văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Wednesday, March 28, 2018

BÙI GIÁNG ** Tặng Phố




Bốn đường ba ngõ tóc bay
Lạ con mắt ngó xa ngày ngắm trông

Phố nay non chất núi chồng
Máu xương hùng vĩ da hồng hào thơm

Phố lên thấy mộng đất đồng
Thấy sông giãy giụa đêm mồng một giêng

Tuesday, March 27, 2018

LÝ ĐỨC QUỲNH & CAO MỴ NHÂN ** Đà Lạt Xướng Hoạ Thơ



Bài xướng .

ĐÀ LẠT MÙA NÀY 

Đà Lạt mùa này vẫn nhấp nhô
Trên đồi, dưới lũng, giữa ao hồ
Rừng thông vượt thẳm loang mù khói
Thác nước xuyên không đổ trắng bờ

VĨNH HẢO ** Kỷ Lục Của Một Bậc Thầy


Ngọn đồi không cao nhưng diện tích khá rộng. Nếu đi bộ một vòng quanh chân đồi, cũng mất gần một ngày. Cây cối trên đồi đã được đốn hạ trụi lủi từ năm năm trước để tiến hành công trình xây dựng ngôi chùa, đạt kỷ lục là có chánh điện rộng lớn nhất nước; bên cạnh đó, lại thêm một kỷ lục là có tượng Phật tọa thiền vĩ đại nhất châu lục. Thế nên, khi công trình xây dựng hoàn tất, nhìn từ xa, chỉ thấy ngôi chùa nguy nga với mái ngói xanh đỏ và tượng Phật to lớn thếp vàng nhũ lóng lánh, nổi bật giữa trời mây, không còn thấy ngọn đồi.

TRẦN TUẤN KIỆT ** Sóng Khuya & Ngày Mưa


SÓNG KHUYA

Tìm em biển bắc chiều thu
Thành cao bãi lạnh sương mù còn giăng
Tiếng còi khuya động vầng trăng
Nửa vời sóng bủa âm thầm lại đi
Muôn năm dãy núi xanh rì
Sóng xô đầu bể nói gì hỡi em 

Monday, March 26, 2018

HỒ CÔNG TÂM ** Khi Người Đàn Ông Khóc


Ngày lắm mối, tối nằm không!...
Cô nào xấu máu, ế chồng... giơ tay!
Đàn ông sao khổ thế này
Tối nằm không (!), lắm mối ngày làm chi ?!

Thôi đừng tiếng bấc tiếng chì
Ngẫm thua thân phận con Ki nhà Nàng!
Con Ki còn được ngó ngàng,
Được bồng được bế, còn Chàng... jamais!

ĐỖ HỒNG NGỌC ** Một Chút Lan Man Ngày Tết

Ngẫm lại sự đời, tôi thấy hình như hầu hết chúng ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai. Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ! Hừm! Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú! Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** Tiếng Mõ Buổi Chiều Ở Nghĩa Trang Tử Sĩ


Lạc giữa địa cầu ngạ quỷ
Mộ phần tử sĩ. Về đi !
Lạ lùng vàng bay biên giới
Hiện hình lửa tử sinh chi ?

Gỡ ra từng mặt nạ lạ
Thiên thu nợ nước thù nhà
Gió cuốn thời gian mộ chí
Về đi ! Trải kín hư vô...

Cứ vớt ráng chiều rụng xuống
Cho hồn chảy máu quanh đây
Thang dây kéo lê đất đá
Chột lòng, mõ động ngang mày

Cốc, cốc...Mộ mây tử khí
Biên cương, lăng miếu mơ màng
Cốc, cốc ... Thơ mài dưới nguyệt
Gieo từng hạt sử quê hương

TRẦN MỘNG TÚ ** Người Thầy và Chiếc Áo


Tôi rụt rè đứng trước khung cửa sổ văn phòng, trong khu nhà nội trú của các Thầy và các Linh Mục chủng viện.
Thầy Khoan đứng bên trong cửa sổ hỏi ra:
Con cần gì?
Thưa thầy, mẹ con nói con thưa với cha Tùng đưa áo cho con đem về để mẹ con thay cái ống tay áo cho cha.
Thầy Khoan bảo tôi ra ngoài văn phòng nhà trường ngồi chờ, thầy đi tìm cha Tùng. Khoảng hai mươi phút sau, thầy mang ra cái áo gói trong một tờ báo cũ, đưa cho tôi đem về.

TRẦN YÊN THẢO ** Bên Khe Nước Ngọc Tuyền



       Mộng dắt ta về lúc nửa đêm
       Chờ tia nắng cũ rọi qua thềm
       
Có ai xô lệch hai vành gối
       Vì lá còn rơi ta nhớ em

       Ta chợt cười vang giữa cô miên
       Ý thơ vừa động mảnh hoa tiên
       
Ngàn năm một đoá sen vàng cũ
       Vẫn nở bên khe nước ngọc tuyền

Sunday, March 25, 2018

TRẦN HUIỀN ÂN ** Trời Xanh


Trời đã xanh màu xanh hôm qua
Đôi bờ sông rộng rợp vàng hoa
Người xưa mắt biếc mưa thu nhỏ
Ẩn chút sương khuya tím nụ cà

Trời vẫn xanh màu xanh bữa nay
Trưa hè rợp mát bóng tàn cây
Đầy sân lớp lớp chi lan thảo
Mủm mỉm tròn trên những cuống gầy