văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Thursday, February 13, 2020

PHẠM TÍN AN NINH ** Ba Dòng Nước Mắt


Tôi vô cùng ngạc nhiên khi nhận đuợc thư Bình, thằng bạn thân tình từ thời nối khố. Nó là đứa cuối cùng trong đám bọn tôi rời xa đất nước, vừa mới được sang định cư bên Mỹ theo diện HO 31. Lá thư chỉ vỏn vẹn mấy dòng:
“Tao đã đến Mỹ vừa đúng hai tuần. Ở đây ồn ào và ngột ngạt quá, tao muốn tìm một chỗ bình yên.
Mày có cách nào giúp tao sang Bắc Âu với mày. Bởi tao nghe mày kể bên ấy dù có buồn và mùa đông khá lạnh, nhưng cuộc sống yên bình, thích hợp cho những người cần một nơi để chửa trị những vết thương khó lành được trong lòng.
Tao đang có nhiều vết thương, và cũng đang có nhiều điều rối ren không giải quyết được. Rồi có dịp tao sẽ tâm tình với mày sau. Bây giờ, bằng mọi cách mày giúp tao sang đó với mày. Càng sớm càng tốt..”

ĐẶNG LỆ KHÁNH ** Lạc Giữa Bốn Bức Tường


Chỉ dăm thước vuông mà cũng lạc 
Nhìn đâu cũng thấy một mênh mông 
Ngẩng lên ngỡ trời xanh ngăn ngắt 
Mây giăng trên lớp ngói chập chùng 


Nhìn xuống chân mình lao đao mộng

Bước từng bước nhỏ đến chiêm bao 
Trong cõi mơ hồ đầy quá khứ 
Sông xưa, núi cũ dậy hư hao

VÕ THỊ ĐIỀM ĐẠM ** Hai Người Mẹ Nhỏ



Lắng tai nghe động tĩnh từ phòng ngủ có cánh cửa hơi he hé, Kamilla xếp vội bộ áo mưa vô ba lô đi vườn trẻ của em trai mới bốn tuổi, Jørgen. May mà tối hôm qua xem dự báo thời tiết trên TV, thấy sẽ có thể mưa ngày mai nên Kamilla vội xếp gọn gàng, đặt bộ áo mưa ngay lối vào cho dễ nhớ để sáng nay thấy mà đem đi. Kamilla biết, nếu trong ba lô của Jørgen không có bộ áo mưa hôm nay là mấy cô giáo vườn trẻ sẽ bực mình, sẽ lo lắng, sẽ hỏi tới hỏi lui, và sẽ hỏi về mẹ.

TRẦN VẤN LỆ & ĐỖ HỒNG NGỌC ** Gửi Theo Phan Bá Thụy Dương


Bạn đã về chưa? Bạn đã về?
Đến nơi chưa vậy mà im khe!
Hỏi ai, chẳng biết ai han hỏi
Đợi bạn, không nghe bạn nói gì…
Tôi độ rày sao hay tức thở
Bạn hồn nhiên nhỉ vẫn ham đi

NGUYỄN QUANG DUY ** Những Người Việt Đầu Tiên Tại Úc.


Ở thời điểm 30/4/1975 chỉ có trên 1,000 người Việt tại Úc, gồm những phụ nữ lập gia đình với Úc, sinh viên du học ở lại Úc, sinh viên đang du học, viên chức đang làm việc hay tu nghiệp, tu sĩ công giáo tu học và trẻ mồ côi sang Úc vào tháng 4/1975.
Trừ các trẻ mồ côi chưa hiểu biết, đa số đều lo lắng cho gia đình bị kẹt lại ở Việt Nam.
Các sinh viên đang theo học và viên chức miền Nam còn nhận được thư của Chính phủ Lao Động Gough Whitlam yêu cầu thu xếp hồi hương.

