văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Wednesday, June 12, 2013

PHAN TẤN HẢI * bên kia dòng Hudson



Buổi chiều, khi ông Tâm trở về, trời chưa tối hẳn. Hôm nay là ngày cuối ông ở Albany, cái thị trấn nhỏ bé miền cực Bắc New York. Hơn mười bảy năm ông đã ở đây, làm việc, chơi đùa, đi lang thang cà khịa với những người bạn Mỹ, uống những lon bia trước TV, dò dẫm từng bước chân trên những đụn tuyết, và có những năm không tìm được một người để nói tiếng Việt. Công việc trong sở, ông đã thu xếp xong từ hôm kia. Ông chỉ đơn giản thông báo là ông quyết định về hưu.

PHẠM CÔNG THIỆN * mười năm gió thổi


Mười năm qua gió thổi đồi tây
Tôi long đong theo bóng chim gầy
Một sớm em về ru giấc ngủ
Bông trời bay trắng cả rừng cây
Gió thổi đồi tây hay đồi đông
Hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
Trong mơ em vẫn còn bên cửa
Tôi đứng trên đồi mây trổ bông
Gió thổi đồi thu qua đồi thông
Mưa hạ ly hương nước ngược dòng
Tôi đau trong tiếng gà xơ xác
Một sớm bông hồng nở cửa đông.


PHẠM CÔNG THIỆN

NGUYỄN AN BÌNH * còn mãi tìm nhau


























Trăm năm ai còn đứng ngóng - Mà sao vẫn đợi chờ nhau - Ngậm ngùi đường xa vạn dặm - Ngỡ rằng xóa mất niềm đau - Người về thiên thu một bóng - Đâu còn kể chuyện bể dâu?

Đời như nhánh sông mãi miết - Đôi bờ nào biết nông sâu - Bến xưa cầu còn nuối tiếc - Đò xa chẳng biết về đâu - Lớn ròng ngược xuôi năm tháng - Trần gian có kẻ bạc đầu?

Chút tình yêu đầu quấn quít - Mưa thơm đã nhạt mùa ngâu - Biển người mênh mông vô tận - Tìm ai góc biển phương nào - Cầu vồng mong manh quá thể - Làm sao Ngưu-Chức gặp nhau?

Cõi xưa hiên đời mưa nắng - Thời gian vai áo bạc màu - Hẹn hò một thời xa vắng - Biết còn nhớ để tìm nhau - Hay như tình đời đen trắng - Gặp nhau quên cả tiếng chào?

NAB * Tháng 6/2013

HẢI PHƯƠNG * L ụ c B á t C h o Q u e e n

Hải Phương

Queen ơi
ta thưởng thức
em
bên trên
bên dưới
hai bên
bên nào
cả hồn xác
trộn chiêm bao
cả xưa
sau nữa
lạc vào thiên thu .

SƠN NAM * Hương rừng

Sống ở rừng U Minh Hạ từ lâu rồi mà Hoàng Mai hãy còn có cảm giác như lạc loài tận đâu đâu, bước chân đi không vướng đất. Ví nàng như cánh bèo rày đây mai đó thì không đúng lắm : có lẽ nàng như đoá hoa sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Nhưng loại hoa sen thông tục quá, lại thường lọt vào tay phàm ! Ðằng này, bẩm sinh nàng thuộc về một phẩm chất thanh cao hơn.

THƠ TRÚC THANH TÂM


 MỘT THUỞ ÂN TÌNH

 1-  CA DAO                         
                                   
  Tình quen, đất lạ bơ vơ
  Mới hay sông núi những giờ hỗn mang
  Ta nghe trí nhớ bàng hoàng
  Trăm năm một giấc ngủ tàn trong mê  

  Đời quên, người mãi chưa về
  Sông không bến đợi, nước về lênh đênh
  Ta say, còn nhớ hay quên
  Từ mùa xuân cũ không còn ca dao!

Tuesday, June 11, 2013

TÔ THÙY YÊN * anh hùng tận


Dựng súng truờng, cởi nón sắt
Đơn vị dừng quân trọn buổi chiều
Trọn buổi chiều, ta nhậu nhẹt
Mồi chẳng bao nhiêu, ruợu rất nhiều
Đây ngã ba sông, làng sát nuớc
Xuồng ba lá đậu kế chân bàn
Trời mới tạnh mưa còn thấp uớt
Lục bình, mây mỏi chuyến lang thang

thơ HỒ CÔNG TÂM


ĐỢI CHỜ

Em có là mây, mây viễn xứ
Là trăng, trăng sáng những đêm vơi
Trăng tròn như mộng rồi trăng khuyết
Mây hợp rồi mây lại tách rời

Tóc xanh buổi ấy ai ngờ được
Điểm bạc thời gian sớm lọc lừa
Tay nắm bàn tay buông chới với
Em về, mai biết nắng hay mưa.

HÀ THÚC SINH * Las Vegas: Xu Sau Cùng.

Las Vegas, Đô Thị Ánh Sáng Không Bao Giờ Ngủ! Mở Cửa 24 Giờ Một Ngày, 365 Ngày Một Năm!”

Kinh đô đổ bác lớn nhất thế giới ấy có thể mánh mung xạo sự chuyện gì chứ riêng chuyện quảng cáo bên trên nó nghiêm chỉnh không ai bằng. Về mặt lịch sử nó đã có đó từ những năm 1700s, nhưng chỉ chính thức trở thành một thành phố vào năm 1905 với dân số 800 người, và mức gia tăng chỉ nhanh chóng khi cuộc đại khủng hoảng kinh tế xảy ra với những sòng bạc đầu tiên được cấp giấy phép vào ngày 19-3-1931. Ngày nay, Las Vegas là một trung tâm du lịch, giải trí, cờ bạc, và kỹ nghệ quốc phòng. Dân số hơn 1 triệu người sống toàn bằng những nghề có liên quan tới việc phục vụ một lượng du khách hàng năm từ khắp năm châu đổ đến lên tới 37 triệu.

HOÀI KHANH * cát và sông


Trong đêm thầm với cây rừng - gió ơi cát đã não nùng 
cõi khô – trong tôi ẩm lụi hồn chờ – núi sông vắng lanh 
cơ đồ thiên di.
Một phương đã hiện Từ Bi – lửa bình tịnh đốt sân si hận 
cuồng – một phương đã rực suối nguồn – vai mang 
xiềng xích vẫn thương bạo tàn.
Nghe rền cát bỏng âm vang – núi sông, sa mạc lan tràn 
năm châu – bình minh đã hiện sắc mầu – Á-Phi nguyền 
xóa u sầu nhân gian.