văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Sunday, March 1, 2020

VŨ HOÀNG CHƯƠNG ¤¤ Ðời Vắng Em Rồi



Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu
Lênh đênh thương nhớ giạt trời Âu
Thôi rồi - tay nắm tay lần cuối
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau

Trai lỡ phong vân gái lỡ tình
Này đêm tri ngộ xót điêu linh
Niềm quê sực thức lòng quan ải
Giây phút dừng chân cuộc viễn trình

THẾ UYÊN ¤¤ CĂN NHÀ CỦA MẸ


The Uyen
Thế Uyên

Rời miền Bắc sau 1954, mang lũ chúng tôi vào Nam, bố mẹ tôi đã từ bỏ nhiều thứ trong đó có quê nội và quê ngoại, một quá khứ khá dài những vui buồn, và căn nhà đã tạo dựng bằng công khó của hai người, nhất là bằng dấu vết những bàn chân nhỏ cùng các tiếng khóc tiếng cười của đứa bé đã sinh ra và lớn lên trong đó. Tết năm ấy, tết tha hương đầu tiên, bố mẹ tôi không hề buồn bởi vì hai người chưa già và trừ người con lớn còn ở trong quân ngũ nơi xa, gia đình tôi sum họp đầy đủ trong căn nhà cũ kỹ tồi tàn không điện không nước của khu Bàn Cờ. Tết năm ấy, năm của hòa bình, hầu hết những người dân hai miền còn đầy hi vọng ở tương lai.

TRẦN HUIỀN ÂN ¤¤ Hóa Thân Vách Đá

@ Đào Hải Triều

Ta ở đây hoa vàng và lá tím
Núi thì xanh xanh mãi tận chân trời
Cây với cỏ suốt bốn mùa bịn rịn
Chưa một lần nghe sóng vỗ trùng khơi

Và cứ thế rồi cũng thành quen hết
Ta là ta con thác đổ lưng đèo
Ta là ta mây cao dàn trảng rộng
Nắng trong ngần rọi bóng nước trong veo

NGUYỄN NGỌC CHẤN ¤¤ Nẻo Khuất Trầm Tử Thiêng


Trầm Tử Thiêng
Trưa Chủ Nhật 23 tháng 2 , 2020, khán giả tại thủ đô ti nạn, được thưởng thức một chương trình nhạc thính phòng tuyệt diệu, tưởng niệm nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng. Chương trình được ca diễn  bởi một thành phần nghệ sĩ tiêu biểu cho nhiều thế hệ. Từng mảnh đời của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng được trải bày, từ phần dẫn nhập bởi nhà văn Quyên Di, duyên dáng, dí dỏm đến những tâm sự thổn  thức của MC ca sĩ Hương Thơ. Hội trường lắng đọng, thẩm thấu mỗi ca từ ông chải chuốt, quyện vào những cung bậc âm thanh, khi mượt mà, lúc sôi sục trong lòng từng người thưởng ngọan.

TRẦN DZẠ LỮ ¤¤ Nhớ Bạn

@ Ái Lan

Lâu nay có lắm người hỏi tôi: Sao không thấy làm thơ cho Vũ Hữu Định.-tác giả bài thơ Còn Một Chút Gì Để Nhớ được nhạc sĩ Phạm Duy phổ thành ca khúc. Tôi chỉ mỉm cười mà không  trả lời. Mười sáu tháng giêng này lại là  ngày giỗ của bạn. Bạn khôn thiệt, chết đúng ngày Nguyên Tiêu.
Dù sao thì cũng viết một bài nữa để cảm ơn bạn, một tấm lòng đáng yêu lúc còn sống cũng như khi xa đời, đi về chốn vĩnh hằng. Vũ Hữu Định, thoát ra khỏi đoạn đời khó khăn ngày tháng ấy, bạn tôi đã được nhiều hơn là mất…

TRẦN VẤN LỆ ¤¤ Tháng Hai chưa là Xuân


Nguyên Tiêu rồi, vẫn lạnh.
Tháng Hai chưa là Xuân
dù hoa đào chớm nụ
gió ấm còn xa xăm…

Chờ Xuân để thấy Tết
chắc là Tết Thanh Minh
Lễ gọi là Tảo Mộ
Hội gọi là Đạp Thanh!

ĐỖ HỒNG NGỌC ¤¤ Những bệnh… vô duyên!

ĐỖ HỒNG NGỌC
Tuy già không phải là một bệnh nhưng già thì thường có bệnh. Bệnh thì có bệnh nặng, bệnh nhẹ, bệnh có duyên và bệnh… vô duyên.
Ai cũng biết thầy thuốc là người được học hành cẩn thận để giúp ta chữa trị bệnh tật, vậy mà thầy thuốc cũng có thể gây bệnh cho ta, dù là ngoài ý muốn, cái đó gọi là bệnh do thầy thuốc gây ra (iatrogenic) mà theo GS Phạm Khuê, một chuyên gia về Lão khoa, chủ tịch Hội Người Cao Tuổi Việt Nam thì có đến hơn một phần tư các bệnh ở người già là do thầy thuốc gây ra! (Bệnh Học Tuổi Già, Phạm Khuê, NXBY Học, 1998, trang 364)

Saturday, February 29, 2020

HÀ THÚC SINH ¤¤ Con sâu và cái kiến


Như kẻ liệt ngồi bên kẻ câm
Đầu lốm đốm những miếng ăn toan tính
Nắng hay mưa cứ phơi vai trần
Vá víu mãi cuộc đời thêm nặng

LIÊU THÁI ¤¤ Đợi…



Bây giờ là mùa xuân, chỉ sau Tết mới tròm trèm mươi ngày, nghĩa là khí dương đang mạnh và mọi thứ đang sinh sôi nảy nở. Nàng nhớ da diết vườn cải hoa vàng nơi góc quê. Cái màu vàng miên man như một dòng ánh sáng dắt con người lùi dần vào một nơi chốn nào đó khuất lấp và sáng dịu, một thứ ánh sáng đã bị bọc kín bởi hoài niệm, xa xôi sương mù. Và đương nhiên phía sau liếp cải vàng sẽ là căn nhà bằng tre, đất sét trát tường và có hai cửa sổ nằm đăng đối, mỗi cửa sổ có một khuôn gió cũng bằng những thanh tre đan vuông góc với nhau. Đó cũng là nơi con mèo vàng của nàng hay đùa giỡn, có nhiều lúc nàng tức giận vì nó nhảy vào liếp hoa cải làm đổ rợp, màu vàng rơi lã chã.

NGUYỄN AN BÌNH ¤¤ Nhật Ký Từ Thành Phố Chết


Khi thức dậy thành phố đã bị phong tỏa
Phong tỏa là gì?
Tôi chưa từng nghe ai nhắc đến bao giờ
Chỉ có thể biết
Không thể ra ngoài, không thể đi đâu
Chỉ biết chờ đợi
Một ngày sẽ trôi qua vô cùng lặng lẽ khắc nghiệt
Thành phố hơn mười một triệu dân
Tất cả hình như chợt bốc hơi biến mất
Đường không người qua lại
Một thế giới vô cùng yên tĩnh
Chứa đựng những nỗi hoài nghi
Thực sự bắt đầu sinh sôi nhân bản bằng cấp số nhân.