Trong
mấy ngày qua, khắp nơi đâu đâu cũng đều vang vang những
ca khúc quen thuộc. Nghe nhạc, biết là mùa Giáng sinh đang
về. Những ca khúc như Đêm Thánh Vô Cùng, Mùa Sao Sáng,
Chiều Bên Giáo Đường, Kinh Chiều, Bài Thánh Ca Buồn, Tà
Áo Đêm Noel,.. cũng tràn ngập không gian và trí nhớ chúng
ta cùng với những bài thánh ca quen thuộc với người
Việt Nam như White Christmas, Holy Nights, Santa Claus is coming
to town, Jingle Bells, Feliz Navidad, The Little Drummer Boy, Ave
Maria, … đang vang vọng khắp nơi.
Friday, December 27, 2013
NGUYỄN MẠNH TRINH * Nghe Lại Vài Ca Khúc Mùa Giáng Sinh
TRÚC THANH TÂM * trên đường về BẠC LIÊU
Dọc
đường ghé quán, trời mưa
Cà phê từng giọt chảy thưa xuống lòng
Chiến tranh, rời đất Hộ Phòng
Bỏ bao kỷ niệm trôi sông Gành Hào
Cà phê từng giọt chảy thưa xuống lòng
Chiến tranh, rời đất Hộ Phòng
Bỏ bao kỷ niệm trôi sông Gành Hào
Ngoài
trời từng hạt mưa, đau
Tạt thềm ký ức chảy vào mông lung
Mắt em ngày đó rưng rưng
Lòng ta nổi gió bão trùng khơi xa
Tạt thềm ký ức chảy vào mông lung
Mắt em ngày đó rưng rưng
Lòng ta nổi gió bão trùng khơi xa
Nhớ
hoài quê mẹ Trà Kha
Hòa Bình, Đìa Chuồi, quê cha thuở nào
Buồn thêm một giấc chiêm bao
Chiều buông chầm chậm ngả màu nắng phai !
Hòa Bình, Đìa Chuồi, quê cha thuở nào
Buồn thêm một giấc chiêm bao
Chiều buông chầm chậm ngả màu nắng phai !
TRÚC THANH TÂM
Thursday, December 26, 2013
HẠO NHIÊN NGUYỄN TẤN ÍCH * Sợi vắn sợi dài (Hai khoảng trời)
Phượng
cho xe vào garage. Trước khi bước xuống xe, nàng nhìn vào
gương chiếu hậu lần cuối cùng, hất hất mái tóc vừa
mới uốn ngắn, mỉm cười thỏa mãn.
Đẩy cửa vào nhà, Phượng nhí nhảnh đến trước mặt chồng hỏi :
- Mình xem em cắt mái tóc ngắn thế nầy có đẹp không ?
Cường đang đọc lại cuốn sách “Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống” của dịch giả Nguyễn Hiến Lê mang từ Việt Nam qua Mỹ bỏ nằm ụ trên kệ sách mấy năm rồi mà không có thì giờ rảnh rỗi để nghiền ngẫm. Hôm nay nhân ngày lễ, ông lấy được một tuần lễ Vacation đầu tiên sau bao năm lận đận với công việc trên mảnh đất đầy cơ hội mà cũng phải đổ khá nhiều mồ hôi nầy. Nghe vợ hỏi, Cường đăt cuốn sách lên bàn, ngước mắt nhìn vợ đang tươi tỉnh chờ đợi ở chồng một lời khen.
Đẩy cửa vào nhà, Phượng nhí nhảnh đến trước mặt chồng hỏi :
- Mình xem em cắt mái tóc ngắn thế nầy có đẹp không ?
Cường đang đọc lại cuốn sách “Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống” của dịch giả Nguyễn Hiến Lê mang từ Việt Nam qua Mỹ bỏ nằm ụ trên kệ sách mấy năm rồi mà không có thì giờ rảnh rỗi để nghiền ngẫm. Hôm nay nhân ngày lễ, ông lấy được một tuần lễ Vacation đầu tiên sau bao năm lận đận với công việc trên mảnh đất đầy cơ hội mà cũng phải đổ khá nhiều mồ hôi nầy. Nghe vợ hỏi, Cường đăt cuốn sách lên bàn, ngước mắt nhìn vợ đang tươi tỉnh chờ đợi ở chồng một lời khen.
VTN * Phân Ưu
CHIA BUỒN
Được
tin CN/CB báo Tin Việt tại San Jose :
◙ ký giả Cao Sơn NGUYỄN VĂN TẤN
nguyên
SQ Báo Chí Vùng 2 Chiến Thuật
vừa
từ trần lúc 10:15 AM ngày 22/12/13
tại
SJ, hưởng thọ 68 tuổi.
.
.
Anh
em văn nghệ sĩ, thân hữu của Cao Sơn xin chân thành phân
ưu cùng tang quyến và nguyện cầu hương hồn người quá
cố
sớm
siêu sinh miền Phật cảnh.
