văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Saturday, February 15, 2020

THUỴ KHUÊ ¤¤ Hồ Trường An, Giọng Nam, Hồn Việt


Tháng 11 năm 2008, Hồ Trường An bị đứt mạch máu não, bị liệt nửa người, phải ngừng sáng tác nhưng ông vẫn tập đánh máy lại và tiếp tục viết biên khảo.
Tháng 11 năm 2019, Hồ Trường An bị nhiễm trùng phổi, phải nằm bệnh viện gần hai tháng. Đầu tháng giêng 2020, mới được về nhà, nhưng không còn sức để bình phục trở lại.
Cho đến những ngày cuối, Hồ Trường An vẫn thiết tha, không ngừng suy tư và bàn bạc về các tác giả trong văn học miền Nam và hải ngoại, ông vẫn mong một ngày đất nước sẽ thống nhất trong văn học và trong lòng người.
TK

THIÊN HÀ ¤¤ Xa Dấu Ngựa Hồing


Một mai anh đưa em về
Chiều nghiêng bóng xế lên cao
Đàn chim xa khu rừng cũ
Đường trăng hoa nắng lao xao

Mây buông xuôi tóc xõa
Ngẩn ngơ cỏ hoa trước ngõ
Bàn tay thon thon ngón nhỏ
Dìu em qua lũng qua truông

Một mai anh đưa em về
Nửa đêm thức giấc chiêm bao
Lời ca dao trên môi mẹ
Buồn xa tao võng lao đao

Friday, February 14, 2020

TRẦN HOÀI THƯ ¤¤ Quán Đợi Hoàng Hôn


Khi lên thị trấn miền núi này vào một ngày cuối năm, tôi đã mang theo hình bóng cô độc in trên những con đường rét run hơi lạnh. Đây là một thị trấn lạ. Những vách nhà gỗ thông, những bức tường vôi còn hoen ố bụi bùn đỏ, những người Thượng hay Kinh, những con đường phượng khô hay những con đường thiếu ánh nắng, tất cả như mờ đi trong đôi mắt mỏi. Và bụi đỏ, lớp lớp phủ đầy trời đất và những khóm hoa sứ trắng nỏn như những bông tuyết. Tôi đã có mặt, một thân, một bóng, cô độc trùng trùng.

NGUYỄN AN BÌNH ¤¤ KHI KHÔNG CÒN AI QUA SÔNG


Người qua sông. Tôi – cũng qua sông
Đôi bờ ngút mắt. Sóng mênh mông
Người nghe tiếng gọi. Chim mùa cưới
Tôi lội ngược dòng.  Giữa bão dông.

Gió độc muôn trùng – xoay tâm bão
Gối đầu. Không hẹn – cuộc trăm năm
Ngủ ngoan, sâu nhỏ - xin  đừng khóc
Khi nhánh sông dài. Cá biệt tăm.

DIÊN NGHỊ ¤¤ Nhận Định Về Bài Thơ LIÊN KHÚC VÔ THƯỜNG Của Phan Bá Thụy Dương


1. 
ném công án, vất kinh thư bất ngộ / theo đường trăng,trăng khi tỏ khi lu / tìm người hiền nơi thâm cốc âm u / thõng tay vào rừng giả làm ẩn sĩ / giòng sinh mệnh chừng nhuộm màu chướng khí / bến nhân gian ai quán niệm vô thường /  hành trình xa ngựa đà lỏng dây cương / trên vách núi chân dung in mờ tỏ

ĐOÀN THANH LIÊM.¤¤ Những Chuyện Vui Với Bác Hà Thượng Nhân


Tôi định cư tại Nam California, nhưng hay có dịp lên San Jose, thăm con gái và cháu ngoại. Và cả mấy anh chị em của má bầy trẻ nữa. Mỗi năm, ít nhất cũng 5-7 lần tôi đi tới miền Thung lũng Hoa vàng rất là thơ mộng này. Ngoài chuyện gia đình, tôi còn hay gặp gỡ trao đổi với các bạn đồng nghiệp xưa trong Luật sư đoàn Saigon trước 1975. Và cũng được nhiều dịp tham gia sinh họat về văn học nghệ thuật, cũng như về chính trị với bà con tại miền Bắc Cali này.

NGUYỄN VĂN LỤC ¤¤ Đôi Dòng Về Tạp Chí Nghiên Cứu Đại Học


Đại Học Huế được thành lập và khai giảng vào tháng 9, 1957. Việc thành lập Đại Học Huế là đáp ứng lại nguyện vọng của các nhân sĩ Huế muốn có một đại học riêng ở miền Trung. TT Ngô Đình Diệm đã nhận lời và mau chóng đáp ứng nguyện vọng ấy vào năm 1957.

Dưới mắt ông Ngô Đình Diệm, việc thành lập Đại Học Huế ngay sát nách vùng ranh giới phân chia Nam Bắc qua con sông Bến Hải còn là một thách đố chính trị. Ông muốn chứng tỏ cho phía bên kia Bến Hải là:

TỪ TỨC ¤¤ Viết Về Nhà Văn Tiểu Tử

Viết Về Nhà Văn “Tiểu Tử” – Từ Thức
nhà văn Tiểu Tử

“Truyện ngắn Tiểu Tử là những giọt nước mắt, những tiếng thở dài, nụ cười trong những ngày bình an và ngay cả trong cơn đớn đau cùng cực. Ông là một nhân chứng quý báu của một giai đoạn bi thảm , một cuộc đổi đời ghê rợn nhất trong lịch sử Việt

Thursday, February 13, 2020

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ¤¤ Nỗi Lòng Người Cựu Chiến Binh Trước Tượng Đài Trong Đêm Trừ Tịch.


Ngày tháng trôi đi thật nhanh.  Mới đó đã là đêm cuối năm.  Gió đang se lạnh dần, vi vu thổi qua cành cây kẽ lá. Những hàng giây chuổi ngọc trong chậu được treo lủng lẳng hai bên giàn gấc như cũng bị lung lay, chao động .  Tôi choàng thêm chiếc áo ấm lên mình. Không hiểu có phải đó là hiện tượng thấm lạnh thông thường của thời tiết vào độ sắp giao mùa hay do lòng mình tự cảm, vì nỗi bị mất quê hương, xa thân bằng quyến thuộc. Nỗi xót xa, ray rứt, lạnh lẽo đó dường như cứ quay về bao phủ tâm hồn tôi mỗi độ Xuân về.

Đọc báo dùm các bạn ** HÓA ĐƠN THANH TOÁN CHO TÌNH NGƯỜI?.


Tại một thành phố ở Ấn Độ.. có vị thương gia nọ bận rộn cả ngày vì công việc.. mệt mỏi.. ông vào một nhà hàng tự thưởng cho mình bữa tối thịnh soạn..!
Khi những món ăn đã được dọn sẵn trên bàn.. bất chợt ông nhìn thấy một cậu bé đang nhìn trộm ông qua cửa kính với ánh mắt thèm thuồng.. hình ảnh ấy như có gì làm nhói tim ông..!

 Ông đưa tay vẫy cậu bé.. cậu liền bước vội vào.. theo sau cậu là 1 bé gái nhỏ.. 2 đứa trẻ nhìn chăm chăm vào những đĩa thức ăn còn nóng hổi.. mà chẳng cần biết người vừa gọi chúng vào là ai. ?