văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Monday, July 27, 2015

TÔ THÙY YÊN ** chim kêu bãi quạnh

 
Dưới lũng, trên triền, nắng xếp nhỏ.
Nước ròng sâu, sông lảng lảng xa.
 
Khắc khoải chim kêu ngày tận tuyệt.
Ai trầm luân đó có về qua?
Mông quạnh bãi phơi vũng vướng mắc,
Con cò lặng ngẩng lắng hơi thu.

DIÊN NGHỊ * BÙI GIÁNG, GÁNH THAN LÊN BÁN CHỢ TRỜI

 
Gánh than lên bán chợ Trời
Thiên thần xúm hỏi: Em người ở đâu
Thưa rằng em ở rất lâu
Trần gian dưới đó dãi dầu liên miên
Bảo rằng: chưa rõ tuổi tên?
Thưa rằng tên tuổi là em đây rồi
Nghĩa là Sơn nữ đó thôi
Hỏi rằng: sao chẳng thấy môi em cười?
Thưa rằng: cười gượng không vui
Nên đành mím miệng một đời cho qua

Sunday, July 26, 2015

PHAN BÁ THỤY DƯƠNG ** Giới thiệu Sách


Vườn Tao Ngộ vừa nhận được:

Nơi Ðâu Nghìn Trùng

Tuyển tập thi ca của nữ sĩ Tuyết Linh - hiện cư trú tại tiểu bang Pennsylvania, do Ðất Mới xuất bản năm 2015.
Sách dày 180 trang, bản đặc biệt dành tặng văn thi hữu, 
nên không ghi giá bán. Bìa và phụ bản màu của Đinh Cương, 
Trịnh Cung. Trần Tuấn Kiệt đề tựa.

thơ LAN ĐÀM



XUÂN THÌ, EM
Sáu mươi, ừ, nhắc mà chi,
Để ta vẽ lại xuân thì em xưa.
Ngày con gái mắt đong đưa,
Thơm môi, đỏ má đủ vừa hồng nhan.
Chiều tan học, bước rất ngoan,
Có trăm khách lạ trần gian thẫn thờ.
Người yêu, em hiện trong thơ,
Bâng khuâng trang sách, hững hờ áo bay.

Trúc Thanh Tâm * Trăng Quê Nhà



Phố nhỏ mình ta căn gác vắng
Khói thuốc mông lung nhớ mái tóc dài
Nhớ chiều tan học quen tiếng guốc
Đâu ngờ dâu bể lạc tình ai !

Saturday, July 25, 2015

Đỗ Hồng Ngọc * * THỞ và THIỀN


Lieu Quan (hinh) Tôi đến với Thiền rất trễ. Trước đó, những năm hai mươi tuổi tôi cũng có đọc  thiền, biết thiền qua sách vở, qua Krishnamurti, Suzuki, thầy Minh Châu, thầy Nhất Hạnh… nhưng đọc để biết, để có kiến thức thế thôi. Tôi cảm thấy thiền là cái gì đó huyền bí xa vời, có phần như mê tín dị đoan nên chỉ “kính nhi viễn chi”. Tôi là một bác sĩ, hơn 12 năm làm ở Cấp cứu Bệnh viện Nhi đồng Saigon, rồi hơn 20 năm phụ trách Trung tâm truyền thông và Giáo dục sức khỏe, thực hiện các chương trình Chăm sóc sức khỏe ban đầu (Primary Health Care), tham gia giảng dạy ở đại học Y, viết sách báo v.v… làm việc như điên, cho đến một hôm người ta phải đưa tôi đi bệnh viện để mổ sọ não cấp cứu vì tai biến mạch máu não. Từ lúc lơ mơ đến lúc tỉnh dậy ở phòng hồi sức… hình như tôi đã trải qua một cuộc… phiêu lưu kỳ thú! Khi bước đi được trên nền đất những bước đầu tiên lẩm đẩm như một em bé, tôi thấy quả là một phép lạ. Tôi nhìn tôi trong gương với cái đầu trọc lóc mà thấy tức cười.

TUYẾT LINH ** Ru



Thưa anh còn một giấc này
Ngủ đi anh kẻo bước ngày buồn tênh

Duyên còn chút phận lênh đênh
Vầng trăng hương lửa đã thiên thu rồi

Miếng tình ngậm cứng vành môi
Trăm năm tượng đá còn ngồi hóa thân

Lòng khe con suối rì rầm
Gió ơi chiếc lá vô âm đất trời

TUYẾT LINH

VĂN QUANG: Cả nước phì cười



Vụ Giang Kim Đạt chỉ với chức vụ nhỏ, trong thời gian ngắn và với vài dự án mà đã có thể kiếm chác hơn $18.6 triệu USD của nhà nước vừa bị bắt và khui ra trước công luận khiến dư luận tại VN nổi sóng ba đào. Báo chí lề phải, lề trái cùng người dân bàn tán rôm rả những đề tài xung quanh câu chuyện này.
Nhưng có một chuyện cũng được mang ra công bố trong thời gian này, đó là báo cáo của Thanh Tra Chính Phủ. Theo báo cáo này tính đến ngày 31/5/2015 trong tổng số 995,383 người kê khai tài sản thu nhập thì chỉ có 4 người kê khai không trung thực. Một con số quá lý tưởng. Nó cho dư luận thấy việc kê khai tài sản thu nhập rất “nghiêm túc,” bốn người gian dối so với gần một triệu người kê khai thì tỉ lệ coi như không có.

Friday, July 24, 2015

MANG VIÊN LONG ** hai trường hợp, một cuộc tình…



Tại phòng số 2 – cô nhân viên phụ trách phát cho Ngạn và Kiều mỗi người hai mẫu giấy, hướng dẫn sơ lược diền vào các khoảng, rồi chỉ cho họ đến phòng cuối dãy hành lang…
Phòng “Viết Đơn & Thư” dành cho những kẻ có việc đến Tòa nhỏ hẹp – kê ba dãy bàn ngắn, trống trải đến nổi không có một tấm lịch treo tường. Nó trơ trụi, khô khốc, và lạnh lẽo như những con người đã bước chân vào đây. Vào chốn cuối cùng của tháng năm dằn vặt, muộn phiền để kết thúc một phần đời sống bất hạnh thương đau.

TRẦN VẤN LỆ ** Một Mai Ngựa Xé Khu Rừng Cũ




Thương mà biết nói sao cho hết?  Lậy Chúa!  Cho con giữ được Nàng!”.  Tôi nghĩ tôi người luôn có Đạo…nên đang ngước mặt nói cùng Trăng!
Em là Trăng đó, Trăng Mồng Tám, mai mốt Mồng Mười, mai mốt Rằm.  Trăng khuyết, trăng đầy, em chỉ một:  Em Là Thương Mến mãi ngàn năm!

Em ơi tôi nói như tôi khấn, em, Chúa Trời, em cũng Quận Nương!  Chữ Quận tự dưng nhìn ngộ ngộ, nhắm nghiền mắt lại thấy Quê Hương!