Wednesday, February 12, 2020

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ** Hội Thoại Vui Với Chưởng Môn Người Làng Hà Thượng [1919-2011]




.
Với những người hoạt động lâu năm trong giới truyền thông, báo chi...miền Nam thì hầu như ai cũng ít nhiều nghe danh, biết đến cụ Hà Thượng Nhân. Tiên sinh là người nổi tiếng về tài làm thi phú nhanh - có thể nói là xuất khẩu thành thơ - cũng như về đức độ, về tính tình ôn nhu, phóng khoáng c ủa ông khi hành xữ, đối xữ với mọi người. Ông còn là một vị giám khảo thường trực cho giải Văn chương Toàn quốc - do lời mời, yêu cầu của Phủ Quốc Vụ Khanh

Ở tuổi hoa niên, lúc mới bắt đầu làm thơ Hà quân lấy bút hiệu là Hoàng Trinh. Cụ là bạn thơ cùng thời với những thi sĩ tiền chiến hữu danh như: Hoàng Cầm, Huy Cận, Hữu Loan, Phùng Quán, Quang Dũng, Thâm Tâm, Trần Dần, Xuân Diệu... Trong số những người này, tiên sinh chơi thân thiết nhất với Hữu Loan, tác giả bài thơ được người người ưa chuộng, lưu truyền rộng rải: Màu Tím Hoa Sim. Hai người vốn là bạn cùng quê, cùng lứa tuổi nên sau này vẫn xưng mày-tao-mi-tớ mỗi khi gặp nhau chuyện trò. Nhị vị còn được dân Thanh Hóa gọi là Tú Trinh và Tú Loan vì thời đó rất hiếm người đậu được bằng tú tài toàn phần, tức bằng Bac. complet. Nhà thơ Hữu Loan nhận giải Văn chương toàn sự nghiệp năm 2007 của nguyệt san Khởi Hành vừa rồi, tôi nghĩ, một phần lớn là nhờ sự liên lạc và giới thiệu của Hà chưởng môn.

Tuesday, February 11, 2020

TIỂU TỬ ** Mài Dao Mài Kéo

Mài Dao Mài Kéo – Tiểu Tử
Tiểu Tử



Nói đến “mài dao mài kéo”, ở Việt Nam hồi xưa, hồi thời Pháp thuộc, người ta nghĩ ngay đến giới “anh chị”- hạng xâm mình… trên rồng dưới rùa – sửa soạn khí giới để làm “một trận thư hùng” thanh toán nhau hay trả thù nhau. Hồi thời đó, khi đã “nộ khí xung thiên” thì họ đòi “để thẹo” đối thủ hay ít lắm cũng “xin tí huyết”. Cho nên dao/kéo – ngoài lãnh vực bếp núc vá may – còn được sử dụng một cách rất… linh động phiêu hốt trong giới giang hồ. Thời bây giờ, văn minh rồi, dao/kéo đã được trả về vị trí nội trợ. Cho nên, khi muốn “xin tí huyết” của kẻ thù, các băng đảng ngày nay chỉ dùng khí giới “hiện đại” để mà… bùm! Có nhanh, có gọn, nhưng thiếu nét “anh hùng mã thượng”.

TRẦN VẤN LỆ ** Xin Coi Đây Là Lời Nguyện Cầu

Không có mùa Xuân sau cái Tết
khi không mà cúm Corona!
Cả Trung Hoa đỏ sang màu tím
cả Thế Giới buồn như đám ma!

Hãy mở vòng tay ôm Thế Giới
rồi thì chắp lại nguyện Bình An!
Ai còn thì sống bình an nhé
Ai chết...thì yên Cõi Suối Vàng!

THANH THANH ** Mắt Anh [song ngữ]


Em xem giùm mắt anh
Có cái gì là lạ  
Vừa xanh như trăng thanh      
Vừa hồng như lửa hạ              
Vừa vàng như nắng hanh
       
Em xem giùm mắt anh    
Có cái gì lấp lóa                      
Nhưng không là vảy cá   
Cũng không là thong-manh.

NGUYỄN KINH BẮC, VI VÂN, BẢO NHƯ, TƯỜNG THUÝ ** thơ xướng họa:



[1]
XUÂN ĐẤT KHÁCH

Hoa chào nắng ấm báo tin xuân
Đếm tuổi, chao ơi quá lục tuần
Xem ảnh chẳng quên ngày nhập ngũ
Nghe đàn lại ngỡ khúc hành quân