văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Wednesday, July 25, 2018

LÊ VĂN SÂM ** Tiếng Lóng của Sài Gòn xưa

.
Một thời, một nơi chốn nào đó, trong đời sống ngôn ngữ dân gian lại nảy sinh ra một số tiếng lóng, một số thành ngữ, một câu hát nhại theo câu hát chính phẩm, hầu hết là để châm biếm, tạo nên nụ cười, hay có khi là để răn đe, tìm sự hoàn thiện trong cuộc sống, chúng chỉ sống một thời rồi tự biến mất, nhường chỗ cho đoạn đời "tiếng lóng" khác đến thay thế. Do đó, việc ghi chúng lại để đọc vui chơi hay phục vụ nghiên cứu văn học dân gian, chỉ có giá trị, khi ghi rõ định vị địa lý và thời gian.

Tuesday, July 17, 2018

Trần Dzạ Lữ ** Có tuổi nào không cần?

tranh Lương Trường Thọ

Có tuổi nào không cần bầu bạn
Để sẻ chia ấm lạnh đời mình?
Con chim lẻ...bầu trời tắt nắng
Là mưa mù, kỷ niệm buồn tênh...

Gió thông thốc vào hồn của em
Đừng nói là hóa đá trái tim
Gã lang bạt chùng lòng, chẳng lạ
Giấu sao đành nỗi nhớ vô biên?

Monday, July 16, 2018

NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG ** Giã biệt cầu Khang


Đành lặng lẽ ra đi
Như khi vừa mới đến
Xa nhau biết nói gì
Cánh chim về cuối biển

Nhìn liễu vàng ven sông
Bóng hình ai hiển hiện
Trên sóng nước bềnh bồng
Con tim ôm chiều tím

NGUYỄN MẠNH TRINH ** KẺ LẠ TRONG CƠN LỐC THỜI CUỘC

NXH 3

Mốc thời gian sau năm 1975 trải dài từ Việt Nam quê nhà đến xứ người lưu lạc, từ trại tù phi nhân của cộng sản đến đảo tạm dung chờ đợi, tất cả đã trở thành một cái gì rất đặc thù của văn chương hải ngoại. Và người đọc hình như cảm nhận được một mẫu số chung nào đó trên những trang sách đã in.

Friday, July 13, 2018

NGUYỄN AN BÌNH ** CẢM NGHĨ KHI DỪNG Ở GA ĐÔNG HÀ*


*Tặng anh Nguyên Minh người ngồi đối diện cùng tôi chờ sáng khi tàu đến ga Đông Hà.
    
Toa nghiêng nhịp lắc lư ngừng
Đường ray bánh nghiến chợt dừng nghe đau
Lòng trôi theo tiếng còi tàu
Trời đêm vừa ửng vệt màu từ xa.

Thursday, July 12, 2018

HỒ CÔNG TÂM ** MAI CON LỚN

Hồ Công Tâm

Mai con lớn khắp nơi toàn người Hán
Tiếng Việt mình, nói nhỏ nhé con ơi
Dù mình sống trên quê cha, đất Tổ
Nhưng ai đông hơn sẽ thành chủ, con à!
Mai con lớn lấy chồng sao tránh khỏi
Bọn Hán kia tìm mọi cách "gieo nòi"
Còn trai Việt thoát sao đời nô lệ?
Chẳng biết lúc nào mất nội tạng, con ơi!

Wednesday, July 11, 2018

HOÀNG LONG HẢI ** Mẹ Việt Nam



Trước 1945, - rõ ra là trước khi Cộng Sản nắm chính quyền ở nước ta, - hồi đó cũng đã biết khôn, tôi không thấy có việc ca ngợi “Mẹ Việt Nam” như sau nầy, phía vùng Cộng Sản cũng như vùng Quốc Gia.

            Bấy giờ, chỉ có “Lễ Hai Bà Trưng”, nhưng mà do Tây xúi người Việt Nam thực hành.

            Chuyện khá buồn cười phải không?
            Sau khi Tây đầu hàng Đức ở bên Tây (1940), thì Tây bên xứ Đông Dương nầy thấy lạnh giò. Sợ người “dân An Nam” lợi dụng cơ hội nầy nổi lên chống Tây, Tây bèn lập mưu đổi hướng kẻ thù. Thay vì kẻ thù là Tây cướp nước ta, Tây bèn “vẽ” lại lịch sử nước ta “chống Tầu”. Thay vì kẻ thù là “ông Tây mắt xanh mũi lõ”, thì Tây làm nhiều việc tuyên truyền, nhiều nhất là “bích chương” dán ở các trường học, vẽ lại câu chuyện “Hai Bà Trưng chống Tô Định”, “Lê Lợi chống quân Minh”, “Sông Bạch Đằng” với Ngô Quyền phá quân Nam Hán, giết Hoàng Thao, Hưng Đạo đại phá quân Mông Cổ... Kẻ thù là “chú Ba tóc bỏ đuôi chuột”.

Tuesday, July 10, 2018

TRẦN THIỆN HIỆP ** ĐÃ ĐẾN LÚC & CHÙM MẬT NGỮ


Đã Đến Lúc

đã đến lúc xuống đường tranh đấu
đòi tự do ngôn luận bất đồng
đòi xã hội công bằng cơm áo
đòi đa nguyên, đa đảng quyết lòng

đã đến lúc xuống đường tranh đấu
đòi Cộng sản trả đất dân oan
trả tiền dầu ngoài khơi bán lậu
cổ phần hoá quốc doanh hoàn toàn

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ** Trong cõi an nhiên


tặng Nguyễn Hòa

1-
Người từ độ về sơn trang quán chiếu
đá rong rêu chưa khóc đã nghẹn lời
con suối bạc lung linh trời ảo diệu
với nắng vàng biển động vọng xa xôi
Thuyền thanh tịnh xuôi theo dòng lặng lẽ
ánh từ dung rực rỡ lửa an nhiên
triền núi hư hao, âm thầm quạnh quẽ
bến đò ngang cũng hiu hắt đôi miền

Sunday, July 8, 2018

VĨNH HẢO ** KỶ LỤC CỦA MỘT BẬC THẦY


Ngọn đồi không cao nhưng diện tích khá rộng. Nếu đi bộ một vòng quanh chân đồi, cũng mất gần một ngày. Cây cối trên đồi đã được đốn hạ trụi lủi từ năm năm trước để tiến hành công trình xây dựng ngôi chùa, đạt kỷ lục là có chánh điện rộng lớn nhất nước; bên cạnh đó, lại thêm một kỷ lục là có tượng Phật tọa thiền vĩ đại nhất châu lục. Thế nên, khi công trình xây dựng hoàn tất, nhìn từ xa, chỉ thấy ngôi chùa nguy nga với mái ngói xanh đỏ và tượng Phật to lớn thếp vàng nhũ lóng lánh, nổi bật giữa trời mây, không còn thấy ngọn đồi.
Ngoài chánh điện, nơi đây còn có nhiều tòa nhà rộng lớn, bao gồm tiền sảnh, hậu sảnh, tăng xá, tàng kinh các, bảo tàng viện, tăng quán, v.v… với ngói lợp nhập cảng và cột kèo chạm trổ tinh vi, tiếp nối liền lạc nhau tạo nên một quần thể kiến trúc qui mô, chiếm hết diện tích ngọn đồi, từ chân lên đỉnh, từ mặt trước đến mặt sau.