văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Thursday, January 2, 2020

TRẦN TUẤN KIỆT ** con chim, em và tôi


con chim trắng nọ bay tung gió
hót rụng trăng vàng giữa biển khơi
ôm mãnh trăng tàn em ngủ lạnh
đảo buồn xao xuyến giấc mơ rơi

em ngủ ngàn năm sóng gợn sầu
lấp lánh sao ngời biển hạt châu
con chim trắng nọ bay xa hút
mất ánh trăng vàng em xót đau

Wednesday, January 1, 2020

TẠ TỴ ** Đinh Hùng


Đinh Hùng: Làm thơ, viết văn. Sinh ngày: 3-7-1920 tại Hà Đông. Mất ngày: 24-8-1967 tại Sài Gòn. 
Tác phẩm: Mê hồn ca, thơ (Tiếng Phương Đông xuất bản, 1954, Hà Nội), Đường vào tình sử, thơ (Nam Chi, Sài Gòn, 1961), Ngày đó có em, thuật ký (Giao Điểm 1967) 
Đinh Hùng – Với cơn mê trường dạ

Tuesday, December 31, 2019

HOÀNG NGỌC LIÊN ** Tưởng Niệm Hoàng Trúc Ly (1933-1985)

Hoàng Trúc Ly


Hoàng Trúc Ly tên thật là Đinh Đắc Nghĩa, sinh năm 1933 tại Đà Nẵng, có bằng tú tài Pháp.
Tác phẩm tiêu biểu: tập thơ duy nhất Trong Cơn Yêu Dấu và một số các thi phẩm khác đăng rải rác trên các báo, tạp chí, tập san ở Nam Việt Nam. 
Thơ ông có nhiều sáng tạo xuất thần trong cách sử dụng ngôn ngữ, dùng phong cách và kỹ thuật Tây phương nói lên triết lý Đông phương.

Monday, December 30, 2019

ĐÀO VĂN BÌNH ** Songkhla Dậy Sóng


Tại Quán Biển Xanh của Thị Trấn Songkhla, Thi Thi một mình đứng dựa vào lan can, mắt dõi nhìn ra phía biển xa xa. Bán Ðảo Malay nhô dài ra phía biển, xanh rợp những hàng dừa trông tựa như mũi của một con cá sấu. Buổi chiều, từng đoàn ghe, tàu ra vô làm cho cửa biển thật chộn rộn nhưng Thi Thi thì cứ vẫn đứng yên như thể tâm hồn phiêu bạt nơi đâu. Với kiến thức và suy tính của nàng, nàng nghĩ rằng việc tìm kiếm tông tích mẹ dù khó khăn nhưng không phải không hy vọng. Nhưng đến nay thì nàng cảm thấy tình thế hầu như tuyệt vọng cho nên hai giọt lệ tự nhiên lăn dài trên khóe mắt. Xót xa nghĩ đến mẹ, nàng nhắm nghiền đôi mắt và… ký ức kinh hoàng của chín năm về trước một lần nữa lại hiện về.

Sunday, December 29, 2019

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** CHẺ NÚI VÀNG BAY KHẮP ẢI QUAN



Bỗng nhiên núi nứt giữa biên cương
Mộ chí ngàn năm bốc cuối đường
Hài cốt người xưa sương khói quá
Mịt mờ sử ký lạnh kinh thiên
Từng giây tiếng khóc rơi trên đá
Đá chảy tan tành giữa núi sông...
Thế sự hỗn mang ngoài trí tưởng
Vàng bay khắp ngỏ ngách quê hương!

Saturday, December 28, 2019

NGUYỆT ĐÌNH ** Túy ca

   
                                    
Riêng tặng Bùi Ngọc Tuấn, Tác giả “Say Giữa Mùa Trăng” 
                                  Ô kìa! Thi sử là đây
                                  Một thiên sầu hận 
                                  vơi đầy giòng châu!
                                  Sa trường túy ngọa 
                                  xưa sau
                                  Bọc thây da ngựa đổi màu “pông sô”

Thursday, December 26, 2019

Đọc báo dùm các bạn ** Nhật treo cổ công dân Trung Quốc sát hại gia đình 4 người


Bộ Trưởng Tư Pháp Masako Mori đang họp báo nói về vụ hành quyết xảy ra vào sáng sớm thứ Năm, 26 tháng 12, 2019. (Getty Images)

TOKYO – Vào thứ Năm, Nhật Bản đã treo cổ một người đàn ông Trung Quốc bị kết án tử hình vì sát hại một gia đình bốn người, sau đó vất xác họ xuống biển.

BỬU UYỀN ** ANH LÍNH NGỤY MAY MẮN


…nói đến một mối tình thật lãng mạn, mà người con gái đã dám hy sinh sự nghiệp và cả tính mạng mình cho người yêu, thì không thể không nói đến mối tình của nàng Kim Chi và chàng Trung Đạo…’

Vào dịp cuối năm 1994, một buổi họp mặt các cựu tù nhân chính trị được tổ chức ở San Diego. Xướng ngôn viên của buổi lễ cho biết : “Khi tôi xướng tên trại nào, nếu quý anh là trại viên của trại đó, xin đứng dậy và tự giới thiệu tên của mình để các anh em khác được biết”. Nhiều trại cải tạo ở miền Bắc được lần lượt xướng tên như “Phong Quang”, “Yên Báy”, “Vĩnh Phú”, “Thanh Cẩm”, “Lý Bá Sơ”, “Nam Hà”, “Phú Sơn” v.v Trại nào cũng có năm bảy anh đứng dậy và giới thiệu tên của mình. Khi xướng tên trại Nam Hà, tôi đứng dậy và có thêm bốn anh nữa , trong đó có một anh, tự giới thiệu tên của mình là Lê Trung Đạo. Tôi lẫm nhẫm Lê Trung Đạo, Lê Trung Đạo… sao tên nghe quen quá, hình như anh ấy ở chung đội với tôi thì phải.

Wednesday, December 25, 2019

NGUYỄN AN BÌNH ** BÊN GIÁO ĐƯỜNG NGÀY ẤY


Đi trong tiếng chuông ngân
Bên giáo đường ngày ấy
Bóng tháp cao trầm ngâm
Gió ngàn sương giăng mãi.

Tiếng chuông đưa tôi về
Trên dốc mơ ngày cũ
Bồi hồi khi lắng nghe
Lời ca người thánh nữ.

PHẠM HỒNG ÂN ** ĐOẠN TRƯỜNG HÁT Ô


Sau sáu năm tù phờ phạc ở trại Xuyên Mộc, tôi thất thểu trở về làm phó thường dân nơi một xã hẻo lánh vùng Bến Tre - chỗ chôn nhau cắt rốn của mụ vợ thân yêu. Nói phó thường dân cho oai, chứ thật sự chỉ là thằng tù giam lỏng, đi đâu cũng có kẻ rình người rập bất kể ngày hay đêm. Mỗi tuần, theo chỉ thị, tôi còn phải cuốc bộ gần 5 cây số đường vườn để tới công an xã, khệ nệ trình cuốn sổ tay dày cộm có ghi rõ từng chi tiết sinh hoạt hàng giờ, để báo cáo với tên công an trưởng ( dường như chưa một lần cắp sách tới trường).