văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Monday, February 24, 2020

NGUYỄN MẠNH TRINH ¤¤ Ðọc Thơ Hải Phương.

thủ bút Hải Phương

Có một người làm thơ đã viết một vài câu thơ tình cờ để tặng một tập thơ đọc cũng rất tình cờ của một nhà thơ mà cuộc gặp gỡ cũng thật.. tình cờ vô định trong cõi đời này:

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ¤¤ Lời Gởi Cánh Ô Môi


1-
Có phải chiều nay bến ấy
ngoài trời đang chuyển cơn giông
em buồn khi sắp lập đông
nên lòng càng thêm hiu quạnh

giọt mưa nào không ướt lạnh
ướt lạnh môi má em chưa
con đường nào rợp bóng dừa
cho em bềnh bồng suối tóc

NGUYỄN HIỀN ĐỨC ¤¤ Thử Sơ Phác Chân Dung ĐỖ HỒNG NGỌC .

¤ Ghi chú: 
BS Đỗ Hồng Ngọc @ Lagi
Một người bạn không quen biết, Phương Bối, đã comment bài viết của Nguyễn Hiền Đức: “Không biết nói sao cho đủ để cám ơn anh Nguyễn Hiền Đức và bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc. Rất trân trọng”. 
Sau đó, tôi còn nhận được những câu hỏi “khó” của vài bạn khác như hồi lên 8 đã biết “rung động đầu đời” thì giờ 80 thế nào? Rồi còn có đề nghị post tiếp những bài viết của Nguyễn Hiền-Đức về Đỗ Hồng Ngọc. Để đáp ứng những yêu cầu đó, dưới đây là phần còn lại.
Thân mến,
ĐHN

Sunday, February 23, 2020

NGUYỄN AN BÌNH ¤¤ Sài Gòn Có Một Mùa Hoa


Nầy em vừa chớm tháng ba
Sài Gòn bỗng ửng mùa hoa ngọc ngà
Vô tình người bước đi qua
Đâu hay hoa chợt phơi tà nhụy bay.

Thảo thơm một dáng hoa gầy
Bỗng bừng sắc phố một ngày có em
Chắc là nhớ khúc đường quen
Mà hoa kèn nở hồng thêm má người

PHAN HUY ĐƯỜNG ¤¤ Thời Gian Người Trong Tiểu Thuyết


Lâu rồi tôi lại được đọc một tiểu thuyết đáng mê từ Việt Nam.

Những ngã tư và những cột đèn. Trần Dần. Xuất bản năm 2011, theo bản thảo hoàn tất năm 1965-1966, và bản chép lại có sửa đổi năm 1989 của tác giả.

Nội dung "cụ thể" ? Tâm trạng của một con người đang bị quyền lực toàn trị vây hãm, nghiền nát.

LỆ KHÁNH ¤¤ Đêm Không Ngủ


@ Thanh Trí
Cháu cũng biết chú bây giờ quên hết
Chuyện ngày xưa từ ước hẹn ban đầu
Chú trả về cho quá khứ dài sâu
Cháu tiếc nuối chuyện tình trong ngang trái

Nửa đêm qua, trở mình nghe tê tái
Chú đâu rồi ? Gió lạnh quá đi thôi
Cũng hình như có tiếng lá thông rơi
Ngoài sân vắng đọng màn sương lấp lánh

THIÊN HÀ ¤¤ Dạo Khúc


( Theo thể Haiku - Nhật Bản )

1.
Em giọt mật ngọt ngào
nhỏ xuống hồn ta ngỡ chiêm bao
cho hơi thở nôn nao.

2.
Nụ hôn ngày mới lớn
bình minh rạng rở nét môi hồng
bao giờ em sang sông ?

LÊ KÝ THƯƠNG ¤¤ Cơm Cháy Nồi Đồng


Dân, người bạn thân của tôi từ thời học trung học, mấy chục năm ở nước ngoài đến giờ mới “chịu” về thăm quê cha đất tổ. Muốn mời bạn một bữa cơm gia đình cho thân tình thay vì mời ăn ở nhà hàng, nên hỏi bạn “nhớ” món ăn gì của Việt Nam mà lâu nay chưa có dịp “gặp” lại, bạn cũng thân tình trả lời: “Trong bảng thực đơn hưởng thụ của mình chỉ còn thiếu một miếng cơm cháy quê nhà, mà cơm cháy nấu bằng nồi đồng mới đúng điệu”. Ôi, cái thèm của bạn hết sức chân thành, hết sức khiêm tốn, hết sức dễ thương nhưng nghĩ lại thì hết sức khó thực hiện, vì thời buổi này tìm đâu ra chiếc nồi đồng để nấu cơm cháy đãi bạn, mà dẫu có đến nhà hàng thì cũng chỉ là “cơm niêu nồi đất”!

THANH TÂM TUYỀN ¤¤ Bùi Giáng Hồn Thơ Bị Vây Khốn


Bia mộ Bùi Giáng @PBTD
Đối với đa số, Bùi Giáng là một nhà thơ điên. Không nhắc đến bọn tục, bọn tỉnh, bọn khôn suốt cả đời chẳng một giây nào thèm "thơ" đến tuyệt vọng, nói ngay những người quí ông - nhìn được ông như một thiên tài, thiên tài tự hủy ghê gớm nhất của thi ca Việt nam hiện đại - nhiều khi cũng né tránh, chẳng dám bước hẳn vào cõi thơ ông, hoặc có bước vào thì cũng theo cái lối "chân trong chân ngoài", "mắt trước mắt sau", cười cợt vui đùa hay nghiêm trọng lố bịch, tưởng như thế là làm thuận ý, vui lòng nhà thơ - người bầy trận nghiêm trọng và ta nên chiều người.

PHAN BÁ THỤY DƯƠNG ¤¤ Bài Tưởng Niệm Hoàng Trúc Ly



bụi trần rũ áo phong sưong
mà người nay đã hà phương thăng trầm
rượu nồng tưởng niệm cố nhân
ngàn chung cay ngọt một lần từ ly