Sunday, February 4, 2018
HERMANN HESSE ** Câu Chuyện Của Dòng Sông
Việt dịch: Phùng Khánh & Phùng Thăng
Chương một TẤT ĐẠT
Cạnh những con thuyền, dưới ánh nắng ven sông, trong bóng cây cổ thụ và trong khu rừng vàng nhạt, Tất Đạt, người con trai Bà La Môn đĩnh ngộ ấy đang lớn lên cùng bạn chàng là Thiện Hữu. Nắng nhuộm màu “bồ quân” đôi vai thon đẹp khi chàng tắm lễ “thánh tẩy”. Mắt chàng thoáng những nét trầm tư mỗi lúc chàng dạo chơi trong khu rừng xoài, khi nghe mẹ hát, trong những buổi học với cha, hay khi chuyện trò cùng những người thức giả. Tất Đạt từ lâu đã sớm dự phần trong các cuộc đàm luận của những bậc tri thức, thường tranh biện với Thiện Hữu và cùng bạn thực tập suy tư quán tưởng. Chàng có thể đọc tiếng “Om”* trong im lặng – nói tiếng ấy trong tâm khi thở vào và thở ra, với tất cả tâm hồn, vầng trán chàng chói ngời tia sáng trí tuệ. Cha chàng rất sung sướng vì con thông minh và khát khao hiểu biết. Ông tin tưởng chàng sẽ lớn lên thành một học giả, một mục sư, một hoàng tử trong giới Bà La Môn. Mẹ chàng đầy kiêu hãnh khi nhìn con đi, đứng, khoẻ mạnh, xinh đẹp, dẻo dai. Tất Đạt chào mẹ với một dáng điệu nho nhã. Và mỗi khi Tất Đạt dạo bước qua phố phường, với vầng trán cao, đôi mắt vương giả, dáng điệu thanh tao, thì những cô gái Bà La Môn bỗng nghe lòng rộn lên một niềm yêu thương rào rạt.
N.H. NGUYỄN THANH VÂN, CAO MỴ NHÂN, HỒ CÔNG TÂM ** Thơ Xướng Hoạ, Thơ Đắng
Hoạ bài BẾN MÊ của HCT
LŨ ÁC MA
Phật tử nhìn Sư lệ bỗng sa,
Vì chưng sư ấy quốc doanh nhà.
Thịt trâu thịt chó nhe răng đớp,
Bài hát tình yêu há miệng ca.
Chuông mõ Kệ kinh buồn não nuột,
Giai nhân hồng phấn lại sa đà !
Mới hay chúng chính Công an đó…
Ngạo Phật lừa đời lũ ác ma !
Feb 4, 2018
Nhật Hồng NGUYỄN THANH VÂN
Saturday, February 3, 2018
ĐỖ HỒNG NGỌC * * Một chút lan man Ngày Tết
Ngẫm lại sự đời, tôi thấy hình như hầu hết chúng ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai. Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ! Hừm! Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú! Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.
Một người 60, tiếc mãi tuổi 45 của mình, thì khi 75, họ sẽ tiếc mãi tuổi 60, rồi khi 80, họ sẽ càng tiếc 75! Vậy tại sao ta không nghĩ ta đang ở cái tuổi tuyệt vời nhất của mình lại không yêu thích nó đi, sao cứ phải…. nguyền rủa, bất mãn với nó. Có phải tội nghiệp nó không? Ta đang ở cái tuổi nào thì nhất định tuổi đó phải là tuổi đẹp nhất rồi, không thể có tuổi nào đẹp hơn nữa!
BS Vũ Ngọc Tấn ** Lê Đình Hổ không chết vì lý do Chánh Trị
Lê Đình Hồ làm việc tại Bankstown , cách phòng mạch tôi khoảng 200 m. Tuy rằng không thân nhưng vẫn thường gặp nhau trên phố. Và lúc đầu có chào hỏi , nói chuyện vui bâng quơ, vô thưởng vô phạt với nhau : chuyện của những anh hàng xóm. Nhưng lúc sau này tôi ít chào hỏi và nói chuyện với Hồ vì vài lý do :
NGÔ DU TRUNG ** Phần Con Và Phần Người
Một cặp trai gái Việt du lịch ở Mỹ, đi thăm nhiều nơi. Một bữa đang ngồi uống cà phê trong một khu mua sắm nổi tiếng ở New York, trao đổi với nhau những nhận xét về nước Mỹ thì bất ngờ một người Mỹ ngồi bàn bên cạnh lên tiếng bằng tiếng Việt thật chuẩn:
“Chào mừng hai bạn đến thăm nước Mỹ!”
Cặp trai gái người Việt hơi bất ngờ, nhưng cùng đáp lại:
“Chào ông!...”
Người đàn ông Mỹ cười, nói tiếp:
“Tôi có thể ngồi chung bàn trò chuyện với hai bạn được không?”
Cặp trai gái người Việt hơi bất ngờ, nhưng cùng đáp lại:
“Chào ông!...”
Người đàn ông Mỹ cười, nói tiếp:
“Tôi có thể ngồi chung bàn trò chuyện với hai bạn được không?”
PBTD đọc báo dùm các bạn ** Bài Học Cuộc Sống
Triệu Tử Hào làm ăn kinh doanh rất phát đạt. Anh quyết định mua một mảnh đất rộng ở ngoại ô, xây một biệt thự ba tầng, bên trong có vườn hoa cây cảnh ao cá, kết hợp rất đẹp mắt.
Friday, February 2, 2018
NHƯ THỊ ** Tình Xuân & Buông
Hun hút đồng quê sớm trưa giục giã cày bừa
Nón tơi lếch
thếch trồng cơn mộng giữa nắng mưa
Xanh rờn
màu mạ nâng niu xuống đồng vào vụ
Gọt bớt thời
gian tàn tạ mong níu chân mùa
Dùng giằng
chùm rét khúc khích lăn mãi bên song
Dềnh dàng
lưới võng lạnh lùng nhện cóng tay giăng
Màn tơ
nghiêng treo thèm thuồng bẫy muỗi đêm trăng
Thú tiêu giao giấu - tìm ăn man trá vô cùng
Thú tiêu giao giấu - tìm ăn man trá vô cùng
NGUYỄN THỊ THANH DƯƠNG ** Tội Nghiệp Hoa Hồng
Mộng Hiền ngồi trước computer bắt đầu một ngày làm việc nhưng chưa có việc gì cần làm ngay nên nàng thong thả với thú vui trên net.
Mở trang net nào cũng thấy những hình ảnh về ngày Valentine sắp tới. Năm nay ngày lễ tình yêu rơi vào thứ Năm.
Nàng ngắm nhìn đủ loại hoa Hồng quảng cáo trên trang net mà không khỏi chạnh lòng nhớ đến những bó hoa Hồng của những mùa tình yêu đã qua, ngọt ngào và cay đắng, mặc dù sống hạnh phúc bên chồng nhưng nỗi tiếc thương ân hận vẫn dày vò nàng.
Subscribe to:
Posts (Atom)