợi niềm xao xuyến
Thơ bâng khuâng
Sóng cắt tả tơi chiều.

Đẹp xưa

Em thuở ấy là hồng nhan tri kỷ
Không phải với ta mà với thơ ta
Chẳng hề có “sông Ngân” nào ngăn cách
Em cứ là chiếc bóng vạn trùng xa

Những phương danh thường là Hương, là Tuyết,
Cũng là Vân hay Thảo… rất diễm kiều
Ta chắc thế, dù không hề hạnh kiến
Cái Đẹp tìm cái Đẹp nối tin yêu

Trăng độc hành luôn cùng ta thao thức
Dòm qua song gác hàn sĩ đòi thơ
Và ngầm mách em cũng lừa giấc ngủ
Ngồi chong đèn đối cảm những dòng mơ…

Lưu nỗi nhớ không tên vào cõi nhớ
Một đời thơ đến với những đời người
Hãy thoả nguyện cả hai bờ viễn cách
Chân dung tình trẻ mãi tuổi đôi mươi.
( Trích “Thơ Tường Linh tuyển tập” )