văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Tuesday, April 3, 2018

TRẦN TUẤN KIỆT ** Bài Ca Cải Lương



Anh với em không cung vàng điện ngọc
Không lâu đài trăm bậc vẻ kiêu sa
Anh với em nối tình trong quản bút
Trong thâm tình thế kỷ đã trôi qua

Có một chút lương tri hằng giữ lại
Sau những lần ma quỷ dập vùi thân
Có một chút tình yêu thương nhân thế
Nhìn nước mây thiên địa đã xoay vần

DƯƠNG NGHIỄM MẬU ** Ngày Đốn Cây Vú Sữa

Image result for cây vú sữa

Bên kia bờ sông của quận lỵ là một xóm nhỏ, những căn nhà thưa rải rác trên những khoảng đất trống không đều, có khoảng đất được canh tác, có khoảng bỏ cỏ hoang, những cây ăn trái và ít gốc dừa nước rải rác theo với mép sông nước ròng, có mấy con kinh nhỏ đưa nước vào sâu trong xóm. Trong khu xóm có một ngôi nhà ngói cũ, ba gian, một sân gạch nay đã hư nát, ngôi nhà ở phía ngoài đường liên tỉnh để tới đầu cầu đưa vào thị trấn. Trong khoảng vườn rộng của ngôi nhà có trồng một cây hoàng lan lớn. Ngôi nhà có một khoảng mái bị đạn nay được vá lại bằng một tấm tôn sáng bóng. Cách với ngôi nhà không xa, bám vào con đường liên tỉnh có một ngôi trường học nay bỏ hoang với mái ngói sụp đổ và là nơi những toán quân ngang qua vẫn coi chừng bằng cách nổ những loạt đạn bâng quơ vào trong những tường gạch đã cũ vì mưa nắng và um tùm những cỏ dại.

Monday, April 2, 2018

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ** Đêm Bên Bờ Sông Lạnh


Thử hỏi dòng sông Seine theo thủy triều xuôi ngược
Mỏi mệt chưa qua năm tháng thăng trầm
Du thuyền nọ ai đưa và ai đón
Có hao gầy với mưa nắng mong manh

VĨNH HẢO ** Người Quét Chợ


                                                          

"Nhớ dâng trà cúng sư thúc và dì Linh nghe con?” thầy nhắc chú tiểu khi thấy chú sửa soạn lên chánh điện để cúng ngọ.
“Bạch thầy, con nhớ,” chú đáp.
Đó là câu mà thầy cứ nhắc chú mỗi ngày trước mỗi thời kinh. Chú chẳng biết sư thúc là ai, dì Linh là ai. Trên chiếc bàn thờ nhỏ đặt cạnh bàn Tổ, chú chỉ thấy hai cái bài vị được viết bằng chữ Hán chứ chẳng có hình ảnh gì cả. Vì thầy nhắc mãi nên chú không lúc nào quên, vậy mà thầy cứ nhắc. Nghe nhắc hoài, ban đầu chú hơi bực mình, nhưng riết rồi cũng quen. Và khi chú rót trà cúng cho hai người đó, chú cũng làm như một cái máy chứ không suy nghĩ gì.

Sunday, April 1, 2018

TÔ THUỲ YÊN ** Hề, ta trở lại gian nhà cỏ


Hề, ta trở lại gian nhà cỏ 
Giữa cánh đồng không, bên kia sông 
Trống trải hồn ta, cơn gió rã 
Tiếng tàn tàn rụng suốt mênh mông 

Hừng đông hùng vĩ và thanh thản 
Sương hứa nguyên ngày nắng rực say 
Ta dậy khi gà truyền nhiễm gáy 
Chân mây rách đỏ vết thương dài 

HỒ CÔNG TÂM ** Bài thơ và bông hồng


 
Anh gởi tặng em làm quà Sinh Nhật
Một bài thơ với một đóa hoa hồng
Bài thơ tình Bên Bếp Lửa mùa Đông
Mong sưởi ấm những đêm dài đơn lẻ!
 
Tình đơn độc, âm thầm và lặng lẽ 
Như cuộc đời của hai kẻ yêu nhau
Kẻ độc hành nước mắt chẳng ai lau
Đời tị nạn tìm quên trên đất Mỹ!

BS ĐỖ HỒNG NGỌC ** Một Chút Lan Man


Ngẫm lại sự đời, tôi thấy hình như hầu hết chúng ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai.
Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác, mới là sống.
Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác, thì ta lại sống cho quá khứ!
Hừm! Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại.
Quả là lý thú! Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.

TRẦN YÊN HOÀ ** Ra Giêng



Bây giờ ra giêng rồi em
Mà sao mưa chưa ướt áo

Em ngồi thu mình áo não
Sầu lên tím ngát chân thềm

Ra giêng có mưa phùn nhẹ
Mùa này quê mình cũng mưa

Cây dâu đất còn sai trái?
Em về bên liếp rào thưa

Saturday, March 31, 2018

TRƯƠNG ĐẠM THUỶ ** Người Đàn Ông Đọc Thơ


Người đàn ông gầy còm, mái tóc cắt trùi trủi nên khuôn mặt ông ta trông hóp héo như ruột người bệnh mới từ nhà thương về.
Bốn giờ sáng mà điện đã cúp. Chung quanh trời tối mênh mông. Ông mò cái bật lửa bật lên tìm cây nến. Cây nến nằm trong một góc tủ. Chiều qua hình như ông ta nhậu hơi nhiều nên đến giờ nầy đầu óc vẫn chưa tỉnh táo ra. Vẫn lơ mơ trong đầu ông ta câu chuyện nơi quán rượu. Cái quán nầy như có ma lực khiến ông không thể xa nó, đi đâu ông cũng nhớ nó, nhớ những câu chuyện quanh nó.

THIÊN HÀ ** Nắng Thuỷ Chung



Sài Gòn mùa nắng thuỷ chung
Dang đôi cánh mỏng mây ngang lưng đồi

Từ em hạt nắng lên khơi
Ta như hơi ấm chơi vơi cõi tình

Sài Gòn hoa nắng mông mênh
Hoàng hôn mà ngỡ bình minh cuộc đời