Thursday, November 18, 2021
Trần Vấn Lệ ** Once Upon A Time
Thursday, November 11, 2021
MINH NGUYỄN ** THỦ ĐÔ CỦA RESORT
Bãi đá 7 màu gần chùa Cổ Thạch La Gàn |
Dự tính, sau khi kết thúc chuyến đi vui chơi ở thành phố biển Vũng Tàu, tôi sẽ chở Mây quay về Sài gòn. Nghỉ ngơi vài hôm cho đở mệt, rồi sẽ cùng nhau tiếp tục chạy đi khám phá nơi được mệnh danh là “Thiên đường nghỉ dưỡng Phan Thiết”. Nhưng than ôi ! Không hiểu, do trời xui đất khiến thế nào, mà trong đêm có mặt tham dự tiệc chia tay, có thêm màn đốt lửa trại, diễn ra ngay trên bãi biển. Mây đã vô tình nghe lóm chuyện từ ai đó, ca ngợi không tiếc lời trước vẻ đẹp hút hồn nơi cung đường biển nối từ Bà Ria ra Phan Thiết, khiến suốt đêm cô không sao chợp mắt, dù trong chốc lát.
Thế là, ngay khi trời chưa kịp sáng, Mây đã tức tốc đánh thức tôi ngồi dậy, hỏi có biết con đường biển đó không. Thú thật, sống ở Sàigòn từ nào tới giờ, ra vô Vũng Tàu không biết bao nhiêu lượt, nhưng hỏi về cung đường mới này thì tôi hoàn toàn mù tịt, bởi chăng nó chỉ mới được đưa vào sử dụng cách nay chưa lâu, vì vậy mà tôi chưa có thời gian cũng như cơ hội ra đó để trải nghiệm.
Wednesday, November 10, 2021
hoànglonghải ** Chuyện Ông Thiệu,
Đức trị như sao Bắc đẩu ở một nơi
mà muôn sao khác phải chầu theo
(Khổng tử)
Các nhà viết sử không thể hoàn toàn căn cứ qua những gì trên những lời đồn đãi để viết thành sách, nhưng trên thực tế, nhiều khi những lời đồn ấy lại chính xác hơn những gì viết ra trên giấy trắng mực đen. Sở dĩ có lời đồn đãi là vì có người muốn che giấu, nhất là giới thống trị. Để bảo vệ quyền lợi, bọn thống trị chỉ muốn khoe khoang những cái gì chúng cho là hay và giấu biệt nhữg gì xấu xa, tàn bạo.
Monday, November 8, 2021
Trần Vấn Lệ ** Ngày Đầu Mùa Đông Mới
Ngày đầu mùa Đông mới, bạn có biết gì không? Mặt trời mai vẫn hồng, cô gái nào cũng đẹp! Bạn sẵn sáng xách giép / cho người yêu bạn chưa? Tôi biết bạn cười mà! Nào chúng ta...Sinh Nhật!
Cắt cái bánh, cùng cắt, tặng mặt trời một phần, các phần còn mình ăn, uống cà phê buổi sáng! Coi như lòng lãng mạn, mình nói gì cho vui (xếp lại nhé ngậm ngùi, quên đi thời vong quốc!).
Diên Nghị ** Nhận định về bài thơ LIÊN KHÚC VÔ THƯỜNG của Phan Bá Thụy Dương
Liên Khúc Vô Thường
1.
Ðốt công án vất kinh thư khải ngộ
Theo đường trăng
trăng khi tỏ khi lu
Tìm người hiền nơi thâm cốc âm u
Thỏng tay vào rừng giả làm ẩn sĩ
Giòng sinh mệnh
chừng nhuộm màu chướng khí
Bến nhân gian ai quán niệm vô thường
Hành trình xa ngựa đã lỏng dây cương
Trên vách núi chân dung in mờ tỏ
Saturday, November 6, 2021
TRẦN THIỆN HIỆP ** Chùm mật ngữ
tặng đỗ nghê
Phiến tâm làn mây bạc
Phương nào hạc vàng bay
Trăng tàn thơ thức giấc
Chữ nghĩa chắp cánh mây
Vin theo vòng hệ lụy
Nhật nguyệt càn khôn vây
Wednesday, November 3, 2021
Huỳnh Trung Chánh ** THUỐC ĐẮNG
Quyền thuật rất được ưa chuộng tại Bình Định. Từ thành thị đến thôn quê, ai ai cũng dày công khổ luyện võ thuật, kể cả những thiếu nữ mỹ miều:
"Ai về Bình Định mà coi
Đàn bà con gái múa roi, đi quyền"
Truyền thống võ Bình Định phát xuất xa xưa từ Thanh Lương tự, một tự viện chủ trương luyện võ cũng tạo được một thứ công phu, khả dĩ hướng dẫn hành giả thâm nhập giáo lý Phật đà. Nguyên sư tổ Thanh Lương, thuở thiếu thời là một anh tài xuất chúng, văn võ song toàn, đã vân du khắp các đại tùng lâm trung Hoa tầm sư học đạo. Tổ sư chẳng những đã ngộ nhập đạo mầu, mà cũng đạt trình độ võ công thâm diệu. Tổ sư phối hợp tinh hoa võ học Thiếu Lâm tự, với môn võ Việt nam cổ truyền chuyên về cận chiến, để sáng tạo môn võ Bình Định độc đáo, lưu truyền hậu thế. Đến đời thứ tư, thiền sư Đạt Bổn, cũng noi gương chư tổ, đem hết tinh hoa Phật học và võ học trao truyền cho 4 đệ tử "Tướng, Hảo, Quang, Minh". Nhân vật ưu tú nhất là đại đệ tử Vĩnh Tướng, võ công siêu tuyệt mà trình độ am hiểu, biện luận Phật Pháp cũng cao siêu. Vĩnh Hảo tuy đạo hạnh kiên trì, nhưng so với sư huynh thì Phật học lẫn võ học đều kém xa.
