văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Friday, May 8, 2020

TRẦN THIỆN HIỆP ** em về nắng hạ


Trên áo em mùa hạ
Trong mắt em mây trôi
Quẩy gánh tình em đến
Tìm kẻ ẩn chân đồi

Chiều vàng em lơi tóc
Dõi cánh chim bên đèo
Hồn xanh trang lá mới
Ta say trong gió reo

Thursday, May 7, 2020

TRẦN VẤN LỆ ** Canh Cánh Bên Lòng


Canh cánh bên lòng chuyện Nước Non!
Tại sao nước chảy đá không mòn?
Nhân gian chỉ ước điều không có
...mà chúc nhau thì:  "dạ sắt son"!

Thật cõi người ta đúng cõi người!
Nguyễn Công Trứ vui lại chẳng cười!
Cây thông sườn núi reo cùng gió
Gió chắc gì bay tới cổng trời?

Wednesday, May 6, 2020

HUY PHƯƠNG ** Một Đóa Hồng Cho Người Đưa Thư


Mọi ngày, trừ Chủ Nhật, còn thì dù thời tiết khắc nghiệt, mưa bão hay tuyết rơi, lạnh lẽo hay dưới cơn nóng chết người, trong thành phố ồn ào hay ở những vùng quê vắng lặng, những người đưa thư vẫn cần mẫn, đều đặn mang những bức thư hay bưu kiện đến tận nhà cho chúng ta. Vì nhiệm vụ, những người này không thể từ chối hay ngừng việc, ngay giữa những cơn nóng kỷ lục trong năm nay.
Bà Peggy Frank, 63 tuổi, cư dân North Hills, người có thâm niên công vụ với Bưu Điện Hoa Kỳ 28 năm nay, sắp sửa nghỉ hưu đã bị đột tử trong chiếc xe giao thư của bà, vì cơn nóng ngoài trời trong vùng Woodland Hills, Nam California lên đến 120 độ vào ngày thứ Sáu tuần trước. Đây là một cái “chết vì công vụ,” như người lính chiến ngã xuống giữa trận địa, hay như người lính cứu hỏa phải thiêu mình giữa ngọn lửa đang hoành hành!

Saturday, May 2, 2020

VĨNH HẢO ¤¤ VỀ VƯỜN


Về đây, sáng sớm mặt trời soi nơi vườn trước, buổi chiều nắng xiên ở vườn sau. Trên cao độ của vùng đồi núi chập chùng, mây trắng giăng ngang tầm mắt. Chung quanh trống trải, nhìn đâu cũng thấy trời xanh. Gió lồng lộng xua cây lá lao xao. Hàng xóm dăm ba căn nhà đất rộng thênh thang. Lũ trẻ chơi đùa trên con đường nhỏ chỉ rộn lên một lúc rồi trả lại không khí êm đềm của khu ngoại ô im vắng.

TRẦN VẤN LỆ ¤¤ Chúa Nhật Los Angeles


Hôm nay Chúa Nhật bình minh nắng
Em chắc đang ngồi hong tóc xanh?
Em chắc nghe vườn reo tiếng nắng:
"Em à em có nhớ thương anh?".

Hỏi để mà nghe chuông Giáo Đường
Tưởng mình theo đó rải yêu thương!
Mừng nha hỡi cỏ đang xanh biếc
Hỡi cả hoa nồng hương phấn hương!

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ¤¤ NGÀY VỀ CỐ HƯƠNG CHỢT NGHE TIẾNG CHIM TRÊN SƠN LỘ


Trưa vắng, hồn chợt động
Tiếng chim gì vừa kêu
Hình như trong bóng nắng
Rụng từng giọt quạnh hiu......

Từng giọt giọt cố xứ
Nhểu đầy áo khách quê
Hành trang ngoài trăng gió
Quá nặng lòng sơn khê !

Thursday, April 30, 2020

LÊ XUÂN NHUẬN ** TRUNG-TÁ NGUYỄN VĂN LONG


  
 CỘNG-SẢN chiếm được Miền Nam đã mười năm rồi mà tôi vẫn còn tiếp-tục bị chúng kêu lên, kêu xuống hỏi cung. Tuy thế, nhờ những thời-gian đợi đi "làm việc" như thế tại các trại giam như Thanh-Liệt ở Hà-Nội; Kho-Ðạn, Hội-An, và Hòa-Sơn ở Quảng-Nam; mà tôi có dịp gặp nhiều cán-bộ Việt-Cộng cấp cao bị bắt về tội "kinh-tế" hoặc "tham-ô" và cả "bạo-loạn" nữa, cũng như đồng-bào nhiều giới phạm tội "phản-động hiện-hành", vượt biên, vượt biển, đưa hối-lộ, xâm-phạm hoặc phá-hoại tài-sản xã-hội chủ-nghĩa, vân vân, nên tôi biết nhiều và biết sớm những biến-cố xảy ra bên ngoài thế-giới "cải-tạo" hơn đa-số anh+chị+em khác trong tù.

Thursday, April 23, 2020

TRẦN THIỆN HIỆP ¤¤ Xoá thù trong Chống giặc ngoài


Xuyên khói thuốc ngắm trời xanh
Cánh mây lơ lững qua cành lá thu
Tít xa núi ẩn sương mù
Quanh đây một góc phù du vô thường

Nhớ thời vác mộng mười phương
Đạp bờ đại hải, vạch đường kình ngư
Nghêu ngao ngâm bài tạ từ
Rượu bầu độc ẩm cũng dư men nồng

Wednesday, April 15, 2020

NGUYỄN AN BÌNH ¤¤ VỚI ĐÀ LẠT, TÔI VẪN HOÀI LỮ KHÁCH


Vói Đà Lạt tôi luôn là lữ khách
Đi qua nhau trong một nỗi đời riêng
Em nơi đó đợi từ xa xăm lắm
Quán trọ bên đường xao xác chim đêm.

Tôi có những ngày về trên phố lạ
Nghe gió rong ca trên các vỉa hè
Con dốc đi hoài cuối đường vẫn dốc
Nên đời nghiêng như nước cạn suối khe.

LAN ĐÀM ¤¤ THÁNG TƯ, RƯỢU CHIỀU


Ừ, còn rượu uống chiều nay,
Tháng Tư, mưa lạnh giăng đầy vườn sau.

Bốn mươi năm, nửa địa cầu,
Buổi về, Em đã thay màu áo xưa
.
Có tiếc nuối, thôi, cũng thừa,
Tóc mai vội bạc, đủ vừa phong sương.