Đường
Hai Bà Trưng. Chiều. Một trai một gái tuổi độ 17, 18,
đạp xe về hướng Tân Định, đi song song. Bỗng, trời
nổi gió ào ào rồi mây đen kéo về vần vũ. Mọi người
đều hối hả, đi như chạy, để tránh mưa. Đứa con
trai giục:
-
Đạp lẹ lên Kim! Qua khỏi đoạn này mới có chỗ đụt.
Đứa
con gái gật đầu, chồm lên nhấn mạnh bàn đạp, nhưng
chỉ vài phút sau mưa đã rơi lắc rắc xuống hai đứa
làm chúng nó cười lên hăng hắc, cái cười hồn nhiên
thanh thoát khi thấy mình bị mưa đuổi kịp, cái cười
còn nguyên nét trẻ con trong trò chơi “cút bắt”! Chúng
nó vội tấp vào mái hiên một tiệm giày. Sau khi dựng xe
đạp lại ngay ngắn, Kim nhìn bạn, hơi ân hận:
-
Tại Nghĩa đợi Kim mới bị mưa ướt đó. Phải hồi nãy
Nghĩa đạp đi trước thì đâu có sao?