"Chiến
tranh này cũng chỉ một trò chơi
Suy nghĩ làm gì lao tâm khổ
trí
Lũ chúng ta sống một đời vô
vị
Nên chọn rừng sâu núi cả
đánh nhau" (NBS)
Khoảng cuối thập niên 60, đầu thập niên 70, giữa những người làm thơ tự do và “làm dáng” theo thơ tự do, những người làm thơ tranh đấu theo kiểu “hiện thực nửa mùa, khẩu hiệu”,
bỗng xuất hiện lẻ loi một khuôn mặt mới toanh mang phong cách của
“trường phái” thơ ngang tàng, khẩu khí, khinh khoái đúng với chất hiện
thực phơi bày nhan nhản trong cuộc sống khốn đốn thời bấy giờ, rất không
giống ai.