văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Sunday, February 16, 2020

HAI TRẦU ¤¤ Học Được Gì Từ “Biết Ơn Mình” Của BS Đỗ Hồng Ngọc


Thưa bạn

Để trả lời câu bạn vừa hỏi:“Học được gì từ “Biết Ơn Mình” của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc?”, tôi phải thành thật trả lời cùng bạn là tôi thấy mình học được nhiều điều bổ ích khi đọc “Biết Ơn Mình” của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc.

ĐỖ HỒNG NGỌC ¤¤ Buổi Tiển Đưa


tặng Trần Hoài Thư

Ta cũng muốn ngâm tràn câu tống biệt
Đưa người đi tiếng sóng ở trong lòng
Nhưng khói thuốc đã cay sè đôi mắt
Có ai còn thổi sáo trên sông…

NGUYỄN ĐỨC NHƠN ¤¤ Người Đàn Bà Ở Căn Chung Cư Số 13


Có tiếng động mạnh trên tầng lầu 2. Tôi bước vội ra sân nhìn lên, nhưng chỉ kịp thấy cánh cửa căn chung cư đóng sầm lại rồi im bặt. Ánh đèn từ khung cửa sổ cũng phụt tắt. Tôi đang bối rối không biết phải làm thế nào thì điện thoại trong nhà bật reo. Tôi vội nhấc máy và sững sờ khi nghe tiếng bà Trang ở đầu dây bên kia:
- Anh Hải lên khóa cửa giùm em.
Tôi hỏi nhanh:
- Chị đang ở đâu vậy?
- Em đang ở Dallas, khi chiều ra đi em quên khóa cửa. Anh lên khóa giùm em nhé, cám ơn, bye.
Tôi chưng hửng, càu nhàu:
- Con khỉ! chưa kịp hỏi gì đã cúp, đồ điên…

DIÊN NGHỊ ¤¤ Bài Thơ "Thắp Tạ" Của Tô Thùy Yên


To Thuy Yen
Tô Thùy Yên dưới mắt Đinh Cường

Một mai nàng lên núi chan chứa - Hỏi tìm cho gặp đá tiên tri - 
Về sau, đời có ra sao nữa - Cũng đã đành tâm sẵn một bề
Đá, chẳng đá nào lên tiếng với…- Nàng đi thôi đã nát chân hồng
Nghe con vượn ẩn thân khóc hối - Một lần bỏ lỡ chuyện lìa non

HOÀNG LONG HẢI ¤¤ Một Cõi Xa Người

Em đi mang nỗi buồn thiên cổ
Ta đứng nơi nầy ngọn lửa than
Buồn trôi theo gió đi biền biệt
Lửa ngấm thời gian cũng lạnh tràn

Một thân nơi ấy, em nhìn lại
Tự thấy hồn em khóc biệt ly?
Hỡi ơi mây trắng trôi về núi
Còn lại trong ta chút ngậm ngùi

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ¤¤ Đầu Năm Cùng Bạn Luận Sử Và Thuyết Nhân Qủa


Tặng Lão huynh Trần Yên Thảo và nhà thơ Lê Quang Đông

Đá cần gì phải bộc bạch (*)
Hồn núi sông hiển hách tận biên cương
Dựng nước đâu chỉ ngàn năm Lạc Việt
Màu cờ thiêng ngũ sắc rợp quê hương

Long lân quy phượng ẩn hình trên sấm ký
Lòng dân nào chỉ có một Diên Hồng
Thời thế, nhuộm máu xương và nước mắt
Gió biên thùy đầy khí phách tổ tiên

THY AN ¤¤ Nơi Ấy Bình Yên


nơi ấy là một miền thật đẹp
nắng mùa xuân nở hoa trong lòng
giấc mộng vẽ lên từ mái chùa hình cong
bước chân người thong dong
lên đồi
như nghe truyền âm của đất thiêng
lắng vào xương thịt
xóa sạch những huyễn ảo chứa đầy tâm thức
tiếng hát của nhật nguyệt thơm tho
cám ơn trái tim con người còn biết thương yêu đồng loại
còn biết đập nhịp đập phút giây thần thoại
hòa tan thủy chung và trung thành
nguồn sáng vô tận
của những lữ hành trên đường tìm sen
hồn mênh mang cao như gió và nhẹ như sương mỏng

TÂM CHÁNH ¤¤ Ánh Mắt Của Cha



Tác giả Tâm Chánh là người con gái của Trung Tá Từ Tôn Khán, Tỉnh Đoàn Trưởng Tỉnh Đoàn Cán Bộ Xây Dựng Nông Thôn, Huế, thời 1968. Ông bị Việt Cộng bắt và sát hại trong Tết Mậu Thân tại Huế. Hiện nay Tâm Chánh là Vice President of the Real Estate Entitlement Development Incorporation tại Southern California.

TRẦN VĂN NAM ¤ tranh Lương Trường Thọ

Lương Trường Thọ
                 
               
Ngó trời, trăm cửa mắt vuông
Chung cư trụ bóng, đêm buông phủ vùng

Ba tầng thượng, hầm xe chung
Ngày đi tản mác, đêm cùng quần cư

Giấc ngon, phiền nhọc giải trừ
Trăm mắt-cửa-sổ gồm thu cõi người

Saturday, February 15, 2020

MINH NGUYỄN ¤¤ Băng Qua Đường Tàu

Trên đường về nhà, Ngữ tình cờ gặp Nhã lúc cô sắp băng qua giao lộ, cô hỏi:
 - Hẳn anh biết ngày mai có người mang sính lễ đến nhà Mây tiến hành lễ dạm ngõ?
 - Ngữ không thể tin vào tai mình. Mới hôm qua Mây vẫn còn gối đầu trên tay anh nói cười vui vẻ, không hề nghe nói chi tới chuyện cưới xin, vậy mà hôm nay đã  . . .

Có thể Nhã đã nghe lầm tên ai khác, cho dù cô có là bạn thân của Mây đi chăng nữa. Tuy có chút bất ngờ, song Ngữ cố giữ vẻ mặt bình thản, che dấu mớ cảm xúc đang làm rối bời trong lòng. Anh nghĩ, chắc phải có chuyện bí ẩn gì, khiến cô không thể giải thích hành vi đáng ngờ của mình với anh?