Ngô
Đình Chương - Đông Anh Nguyễn Đình Tạo - Diên Nghị -
Trần
Thiện Hiệp – Hải Phương – Phạm Quóc Bảo - Hải Bằng -
Phạm
Tín An Ninh - Trần Xuân Thành - Tô Kiều Phương -
Viên Luông - Lâm Tường Dũ - Võ Thạnh Văn – Phan Bá Thụy Dương.
TRẦN HOÀI THƯ * Đêm thánh vô cùng
Tuesday, December 24, 2013
LINH PHƯƠNG * hương biển
Khuất
trong đá - Đất gọi mời
Ban mai còn nấp chưa rời vai em Chút lạ lùng - Chút thân quen Nụ hôn chưa chạm - Đã biền biệt xa Sóng xô - Ngày xuống - Chiều tà Hắt hiu màu nắng - Nhạt nhòa bước chân Tóc dài - Từng sợi - Bâng khuâng Rơi trên vai áo mênh mông đất trời
Úp
tay - Che mặt khóc vùi
Ai mang hương biển theo người ra đi Giá như - Cứ ở Đừng về Giá như - Gởi lại câu thề cho nhau Thương gì đâu - Nhớ gì đâu.. |
|
Võ Thị Điềm Đạm * Điệu luân vũ bên bờ Donau
Trăng
mười bốn lơ lửng trên không, nghiêng mình ngắm nhìn
dòng sông Donau êm ả chảy dài. Ánh trăng ưng ửng trải
mình trên những tàn lá xanh mướt nõn nà đọng chút
sương đêm vừa bám. Gió xuân khe khẻ như sợ đưa đẩy
làn mây mỏng từ xa đến, phá đi nét êm ả ánh trăng
non. Dựa hờ thành ban công, Johann thẫn thờ nhìn chóp nhà
thờ thành phố Wien bên kia bờ sông, xa xa mơ huyền trong
ánh đèn phố thị đêm chưa muốn ngủ. Lòng lâng lâng
nao nao như muốn tìm kiếm, tìm kiếm một hình ảnh, một
biến cố, một âm hương tự đáy sâu tâm tư thôi thúc
chàng từ khi ánh trăng mười bốn lên cao dần.
TRẦN VẤN LỆ * Sáng Nay Cũng Sáng Hôm Nào
Sáng
nay cũng sáng hôm nào – cũng con bướm đậu bờ rào mới
bay. Cũng trời, non, nước, sương, mây. Lạ ghê,
mình cứ nhớ ai và buồn!
Như
con suối vỡ tự nguồn, bao nhiêu hoa nở trong vườn, vì
em? Tiếng chuông Chùa ngân, ngân êm. Tiếng róc
rách nước máng hiên ngậm ngùi…
Nếu
không buồn, chắc là vui? Chắc không nghe tiếng nước
vơi nước đầy? Những con suối lách rừng đi, những
xưa ai khiến mình về Trường Sơn?
Monday, December 23, 2013
NGUYỄN AN BÌNH * rong rêu phận người
Ngỡ lòng
mình là làn mây trắng
Bay cuối
trời dõi bước chân em
Ngỡ tình
mình là tia nắng ấm
Rơi trên
môi mắt nhớ vai mềm.
Em như
con nước xuôi về biển
Để lại
sông buồn trắng cỏ lau
Anh suốt
đời thành chim bói cá
Treo tình
sầu đá nhọn vực sâu.
Em đánh
rớt tình qua cửa sổ
Lỡ vuột
tay bong bóng lên trời
Tìm đâu
thấy vầng trăng cổ tích
Mặt hồ
soi những ánh sao rơi.
HOÀI ZIANG DUY * Có đời sống thực
@ Đỗ Duy Tuấn |
1-
-
Điều anh nói có thực đáng tin không?
-
Chị nghĩ lại coi, quí chị lắm tôi mới nói điều nầy.
Từ
cái ngày hôm đó. Chị cứ vẩn vơ bán tín bán nghi. Lẽ
nào người đàn ông đầu ấp tay gối với chị ở nhiều
năm qua, lại không phải là chồng mình.
Câu nói của Hùng. Gặp lại
ông ta trên xứ người, tôi thấy có gì là lạ. Trước
đây so với bây giờ khác quá. Vậy rồi, quý chị lắm
tôi mới nói. Câu kết như tuồng cũ lập lại
Những dẫn chứng liên tục, nhiều ý nhiều lời mỗi lần
gặp nhau. Một Hùng nói, người quen nói. Chị phân vân
hỏi ý mấy người bạn gái. Có khi nào anh ấy không phải
là người đàn ông năm xưa không? Câu trả lời với
tiếng cười nhạo. Chỉ có chị mới khám được ông ta
thôi. Chứ tụi nầy làm sao mà rõ được.
Vậy thời chiều nay anh ấy về. Cứ tưởng cứ nghĩ vậy,
như thể một mình ngó mong. Đã bao nhiêu chiều còn sót
lại trong lòng chị, trong căn nhà nầy. Anh ấy đã không
về như thường bửa.
Subscribe to:
Posts (Atom)