Tuesday, November 2, 2021
Trần Tuấn Kiệt ** Đêm
Đêm lang thang lũ xì ke ma túy
Đời cũng buồn bụi bặm kém chi ai
Đêm đơn độc vuốt nanh chìa nhọn hoắt
Trăng xa xăm đầu bạc phếu bên trời
Đêm đĩ thõa ở trong lòng khát vọng
Đêm điếm đàng gió tạt lạnh mưa rơi
Đêm đỏ thắm tối tăm màu máu lệ
Đêm đi hoài đi mãi đi không thôi
Monday, November 1, 2021
NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** Trần Tuấn Kiệt, Máu Rơi Ba Giọt Dưới Chân Thềm
TTK @ Phạm Cung |
(Từ Lời Gởi Cây Bông Vải Đến Đại Việt Thần Đạo)
Địa linh sinh nhân kiệt, những vùng đất mà tôi có dịp đi qua, dù thổ cư phì nhiêu trù phú hay tọa lạc nơi hiểm hóc thâm sơn cùng cốc, hình như cũng quy tụ khí thiêng sông núi. Có lẽ chính vậy, mà ung đúc được nhiều tài hoa phù hợp với phong thủy cứ địa. Mỗi lần tôi về quê nhà, khi lướt ngang qua phà Mỹ Thuận mà ngọn gió sông Hậu còn loáng thoáng vướng trên tóc tai, làm tỉnh thức được phần nào sự nôn nả đường về.
Trước mặt, Sa Đéc là vùng đất mật ngọt hiền hòa nằm ven thủy lộ chở đầy phù sa bồi đắp cho vùng cây trái sung mãn quanh năm tháng. Không hiểu tại sao trên bờ sông Mỹ Thuận, những lúc vội vã quay về tôi thường mê mẩn cố tình để bắt gặp và lắng nghe âm sắc chiêu hồn của tiếng đàn độc huyền của một nhạc sĩ già mù chìm đắm ánh mắt bạc tròng trong từng âm thanh diệu vợi, chập chờn bay lượn loáng thoáng trên sông nước phù bình, lững thững trôi lặng lẽ giữa cuộc đời.
MINH NGUYỄN ** CÔ GÁI MÙ TRÊN ĐỒNG LÚA VÀNG
Dựng chiếc xe đạp vào góc sân, Ngạc đi dưới tàn lá rậm rì bên khu vườn nhà. Buổi chiều tới muộn , chiếu rọi qua kẽ lá vô số bóng nắng sáng lấp lánh.Thấp thoáng bên giàn mướp đang trổ hoa, chính là ngôi nhà mà lát nữa thôi Ngạc sẽ trở về. Đó là căn nhà bình thường như bao căn nhà thuộc hàng dân dã nông thôn.Nó được xây dựng trên mảnh đất do nhà trường cấp cho giáo viên dạy xa nhà. Khu đất tương đối rộng và màu mở.Trong những giờ không đứng lớp, Ngạc gieo trồng lên đó một ít cây ăn trái.Và theo yêu cầu của Nụ, chị của Ngạc, anh trồng chen lên đấy vài luống hoa. Dù biết rằng với đôi mắt tật nguyền Nụ chẳng thể thưởng thức được vẽ đẹp qua từng loại hoa; song để làm vừa lòng Nụ,hay đúng ra muốn làm cho chị mình được vui, Ngạc đã nhờ người quen mua về ít hạt giống. Chẳng bao lâu,trước hiên nhà đã mọc lên những khóm hoa xinh xắn. Từ đó, cứ chiều đến Nụ bắc ghế ra ngồi, hít thở trên chút hương thơm dịu dàng của từng bông hoa cùng với chiếc đàn phong cầm trên tay.