Tuesday, May 24, 2022
Sunday, May 22, 2022
THY AN ** Câu tình tự mùa xuân
mùa xuân
đong thêm vài phút cho ngày nắng ấm
con đường dài ra mấy đoạn
bước chân người xôn xao trên cỏ
thân thể trổi dậy với những rung lòng mở ngõ
chưa về vội - thốt lên bài thơ ngắn -
áp tai vào tâm hồn
nghe âm vang cổ tích dễ thương
nhớ giấc mơ trên đồi chuông
đáp lời tình nhân say đắm
ngàn hoa tươi thắm giữa hư không
nói lên câu tình tự cùng thi sử
reo vui hạnh phúc ở những góc lòng
Saturday, May 21, 2022
THANH-THANH ** VƯỢT BIỂN
Giữa đêm lén dậy dòm khe hở
Nhìn những can-nhân bị bắt về.
Tiếng khóc thơ nhi làm nghẹn thở;
Trái tim thắt bóp nhói đau tê .
Kìa, người thiếu-phụ bồng con dại;
Đứa lớn lưng đìu, tay dắt em.
Ánh mắt nhìn con đầy ái-ngại:
Một bầu đen tối mấy trời lem...
Friday, May 20, 2022
Lai Khê **. Ngôi mộ hoang và người tình!
Vào cùng thời điểm nầy năm 1976 khi đang còn trong tù “cải tạo”, tôi bị kiết lỵ không có sức đi lao động nên được điều động vào toán “cải hoạt”. Rất may trong trại có hai ông bác sĩ quân y nên tôi được điều trị tạm ổn. Tuy không có thuốc men gì nhưng hai vị từ mẫu nầy đã chăm sóc cho tôi bằng cách cho uống nước nấu chín pha muối. Vậy mà dần dần lại hết. Cả ngày tôi chỉ lo trồng trọt chung quanh trại như mướp, bầu, bí, rau muống, củ mì, chuối, ... kiếm thêm thức ăn phụ cho phần ăn không có bao nhiêu của mỗi người tù. Mỗi ngày chúng tôi chỉ có khoảng hai chén cơm, thêm chút khoai sắn, rau muống luộc hay bầu bí luột cho đỡ đói. Trong tổ tôi có Phát, Thiếu úy dù, mới cưới vợ được tám tháng là tan hàng. Nó bị thương trong trận rút quân từ vùng I. Đang nằm Tổng y viện Cộng Hòa thì bị đuổi về địa phương trình diện và bị tống vào trại tù “cải tạo” với bọn tôi. Ngày nhập trại ngực nó còn chảy nước vàng, hai ông từ mẫu cũng dùng nước muối rửa vết thương cho nó, vậy mà cũng lành nhưng nó rất yếu. Ban quản giáo cho nó vào chung toán “cải hoạt” với tôi.
Song Thao **.GIÀ KHÚ ĐẾ
Bạn bè tôi, bỏ rẻ cũng đã tám chục niên kỷ. Người đời bảo già rồi. Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc chơi ác hơn. Trong bài viết “Già Khú…Đế”, ông luận như ri: “Già khú là giai đoạn một, thêm một bước nữa thì gọi là “già khú đế”. Khú, từ điển tiếng Việt bảo là “để thâm lại và có mùi hôi”, thí dụ dưa khú, tức là một thứ dưa để lâu quá, sắp hư. “Khú đế” là “vua” của khú, hơn hẳn các khú”.
Tám chịch hay hơn nữa có phải là già khú đế không, hình như không ai trong chúng tôi nghĩ như vậy tuy mỗi lần tụ họp với nhau là một kịch bản khác. Gần như toàn thể chúng tôi đều là những vận động viên môn thể dục dụng cụ. Ông thì chơi gậy thường, ông gậy bốn chấu, ông chơi môn đẩy cái walker, có ông chơi nguyên chiếc xe lăn. Kềnh càng như vậy nhưng vẫn vui vì còn được nhìn thấy nhau. Già đâu mà già! Tuổi chỉ là những con số!
Thursday, May 19, 2022
Trần Vấn Lệ ** Trong Mơ Hồ Cứ Tưởng Em
Sáng nay ai ai cũng nói: “Mùa Hè đã đến thật rồi!”. Gặp nhau ai ai cũng cười, chào nhau bằng niềm vui mới… Thời gian trôi đi không đợi ai kia đi ra đường chào. Không ai tự hỏi tại sao mình chào một người xa lạ?
Hãy nghe thầm thì tiếng lá: “Chúng ta chỉ một mặt trời!”. Hãy ngắm kìa muôn hoa phơi: “Chúng ta có người đang ngắm!”. Em ơi nhớ em nhiều lắm, anh làm thơ thế vui không? “Nhân diện đào hoa tương ánh hồng”, em là mùa Hè xinh nhất…
PHƯƠNG TRIỀU * Mùa Thu Cổ Tích
Người tới hỏi... người thiên thu nằm đó
Bao năm dài trời thức muộn hừng đông
Con chim nhỏ chối từ câu hát mượn
Miệng cười sao lòng chậm nỗi vui mừng !
Mùa thu cổ tích người đong rượu
Từng chén hoàng hoa dỗ cuộc chơi
Thơ về lớp lớp câu hào sảng
Hồn cứ lâng lâng nghĩa khí đời !
Tuesday, May 17, 2022
Văn Hữu VTN thông báo
Trân trọng báo tin để quí vị rõ:
Vì đã bước qua tuổi 82 [âl.83], lại thường xuyên đi lại đây đó, nên kể từ nay Văn Hữu VTN sẽ hạn chế việc phổ biến và mỗi tuần chỉ đăng tải bài nhận được 1 hay 2 lần.
Đáng lẻ Văn Hữu đã đóng cửa từ vài ba năm trước, nhưng nhiều thân hữu và bạn đọc yêu cầu lưu giữ nên tôi đành chìu ý tiếp tục thêm một thời gian ngắn nữa.
Rất mong được sự thông cảm của tất cả quí vị thân hữu và bạn đọc.
- Đặng Xuân Xuyến ** THƠ, EM VÀ QUÊ HƯƠNG TRONG “THƠ TRẦN VẤN LỆ”
PHAN BÁ THỤY DƯƠNG ** Gõ Thức Đêm Đen
cho phóng viên QĐ Anh Thuần [PhanBáThuầnHậu] và Lá Thắm
1-
Lửa đã lịm trong lòng anh đó sao
Mà lời nguyện cầu nghẹn tắt
Tình đã dậy trong tim em đó sao
Mà tiếng ca ấm êm ngọt mật
Anh oằn vai vác gỗ qua sông
Chợt thấy bóng dã nhân
run run, ngơ ngác
Đôi chân lạnh hững hờ trên cát
Lưu dấu mù mờ ấn tích bi thương.