Cách đây 3 năm, trên đường thiên lý, tôi gặp một nhà thơ, gọi là người Nhật, gốc VN, tên dài dòng văn tự tiếng Nhật, tôi chả nhớ, nhưng tạm gọi ông Chiêm, họ VN .
Ông Chiêm có họ ngoại ở đồng bằng sông Cửu Long, năm 7 tuổi, 1945, ông bị lạc ngoài phố, rồi được một viên sĩ quan Nhật đưa về tổ quốc họ, cho ăn học,nuôi lớn lên, cách nào mà ông ta không nói được một câu tiếng Việt.
Tất nhiên ông ta chỉ nói tiếng Nhật, và vài chục năm nay, có sự xuất hiện của người Việt tới Nhật sinh sống, ông Chiêm do phúc đức ông bà ngoại,có lẽ thế, đã tự tìm hiểu tông tích và
biết được phần nào sự liên hệ cá nhân mình, ông đã quyết chí học rồi đọc thật nhiều sách báo VN...
Nay ông nói chuyện đã rành rẽ ngôn ngữ Việt, theo dõi các sinh hoạt của người Việt đang sống rải rác nơi xứ Phù Tang .
Ông Chiêm cũng đã lập gia đình do bên nội xếp đặt là vợ Nhật, có con đang du học ở Mỹ này.