văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Friday, May 20, 2022

Lai Khê **. Ngôi mộ hoang và người tình!


 

Vào cùng thời điểm nầy năm 1976 khi đang còn trong tù “cải tạo”, tôi bị kiết lỵ không có sức đi lao động nên được điều động vào toán “cải hoạt”. Rất may trong trại có hai ông bác sĩ quân y nên tôi được điều trị tạm ổn. Tuy không có thuốc men gì nhưng hai vị từ mẫu nầy đã chăm sóc cho tôi bằng cách cho uống nước nấu chín pha muối. Vậy mà dần dần lại hết. Cả ngày tôi chỉ lo trồng trọt chung quanh trại như mướp, bầu, bí, rau muống, củ mì, chuối, ... kiếm thêm thức ăn phụ cho phần ăn không có bao nhiêu của mỗi người tù. Mỗi ngày chúng tôi chỉ có khoảng hai chén cơm, thêm chút khoai sắn, rau muống luộc hay bầu bí luột cho đỡ đói. Trong tổ tôi có Phát, Thiếu úy dù, mới cưới vợ được tám tháng là tan hàng. Nó bị thương trong trận rút quân từ vùng I. Đang nằm Tổng y viện Cộng Hòa thì bị đuổi về địa phương trình diện và bị tống vào trại tù “cải tạo” với bọn tôi. Ngày nhập trại ngực nó còn chảy nước vàng, hai ông từ mẫu cũng dùng nước muối rửa vết thương cho nó, vậy mà cũng lành nhưng nó rất yếu. Ban quản giáo cho nó vào chung toán “cải hoạt” với tôi.

Song Thao **.GIÀ KHÚ ĐẾ


Bạn bè tôi, bỏ rẻ cũng đã tám chục niên kỷ. Người đời bảo già rồi. Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc chơi ác hơn. Trong bài viết “Già Khú…Đế”, ông luận như ri: “Già khú là giai đoạn một, thêm một bước nữa thì gọi là “già khú đế”. Khú, từ điển tiếng Việt bảo là “để thâm lại và có mùi hôi”, thí dụ dưa khú, tức là một thứ dưa để lâu quá, sắp hư. “Khú đế” là “vua” của khú, hơn hẳn các khú”.

Tám chịch hay hơn nữa có phải là già khú đế không, hình như không ai trong chúng tôi nghĩ như vậy tuy mỗi lần tụ họp với nhau là một kịch bản khác. Gần như toàn thể chúng tôi đều là những vận động viên môn thể dục dụng cụ. Ông thì chơi gậy thường, ông gậy bốn chấu, ông chơi môn đẩy cái walker, có ông chơi nguyên chiếc xe lăn. Kềnh càng như vậy nhưng vẫn vui vì còn được nhìn thấy nhau. Già đâu mà già! Tuổi chỉ là những con số!

Thursday, May 19, 2022

Trần Vấn Lệ ** Trong Mơ Hồ Cứ Tưởng Em



Sáng nay ai ai cũng nói:  “Mùa Hè đã đến thật rồi!”.  Gặp nhau ai ai cũng cười, chào nhau bằng niềm vui mới… Thời gian trôi đi không đợi ai kia đi ra đường chào.  Không ai tự hỏi tại sao mình chào một người xa lạ?


Hãy nghe thầm thì tiếng lá:  “Chúng ta chỉ một mặt trời!”.  Hãy ngắm kìa muôn hoa phơi:  “Chúng ta có người đang ngắm!”. Em ơi nhớ em nhiều lắm, anh làm thơ thế vui không?  “Nhân diện đào hoa tương ánh hồng”, em là mùa Hè xinh nhất…

PHƯƠNG TRIỀU * Mùa Thu Cổ Tích



Người tới hỏi... người thiên thu nằm đó 

Bao năm dài trời thức muộn hừng đông 

Con chim nhỏ chối từ câu hát mượn 

Miệng cười sao lòng chậm nỗi vui mừng ! 


Mùa thu cổ tích người đong rượu 

Từng chén hoàng hoa dỗ cuộc chơi 

Thơ về lớp lớp câu hào sảng 

Hồn cứ lâng lâng nghĩa khí đời !

Tuesday, May 17, 2022

Văn Hữu VTN thông báo

 

Trân trọng báo tin để quí vị rõ:

Vì đã bước qua tuổi 82 [âl.83], lại thường xuyên đi lại đây đó, nên kể từ nay Văn Hữu VTN sẽ hạn chế việc phổ biến và mỗi tuần chỉ đăng tải bài nhận được 1 hay 2 lần.

