văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Tuesday, April 10, 2018

TIỂU TỬ ** Thằng Dân



Trong chuyện phiếm này, tôi gọi ” thời chú Sam” để chỉ miền Nam trước tháng 4 năm 1975 và ” thời bác Hồ ” để chỉ miền Nam dài dài sau đó. Cho thấy miền Nam trước có chú, rồi sau có bác thay thế nhau chăm sóc tận tình. Thật là…đại phước !

Ở xứ nào không biết, chớ ở Việt Nam xưa nay người dân vẫn được coi như không có… kí lô nào hết, mặc dù họ đông như kiến !

Monday, April 9, 2018

THIẾU KHANH ** Cảm Xúc Bất Chợt


(nhân đọc “Chiều Ly Hương Nhớ Núi và 
Tiếng Lục Lạc” của Ngô Nguyên Nghiễm)

Ngóng mãi quê nhà xa ngút ngút
Chiều sương bóng núi ngã bên kia
Haha! Tráng khí trao cho gió
Nhạc ngựa reo hoài giữa giấc khuya!  

Bằng hữu bao nhiêu thằng tuổi ngựa
Bờm rung vó sãi ở bên trời
Tóc xanh môi thắm không còn nữa
Mà vẫn mịt mù với cuộc chơi

TRẦN THIỆN HIỆP ** Trên Đồi Gió



Lá gọi lao xao rừng xanh biếc
Đài mây chiều xuống ánh châu pha
Ta nghe thăm thẳm chừng trong gió
Có tiếng đàn xưa chạm phím ngà

Em cũng thuở nào cùng với trăng
Về hong tình sử chốn non cao
Từ tâm ấp ủ niềm yêu dấu
Huyền hoặc đường xưa lạc lối vào

Sunday, April 8, 2018

CAO MỴ NHÂN ** Tự Đánh Rớt Mình


Có lẽ nào ở cuối cái Fwy 91 ấy, có một khu nhà vườn in hệt những ngôi nhà vườn ở Huế ngày xưa, và chủ ngôi nhà này, là một thanh niên lai Mỹ Việt đang bước vào tuổi trung niên, mẹ anh ta đặt tên cho anh ta là Sâm, từ những ngày còn ở VN. 
Bà mẹ Việt của anh vốn sinh trưởng ở quận Duy Xuyên, tên Hường, ngày tôi lập gia đình ở Đà Nẵng, bà đã có chồng trước tôi vài năm, nhưng không có nghĩa là bà lớn hơn tôi, may ra thì 2 đứa bằng tuổi nhau.
Chồng bà Hường là một người trong họ nhà ông xã tôi. Chưa hết tuổi đi lính, nên ông ta xin được vô ngành cảnh sát, để không phải đi tác chiến. 
Ngoài thì giờ làm việc ở Ty Cảnh Sát, ông ấy đi tới đi lui quanh đường Độc Lập, đại lộ chính của thành phố Đà Nẵng.

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** Ngày về Bảy Núi, ngồi trên đỉnh Bạch vân



Ngày về Bảy Núi, ngồi trên đỉnh Bạch vân 
uống rượu cùng bằng hữu chợt hiểu rằng

U tịch đá xanh, ngày trở lại
Triền cao thoai thoải nắng chơi vơi
Ráng bay một góc trời biên giới
Khách cũng bay về như lá rơi

CAO MỴ NHÂN ** Nếu Thôi Làm Thơ -





Nếu em thôi làm thơ 
Anh có tìm em, hỏi 
Tại sao không mộng mơ 
Cho cuộc tình đổi mới  

Em đắm say, chới với  
Trên đường tình xa xăm  
Ôi đi hoài, chẳng tới  
Gặp anh, đã trăm năm

HUY PHƯƠNG ** Chó Chết... Hết Chuyện

Huy Phương
HUYPHƯƠNG 

Con chó nằm trong cũi thấy đồng loại của mình bị đem đi đập đầu, cạo lông còn lồng lộn, gầm gừ, hay chảy nước mắt, nhưng đôi khi con người lại quá thờ ơ và dửng dưng với nỗi đau và cái chết của chính đồng bào mình.
Khắp nơi trên đất, chó là con vật được đánh giá cao vì sự thông minh, lanh lợi, lòng trung thành, tình cảm chan chứa, và nhất là mối thân hữu tự nhiên đối với loài người.

Friday, April 6, 2018

HỒ CÔNG TÂM ** Bài Thơ và Bông Hồng




Anh gởi tặng em làm quà Sinh Nhật
Một bài thơ với một đóa hoa hồng
Bài thơ tình Bên Bếp Lửa mùa Đông
Mong sưởi ấm những đêm dài đơn lẻ!

Tình đơn độc, âm thầm và lặng lẽ 
Như cuộc đời của hai kẻ yêu nhau
Kẻ độc hành nước mắt chẳng ai lau
Đời tị nạn tìm quên trên đất Mỹ!

HỒ TRƯỜNG AN ** Câu chuyện trong Xóm Tre



Ông bà Hương Giáo Trần Tấn Giỏi có cô con gái lớn và hai cậu con trai kế. Cô trưởng nữ tên Trần Ngọc Diệm, còn cậu trưởng nam tên Trần Tấn Hên, cậu thứ nam tên Trần Tấn Giàu. Nhà của họ ở Xóm Tre, giáp ranh với chợ Vòng Nhỏ. Hồi còn trứng nước, lũ con của họ èo uột. Bà Hương Giáo Giỏi luôn siêng chăm tụng Kinh DượcSư Lưu Ly Quang Như Lai và hai phẩm Dược Vương Bồ Tát và Phẩm Phổ Môn trong Diệu Pháp Liên Hoa Kinh nên cả ba đều bình an, lại mập mạnh, hồng hào hơn lũ trẻ lối xóm. 

SONG ANH, CAO MỴ NHÂN, NHẬT HỒNG NTV, NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG, HỒ CÔNG TÂM ** Thơ Xướng Hoạ



[1]
BẠN và BÈ

Đâu đâu cũng có Bạn và Bè
Từ chốn thị thành đến lũy tre
Khốn khó gian nan thì ít Bạn
Giầu sang quyền quý tất nhiều Bè
Bạn thường thăm hỏi khi đơn độc
Bè chỉ đến chơi lúc hội hè
Hai thứ khác xa Bè với Bạn