Tan trôi trên biển xanh
Có tiếng chim lạc bạn
Trong sương chiều mong manh
1.
Bà Tư nằm trăn trở hoài trên chiếc giường nệm thấp. Chăn êm nệm ấm, thân thể mát mẻ, thoải mái mà bà vẫn trằn trọc chưa ngủ được. Với cái tuổi tám mươi này, đôi khi bà hay quên những chuyện lặt vặt vừa mới xảy ra như ăn rồi mà nhất định bảo chưa ăn, chưa uống thuốc mà quyết liệt không chịu uống nữa, chưa đi tắm mà bảo vừa tắm xong.Thế mà sáng nay, có một chuyện bà không quên. Quyền, con trai bà cho biết Sơn, thằng cháu nội bên Minnesota gọi phone về báo tin sẽ về Cali thăm bà vào dịp lễ Giáng sinh.
khi gió lạnh run thân
mới hiểu hơi ấm là điều cần thiết
trao cho nhau từ bàn tay nắm chặt
từ nụ hôn mặn nồng
từ hai thân người nằm sát bên nhau
Tháng giêng tuyết muộn buồn se sắt
Hồn xám mù sương, lạnh bếp tàn
Tiếng sáo người xưa đêm giả biệt
Chừng đâu còn đọng giọt âm vang
thênh thang con đường trước mặt
ngày lễ hội tình yêu
cũng là ngày mùng 3 Tết
tay run, chân vẹo vì gió lạnh
Valentine và con Trâu không đủ ấm lòng
Người viết, Thiếu Khanh, chỉ là dịch giả, không phải nhà nghiên cứu sử học, nhưng khi dịch cuốn sách, đã chú ý và ghi nhận một số điểm mà người viết cho là phát hiện mới có ý nghĩa quan trọng của tác giả cuốn sách mà dường như từ trước giờ ít, hoặc chưa được các sử gia trong nước đề cập hoặc có nghiên cứu cặn kẽ. Những điểm mới đó là:
“Đây là mảnh đất cuối cùng của tự do, nếu chúng ta không tranh đấu, sẽ không còn nơi nào để đến…”
(Tỗng Thống Donald Trump)
Không là fan cứng, fan mềm, fan cuồng nộ… gì của Tonton T. , nhưng là một người vẫn luôn nhắc mình phải sống tử tế, và phân biệt đúng, sai, chính, tà… trong cõi ta bà, thế tướng, khi đã trải qua bao thăng trầm, dâu bể khi nước mất, nhà tan…