Đáng lẻ Văn Hữu đã đóng cửa từ vài ba năm trước, nhưng nhiều thân hữu và bạn đọc yêu cầu lưu giữ nên tôi đành chìu ý tiếp tục thêm một thời gian ngắn nữa.

Rất mong được sự thông cảm của tất cả quí vị thân hữu và bạn đọc.



- Đặng Xuân Xuyến ** THƠ, EM VÀ QUÊ HƯƠNG TRONG “THƠ TRẦN VẤN LỆ”



Nhận được tập thơ THƠ TRẦN VẤN LỆ từ chị Nguyễn Thiên Nga (nhà thơ Trần Vấn Lệ ủy thác) từ Đà Lạt gửi tặng, tôi rất vui vì có được tập thơ của nhà thơ tôi yêu quý nhưng có chút tiêng tiếc là không được chính nhà thơ Trần Vấn Lệ đề tặng vì cách trở địa lý.
Tôi kết bạn facebook với ông từ tháng 6 năm 2019, từ tình cờ đọc những comment trao đổi giữa ông với bạn facebook về thơ ca, thấy cách “nói chuyện” của ông lạ lạ nên tò mò vào đọc trang facebook của ông và tôi bị thơ ông chinh phục. Sau đó ít ngày, tôi được nhà thơ Trần Quốc Phiệt cho biết đôi chút về ông: "Nhà thơ Trần Vấn Lệ, sinh ngày 31-5-1942 tại Phan Thiết tỉnh Bình Thuận. Trưởng thành và dạy học ở Đà Lạt. Hiện định cư tại Los Angeles - Hoa Kỳ". Sau này, khi đã trở thành bạn facebook một thời gian, nhà thơ Trần Vấn Lệ cho tôi thêm chút thông tin về ông: Định cư tại thị trấn Temple, Nam California, Hoa Kỳ từ năm 1989. Trước năm 1975, là Giáo sư Việt Văn trường Bùi Thị Xuân (Đà Lạt), đã từng tham gia Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, phục vụ trong đơn vị Bộ binh, Quân khu II của Chính quyền Việt Nam Cộng Hòa.

PHAN BÁ THỤY DƯƠNG ** Gõ Thức Đêm Đen


cho phóng viên QĐ Anh Thuần [PhanBáThuầnHậu] và Lá Thắm


1-


Lửa đã lịm trong lòng anh đó sao

Mà lời nguyện cầu nghẹn tắt

Tình đã dậy trong tim em đó sao

Mà tiếng ca ấm êm ngọt mật

Anh oằn vai vác gỗ qua sông

Chợt thấy bóng dã nhân

run run, ngơ ngác

Đôi chân lạnh hững hờ trên cát

Lưu dấu mù mờ ấn tích bi thương.

Lê Phi Ô ** Tôi ở trại Trừng Giới A20



 

Sau biến cố tù “cải tạo” trại Suối Máu nổi dậy đêm Giáng Sinh 24 rạng 25 tháng 12 năm 1978, một số anh em bị công an “chấp Pháp” vc bắt giải giao về nhà tù Chí Hòa tại Sài Gòn trong đó có tôi. Chúng tôi bị giam trong xà lim khu ED mỗi người bị giam một xà lim riêng nên hoàn toàn bị cô lập với thế giới bên ngoài, không ai nhìn thấy ai và cũng không biết những người bị bắt chung với mình đang ở đâu.

TRẦN TUẤN KIÊT ** Nhạc Thời Gian

Chim hạc cách điệu tạo thành nghệ thuật



Khuya vắng dạo Hạc cầm 

Nào thiếu bạn tri âm  
Từ ẩn vào thiên cổ
Thời gian ửng tiếng đàn


Nhẹ ru đôi cánh mỏng  
Khe khẽ động ngàn thu  
Ngủ say bên bờ nước
Sóng lớp giăng sương mù

Tô Thùy Yên ** Bài ca thiên cổ chẳng thành câu

Tô Thùy Yên: Thơ, như một vinh dự lầm than của kiếp người | Văn Việt


S’en aller! S’en aller! Parole de vivant!

Saint John Perse


Ra đi như nước ao lền đặc 

May gặp ngày mưa lớn thoát tràn, 

Râu tóc rạng ngời, gậy trúc bóng, 

Nẻo thơm trần thế, gió hân hoan. 


Ra đi như một bình minh lạ 

Trên kỷ nguyên chưa kịp hiện hình. 

Thi sĩ Bắc, Nam đều chết rạp. 

Ba trăm năm lịch sử làm thinh. 


Ra đi như một âm thanh sáng 

Xuyên suốt tâm linh, dội cảm sầu. 

Hỡi gã du hành, hãy cất tiếng