văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Thursday, June 13, 2013

PHẠM TÍN AN NINH * sắt son

Lương Trường Thọ

Không ngờ tôi lại là người bưng tấm ảnh chị Ngà theo sau quan tài của chị. Và cũng chính tôi là người đào huyệt chôn chị. Đám ma của chị có lẽ là một đám ma buồn nhất mà tôi chứng kiến. Có cái chết nào lại không buồn.
Những ngày ở trong trại “cải tạo”, tôi đã từng khiêng xác vài người bạn tù đi chôn ở ven triền núi hoang vắng đến lạnh lẽo, trong cảnh nhá nhem của buổi chiều đông trên khu núi rừng Việt Bắc. Nhưng đó là chuyện trong tù, còn hôm nay ngay trên làng quê mình, chị Ngà đến nơi an nghỉ cuối cùng mà không có một người ruột thịt tiễn đưa, ngay cả cái áo quan cũng do bà con láng giềng góp tiền mua cho chị.

ĐINH HÙNG * hoa bay về ngàn



ĐH dưới mắt Tạ Tỵ







Em đi , rừng núi vào Xuân
Áo thiên thanh dệt trắng ngần hoa bay
Búp lan dài mướt ngón tay
Cả lâm tuyền nhớ gót giầy phong hương
Nghe như đàn lả cung thương
Bầy chim bên suối soi gương tự tình
Cỏ thơm nếp lụa đồng trinh
Mây giăng cánh bướm cho mình lên non
Sông rừng uốn khúc lưng thon
Nụ cười hoa dại nét son não nùng
Tình vương xóm Mán trập trùng
Lòng như xuân tỏa hồn rừng hoang vu
Cầu treo nối nhịp tương tư
Lắng trong cây lá , giấc mơ về ngàn
Nắng soi ấm mái nhà sàn
Hơi xuân ủ cánh phong lan nõn nà .
Óng vàng mái tóc tiên sa ,
Cỏ đồi chải phớt lược ngà buông lơi .
Nhớ về Bản nhỏ lưng trời ,
Xuân đi , còn lẩn nụ cười trong mây

Wednesday, June 12, 2013

PHAN TẤN HẢI * bên kia dòng Hudson



Buổi chiều, khi ông Tâm trở về, trời chưa tối hẳn. Hôm nay là ngày cuối ông ở Albany, cái thị trấn nhỏ bé miền cực Bắc New York. Hơn mười bảy năm ông đã ở đây, làm việc, chơi đùa, đi lang thang cà khịa với những người bạn Mỹ, uống những lon bia trước TV, dò dẫm từng bước chân trên những đụn tuyết, và có những năm không tìm được một người để nói tiếng Việt. Công việc trong sở, ông đã thu xếp xong từ hôm kia. Ông chỉ đơn giản thông báo là ông quyết định về hưu.

PHẠM CÔNG THIỆN * mười năm gió thổi


Mười năm qua gió thổi đồi tây
Tôi long đong theo bóng chim gầy
Một sớm em về ru giấc ngủ
Bông trời bay trắng cả rừng cây
Gió thổi đồi tây hay đồi đông
Hiu hắt quê hương bến cỏ hồng
Trong mơ em vẫn còn bên cửa
Tôi đứng trên đồi mây trổ bông
Gió thổi đồi thu qua đồi thông
Mưa hạ ly hương nước ngược dòng
Tôi đau trong tiếng gà xơ xác
Một sớm bông hồng nở cửa đông.


PHẠM CÔNG THIỆN

NGUYỄN AN BÌNH * còn mãi tìm nhau


























Trăm năm ai còn đứng ngóng - Mà sao vẫn đợi chờ nhau - Ngậm ngùi đường xa vạn dặm - Ngỡ rằng xóa mất niềm đau - Người về thiên thu một bóng - Đâu còn kể chuyện bể dâu?

Đời như nhánh sông mãi miết - Đôi bờ nào biết nông sâu - Bến xưa cầu còn nuối tiếc - Đò xa chẳng biết về đâu - Lớn ròng ngược xuôi năm tháng - Trần gian có kẻ bạc đầu?

Chút tình yêu đầu quấn quít - Mưa thơm đã nhạt mùa ngâu - Biển người mênh mông vô tận - Tìm ai góc biển phương nào - Cầu vồng mong manh quá thể - Làm sao Ngưu-Chức gặp nhau?

Cõi xưa hiên đời mưa nắng - Thời gian vai áo bạc màu - Hẹn hò một thời xa vắng - Biết còn nhớ để tìm nhau - Hay như tình đời đen trắng - Gặp nhau quên cả tiếng chào?

NAB * Tháng 6/2013

HẢI PHƯƠNG * L ụ c B á t C h o Q u e e n

Hải Phương

Queen ơi
ta thưởng thức
em
bên trên
bên dưới
hai bên
bên nào
cả hồn xác
trộn chiêm bao
cả xưa
sau nữa
lạc vào thiên thu .

SƠN NAM * Hương rừng

Sống ở rừng U Minh Hạ từ lâu rồi mà Hoàng Mai hãy còn có cảm giác như lạc loài tận đâu đâu, bước chân đi không vướng đất. Ví nàng như cánh bèo rày đây mai đó thì không đúng lắm : có lẽ nàng như đoá hoa sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Nhưng loại hoa sen thông tục quá, lại thường lọt vào tay phàm ! Ðằng này, bẩm sinh nàng thuộc về một phẩm chất thanh cao hơn.

THƠ TRÚC THANH TÂM


 MỘT THUỞ ÂN TÌNH

 1-  CA DAO                         
                                   
  Tình quen, đất lạ bơ vơ
  Mới hay sông núi những giờ hỗn mang
  Ta nghe trí nhớ bàng hoàng
  Trăm năm một giấc ngủ tàn trong mê  

  Đời quên, người mãi chưa về
  Sông không bến đợi, nước về lênh đênh
  Ta say, còn nhớ hay quên
  Từ mùa xuân cũ không còn ca dao!

Tuesday, June 11, 2013

TÔ THÙY YÊN * anh hùng tận


Dựng súng truờng, cởi nón sắt
Đơn vị dừng quân trọn buổi chiều
Trọn buổi chiều, ta nhậu nhẹt
Mồi chẳng bao nhiêu, ruợu rất nhiều
Đây ngã ba sông, làng sát nuớc
Xuồng ba lá đậu kế chân bàn
Trời mới tạnh mưa còn thấp uớt
Lục bình, mây mỏi chuyến lang thang

thơ HỒ CÔNG TÂM


ĐỢI CHỜ

Em có là mây, mây viễn xứ
Là trăng, trăng sáng những đêm vơi
Trăng tròn như mộng rồi trăng khuyết
Mây hợp rồi mây lại tách rời

Tóc xanh buổi ấy ai ngờ được
Điểm bạc thời gian sớm lọc lừa
Tay nắm bàn tay buông chới với
Em về, mai biết nắng hay mưa.