văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Friday, April 20, 2018

NGUYỄN MẠNH TRINH ** Tháng Tư, những giọt mưa


Đêm hôm qua. Mưa lớn. Nằm nghe những hạt mưa rơi trên mái, trong cái ẩm lạnh của đất trời tự nhiên không ngủ được. Thức giấc trong cái không gian mênh mông, thấy cuộc đời qua đi với nỗi bàng hoàng khi nhìn về tháng ngày đã trải. Bao nhiêu cơn mưa trong đời. Ở những nơi chốn nào, tuy xa xôi mà gần gũi. Bao nhiêu tháng Tư, từ chiều mưa sấm sét cuồng nộ của Sài Gòn ngày tổng thống Dương Văn Minh lên nhậm chức. Làm sao quên buổi chiều hôm đó, khi cơn giông tối thẳm của bầu trời Sài Gòn, khi quốc gia đang trongnhững ngày bi đát và tôi đứng trong hangar nhìn những chiếc A37 thả bom phi trường. Buổi sáng tôi vừa tiễn mẹ tôi và gia đình ra đi, trong lòng đang hoang mang giữa đi và ở thì bây giờ tưởng như mình đang đứng giữa cơn giông tố cuộc đời. Mưa, những cơn mưa hay là giọt lệ của trời. Gió, hay là những sợi lạnh buốt làm tê điếng làn da…

Thursday, April 19, 2018

PHẠM THIÊN THƯ * Độc Huyền



Khép mắt - ta nhìn em 
Thấy hình hài diễm lệ 
Đứng trên ngàn sóng bể 
Trấn át làn phong ba . 
Tà áo trắng kiêu sa 
Đôi mắt huyền như ngọc 
Đôi môi thuyền độc mộc 
Chở thơm khoang đào hoa 
Mái tóc dài thướt tha 
Cài đóa hồng tuệ nhật 
Phải em - là sự thật 
Từ một ngày rất xa .

BÙI GIÁNG ** Bây Giờ

Mộ BG * ảnh: PBTD


Bây giờ không nói nữa rồi
Vì em đã bỏ ngọn đồi thông xanh
Bây giờ bên cạnh thân anh
Chỉ còn cánh mỏng mong manh chuồn chuồn

Bây giờ nhớ núi thương truông
Nhớ rừng cao nhớ mưa nguồn thu xanh
Hoang mang nhớ thị nhớ thành

Nhớ em quá lắm nhưng đành làm ngơ

DOÃN QUỐC SỸ ** Con Cá Mắc Cạn


Ngày xưa có một người lính thú:

Ngang lưng thì thắt bao vàng,
Đầu đội nón dấu vai mang súng dài.
Một tay thì cấp hỏa mai,
Một tay cắp giáo quan sai xuống thuyền.
Thùng thùng trống đánh ngũ liên,
Bước chân xuống thuyền nước mắt như mưa

TRẦN VẤN LỆ ** Em Ơi Nụ Hôn Vì Em Mà Nở


Này em, đứng dậy! Mình đi ra sông…
nhìn kìa, phương Đông: bèo trôi với nắng!
Tay cầm tay nắm lục bình, hái đi!

Em là Tây Thi, anh bồng vóc ngọc,
anh bồng hạnh phúc bềnh bồng mây… mây…
Tóc em gió bay. Áo em là gió.
Hoa trên sông nở vì em mà thôi.
Em ơi em ơi…

TRẦN VĂN SƠN ** Xuân Muộn


Suối khô khốc trơ vơ lòng đá cuội
Mòn gót chân quặn ruột đón Xuân về
Chim bói cá chờ mưa rơi hấp hối
Tháng Chạp hắt hiu cọng cỏ bờ đê

Sông cạn kiệt mạch nguồn thoi thóp thở
Chống gậy đầu non đốt lửa cầu trời
Mây Tháng Chạp lang thang vài sợi nhỏ
Mưa phất phơ không đủ ướt vai người

NGUYỄN MẠNH TRINH ** Vĩnh biệt nhà thơ Trần Văn Nam


Image result for trần văn nam

Nhà thơ Trần Văn Nam vừa ra đi lúc 9:30 sáng ngày 10 tháng 1 năm 2018 tại Walnut City, CA. Chủ nhật trước, ngày 7 tháng 1, chúng tôi (anh Phạm Phú Minh, Thành Tôn, Hoàng Xuân Trường, Trần Yên Hòa và tôi) có đến thăm anh thấy anh vẫn còn tỉnh táo nói chuyện về kỷ niệm ngày xưa lúc anh dạy học, lúc anh làm thơ. Lúc đó chỉ thấy anh hơi mệt khi nói chuyện nhiều thôi chứ không ngờ anh lại ra đi chỉ mấy ngày sau như vậy.

Wednesday, April 18, 2018

LAN ĐÀM ** Huyền thoại, em



@ Hồ Hữu Thủ
Ừ em là huyền thoại
Tim rực lửa tinh cầu
Yêu trần gian ở lại
Lối mây về còn đâu

Ừ em là huyền thoại
Tóc lộng gió mây trời
Nghìn sợi tình đan trải
Buộc chặt nợ chưa vơi

Đọc báo dùm các bạn ** Cách sống khỏe của Người Nhật


Chế độ ăn uống khoa học, thường xuyên thực hành các phép dưỡng sinh là bí quyết giúp người dân Nhật có tuổi thọ cao nhất thế giới.
Bên cạnh chế độ ăn uống khoa học, thường xuyên thực hành các phép dưỡng sinh cũng là bí quyết giúp người dân ở đất nước này sở hữu kỷ lục đó. 
Theo các nhà khoa học thuộc hội Dinh dưỡng Tokyo (Nhật), bí quyết sống khoẻ của người Nhật là sự tổng hoà của nhiều yếu tố: chế độ ăn uống, khí hậu, lối sống, vận động thể lực và cuộc sống tinh thần ổn định. Một yếu tố quan trọng khác là tâm trí thảnh thơi, không bị căng thẳng trước cuộc sống hàng ngày.

PHẠM TÍN AN NINH ** Những mùa Xuân thuở ấy



Khi mới lớn lên, tôi chỉ biết quê tôi là một vùng thôn dã an bình, hiền hòa, xinh đẹp, biển nằm không xa dãy trường sơn. Đi giữa những cánh đồng lúa chín vàng, nằm dọc bên triền núi, mà tai văng vẳng âm thanh của những ngọn sóng vỗ bờ. Cả dòng họ ông nội tôi chiếm lĩnh vùng nông thôn, và dòng tộc phía bà nội tôi trấn cứ vùng bờ biển. Từ quê ông nội đến quê bà nội, lúc còn nhỏ, tôi thường chạy bộ không đến nửa tiếng đồng hồ.  Cả làng gần như đều là bà con dòng tộc xa gần. Mỗi lần có giỗ kỵ, bọn con cháu như tôi phải đi mời khắp cả làng.