văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Friday, February 14, 2020

ĐOÀN THANH LIÊM.¤¤ Những Chuyện Vui Với Bác Hà Thượng Nhân


Tôi định cư tại Nam California, nhưng hay có dịp lên San Jose, thăm con gái và cháu ngoại. Và cả mấy anh chị em của má bầy trẻ nữa. Mỗi năm, ít nhất cũng 5-7 lần tôi đi tới miền Thung lũng Hoa vàng rất là thơ mộng này. Ngoài chuyện gia đình, tôi còn hay gặp gỡ trao đổi với các bạn đồng nghiệp xưa trong Luật sư đoàn Saigon trước 1975. Và cũng được nhiều dịp tham gia sinh họat về văn học nghệ thuật, cũng như về chính trị với bà con tại miền Bắc Cali này.

NGUYỄN VĂN LỤC ¤¤ Đôi Dòng Về Tạp Chí Nghiên Cứu Đại Học


Đại Học Huế được thành lập và khai giảng vào tháng 9, 1957. Việc thành lập Đại Học Huế là đáp ứng lại nguyện vọng của các nhân sĩ Huế muốn có một đại học riêng ở miền Trung. TT Ngô Đình Diệm đã nhận lời và mau chóng đáp ứng nguyện vọng ấy vào năm 1957.

Dưới mắt ông Ngô Đình Diệm, việc thành lập Đại Học Huế ngay sát nách vùng ranh giới phân chia Nam Bắc qua con sông Bến Hải còn là một thách đố chính trị. Ông muốn chứng tỏ cho phía bên kia Bến Hải là:

TỪ TỨC ¤¤ Viết Về Nhà Văn Tiểu Tử

Viết Về Nhà Văn “Tiểu Tử” – Từ Thức
nhà văn Tiểu Tử

“Truyện ngắn Tiểu Tử là những giọt nước mắt, những tiếng thở dài, nụ cười trong những ngày bình an và ngay cả trong cơn đớn đau cùng cực. Ông là một nhân chứng quý báu của một giai đoạn bi thảm , một cuộc đổi đời ghê rợn nhất trong lịch sử Việt

Thursday, February 13, 2020

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ¤¤ Nỗi Lòng Người Cựu Chiến Binh Trước Tượng Đài Trong Đêm Trừ Tịch.


Ngày tháng trôi đi thật nhanh.  Mới đó đã là đêm cuối năm.  Gió đang se lạnh dần, vi vu thổi qua cành cây kẽ lá. Những hàng giây chuổi ngọc trong chậu được treo lủng lẳng hai bên giàn gấc như cũng bị lung lay, chao động .  Tôi choàng thêm chiếc áo ấm lên mình. Không hiểu có phải đó là hiện tượng thấm lạnh thông thường của thời tiết vào độ sắp giao mùa hay do lòng mình tự cảm, vì nỗi bị mất quê hương, xa thân bằng quyến thuộc. Nỗi xót xa, ray rứt, lạnh lẽo đó dường như cứ quay về bao phủ tâm hồn tôi mỗi độ Xuân về.

Đọc báo dùm các bạn ** HÓA ĐƠN THANH TOÁN CHO TÌNH NGƯỜI?.


Tại một thành phố ở Ấn Độ.. có vị thương gia nọ bận rộn cả ngày vì công việc.. mệt mỏi.. ông vào một nhà hàng tự thưởng cho mình bữa tối thịnh soạn..!
Khi những món ăn đã được dọn sẵn trên bàn.. bất chợt ông nhìn thấy một cậu bé đang nhìn trộm ông qua cửa kính với ánh mắt thèm thuồng.. hình ảnh ấy như có gì làm nhói tim ông..!

 Ông đưa tay vẫy cậu bé.. cậu liền bước vội vào.. theo sau cậu là 1 bé gái nhỏ.. 2 đứa trẻ nhìn chăm chăm vào những đĩa thức ăn còn nóng hổi.. mà chẳng cần biết người vừa gọi chúng vào là ai. ?

NGUYỄN ĐỨC NHƠN ** Bến Đợi


Sông nước chiều thu gợn sóng buồn
Mây trời bảng lảng, bóng chiều buông
Thuyền em đỗ bến phương nào nhỉ?
Có nhớ quay về thăm cố hương?

Lầu nước buồn hiu đứng đợi em
Bến xưa chiều xuống phố lên đèn
Thuyền đi bỏ lại dòng sông vắng
Bỏ lại bao mùa trăng ấm êm

HUYỀN LAM ** Nấm Ngọc Hương Thiền


Nấm linh chi – Tên, hình ảnh các loại nấm thông dụng ăn được, nấm độc ở Việt Nam

Miền Tây bắc Hoa Kỳ núi rừng hùng vĩ, nơi đây mưa nhiều do gần Thái Bình Dương. Cũng chính vì yếu tố thiên nhiên này, rừng núi ở đây có vô số loài nấm mọc, trong đó có loài cực kỳ quý hiếm. Là thành viên của Hiệp hội Nấm rừng, người viết thường có những chuyến đi khảo sát. 

Trong một lần dừng chân tại thị trấn nhỏ dưới rặng núi Cascade, khi tiếp xúc người dân địa phương để tìm hiểu đặc chủng nấm trong vùng, người viết được kể cho nghe về câu chuyện một thiền sư sống đơn độc giữa núi rừng. Người viết xin ghi lại câu chuyện đầy xúc cảm này như một món quà xuân dành tặng quý độc giả .

HÀ THÚC SINH ** Thủy Nguyệt


Đêm yểu điệu trên hàng dương liễu
Lời hẹn hò những lối chưa đi
Sóng bạc đầu mối sầu trăm tuổi
Mây lang thang buồn lạc lối về

Em không đến hay em sẽ đến
Nhạc lòng anh sóng cũng tràn trề
Một chén rượu làm nên giấc mộng
Quá đủ rồi biển nói anh nghe

LAN ĐÀM ** Túy Vân Hành



Ừ về phủ cũ tịch liêu,
Núi xưa đỉnh biếc mây chiều còn say.

Phá hoang khói sóng dâng đầy,
Cát ôm đất lạnh thêm dầy hoàng hôn.

Ừ về phủ cũ rất buồn,
Trong heo may có tiếng hờn từ ly.

Phố tìm lại bước người đi,
Đã rêu mái xám, xuân thì dấu phai.

PHẠM TÍN AN NINH ** Ba Dòng Nước Mắt


Tôi vô cùng ngạc nhiên khi nhận đuợc thư Bình, thằng bạn thân tình từ thời nối khố. Nó là đứa cuối cùng trong đám bọn tôi rời xa đất nước, vừa mới được sang định cư bên Mỹ theo diện HO 31. Lá thư chỉ vỏn vẹn mấy dòng:
“Tao đã đến Mỹ vừa đúng hai tuần. Ở đây ồn ào và ngột ngạt quá, tao muốn tìm một chỗ bình yên.
Mày có cách nào giúp tao sang Bắc Âu với mày. Bởi tao nghe mày kể bên ấy dù có buồn và mùa đông khá lạnh, nhưng cuộc sống yên bình, thích hợp cho những người cần một nơi để chửa trị những vết thương khó lành được trong lòng.
Tao đang có nhiều vết thương, và cũng đang có nhiều điều rối ren không giải quyết được. Rồi có dịp tao sẽ tâm tình với mày sau. Bây giờ, bằng mọi cách mày giúp tao sang đó với mày. Càng sớm càng tốt..”