Sài Gòn những ngày giãn cách
Quắt quay lại nhớ quê nhà
Sông chia mấy mùa lau lách
Trắng mù từng đợt mưa xa.
Sài Gòn những ngày giãn cách
Quắt quay lại nhớ quê nhà
Sông chia mấy mùa lau lách
Trắng mù từng đợt mưa xa.
BÓNG TRĂNG THUỞ ĐÓ
Khuya vào nét muộn tìm nhau
Bóng trăng mười sáu còn chau đôi mày
Chuyện tình đâu tính đúng/sai
Trách ai tay lỡ dẫm gai cành hồng
Phật dạy rằng có vô số lượng kiếp, và tôi đang sống đây là kiếp người, nhẽ ra cũng đáng mừng, nhưng lại là người dưới thời “chưa bao giờ tốt đẹp như bây giờ”, nghe ra thật mỉa mai nếu không muốn nói là rất đắng cay. Sau 75, các xe xích lô ở Nhatrang phải vào hợp tác xã, có ghi biển viết tắt XLNT. Hỏi bác xích lô nghĩa là gì, bác tỉnh bơ: Xin Làm Ngựa Trâu! |
“Tương lai mỗi tội nhân là một vị thánh.
Quá khứ mỗi vị thánh là một tội nhân.”
Saint Augustine
◘ ảnh Wilbert Rideau
Không phải kẻ nào mang án tử hình cũng hoàn toàn tuyệt vọng, mất đi niềm tin về sự sống còn của mình. Thảm trạng cùng nhục cảnh tù đày nhiều lúc lại là môi trường, cơ hội tốt để con người có thể phát huy, ghi lại những suy tư, những khổ ải, gian truân mà họ đã kinh qua, chiêm nghiệm… Tác phẩm của những kẻ khổ nạn này thường được người đọc ưu ái đón nhận và nhiều khi được xem, liệt vào hàng kiệt tác trong các lãnh vực báo chí, văn học, chính trị…
Rượu đêm nay
chuyển vào trăng
Hay là những nỗi bâng khuâng hiện hình
Hỏi đêm, đêm cứ lặng thinh
Hỏi lòng, chỉ thấy tâm tình đớn đau
Nếu đổi được kiếp này, tôi xin hóa thành cây.
Thử những nhát rìu rạch sâu da thịt.
Trong biển lửa bập-bùng thử sức mình cháy khét,
Thử chịu thói độc-tàn, thử sống kiên trung.
Ca-Li phượng tím nắng hè
Hình như thiếu vắng tiếng ve bên nhà
Thanh xuân thuở ấy đã qua
Tiếng kêu réo rắt âm ba vọng về
hôm nay trăng tròn thật sáng
soi vào đêm hạnh ngộ
những tấm lòng quan tâm đến sự đổi dời
run tay chào nhau
đôi khi lời nói không cần thiết