văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Saturday, January 22, 2022

Đỗ Hồng Ngọc ** thư gởi bạn xa xôi… (01/2022)

GHI CHÉP LANG THANG…

Không phải làm biếng chi đâu bạn ơi! Chẳng qua ngán chuyện viết lách quá rồi. Bạn thấy không, báo chí bây giờ cũng toàn hình ảnh, dạng này dạng khác, “nghe nhìn” chớ chẳng còn đọc chi cho mệt nữa…

  1. Sáng nay, 21/01/2022 (19 tháng Chạp rồi), chỉ còn mươi ngày nữa là Tết Nhâm Dần, Cọp thứ thiệt rồi!

Có người hỏi mình có kế hoạch gì… không? Trời ơi! Kế hoạch là gì hả trời? Xưa nay vốn tùy nghi tùy hỷ tùy tiện đã quen… Và, đừng quên có câu rằng “Năm năm sáu tháng bảy ngày”! Nghĩa là ở tuổi 50, ta nên có Kế hoạch “dài hạn” một năm; ở tuổi 60 kế hoạch nên “dài hạn” một tháng và ở tuổi 70, thì chỉ nên “dài hạn” một ngày. Huống chi mình nay đã hơn 80, kế hoạch “dài hạn” từng giờ cũng là quá!
Mấy năm trước đã viết Sáng, Trưa, Chiều, Tối“Lang thang một cõi Ta-bà/ Lưng cơm Hương Tích nõn trà Tào Khê/ Lõng buông Bát Nhã đi về/  Lăng Già huyễn bóng trăng mờ nẽo xa…” (ĐHN).

Friday, January 21, 2022

HÀ THÚC SINH ** Vấn đáp với cô đơn


Giá một ngày thôi ta được sống

Ngó ta đôi mắt bạn bâng khuâng

Ta nhìn theo mãi mây dong ruổi

Phải cuối trời kia nó hoá sinh

 

Giá một ngày thôi ta được sống

Ngó ta bạn hỏi có kinh mang

Ta nhìn hoa rụng trong vườn vắng

Không biết hoa kia có xốn xang

Huỳnh Trung Chánh ** CON ĐƯỜNG VÔ TẬN

 


Ngưỡng Cửa Của Thương Yêu

Kính dâng thiền sư Nhất Hạnh,
Vị thầy đã dạy con biết dừng lại và nhìn sâu
để biết hiểu và biết thương.


Tiếng chén đũa nồi niêu khua rổn rảng hòa nhịp với những lời càu nhàu vô nghĩa của vợ trong bếp, tựa như một thứ vũ khí bén nhọn liên tục châm chích đâm thọc Bảo, khiến cơn giận điên cuồng mà chàng đang cố gắng đè nén bỗng sôi sục trở lại. Bảo "ức sức" muốn vào bếp, túm tóc vợ đập cho một trận "tơi bời hoa lá" thì mới hả cơn. Thoáng nghĩ vậy thôi, chớ Bảo đâu phải là kẻ vũ phu lỗ mãng đánh đập vợ; đôi khi, giận "cái mụ" lắm mồm hỗn hào, chàng tức tối đập chén dĩa, đá bàn, đá ghế... là tột cùng rồi. Lần nầy, để đối phó lại, Bảo rầm rầm dẫn chiếc xe đạp ra cửa. Trước khi phóng lên xe, chàng còn ngoái cổ lại dò xem phản ứng mụ vợ có thay đổi gì không? nào ngờ, cái mặt "mâm" của vợ vẫn chầm vầm lạnh nhạt chẳng thèm lưu tâm đến sự giận dỗi của chồng, khiến Bảo vừa tức vừa thẹn, phóng xe đi một nước.

Wednesday, January 19, 2022

Giới thiệu sách ** Mặc Niệm của Võ Thạnh Văn

Văn Hữu VTN vừa nhận được tập thơ MẶC NIỆM do tác giả gởi tặng.


Tập thơ dày 230 trang do NXB Nhân Ảnh ấn loát với 100 bài thơ hay, thi ảnh, thi ngữ tân kỳ. 

VHVTN xin trân trọng giới thiệu Mặc Niệm cùng quý văn thi hữu. 

Liên lạc tác giả: vothanhvan2000@gmail.com &

NXB: han.le3359@gmail.com

 



Trần Vấn Lệ ** Bài Thơ Có Vị Thơ



Trời không một chút nắng.  Ngày rất là âm u!
Câu mở đầu: Câu Thơ!  Câu thơ gì lạ thế?
Nó không là giọt lệ...sao một dòng lê thê?
Nó không có mùi quê dù gió có thoang thoảng!

Tôi thèm tôi lãng mạn đi dọc biển buổi chiều
Bề ngang biển chỗ nào?  Tôi muốn nhìn "rốn bể"!
"Kiều Thu hề Tố hỡi em, nghiêng chân rốn bể mà xem lửa bùng!".
Thơ vũ Hoàng Chương, lạ lùng.  Não nùng.  Chiều quan tái!

Monday, January 10, 2022

LÊ VĂN HƯỞNG ** Ông Lão Bán Kem



Trời nắng chang chang, với cái nóng nung người của tiểu bang Florida vào mùa hè lối 90 độ F (32 độ C). Trước cửa tiệm bán hàng lưu niệm (Gift Shop) đông người, một ông lão người Việt Nam đứng bán kem cho du khách. Xe bán kem có hình dáng như cái thùng vuông dài, bên ngoài có sơn chữ và hình vẽ mấy bịch kem đông lạnh. Khách khá đông, ông tươi cười với mọi người. Cách đó không xa, một du khách Việt Nam khác, đứng tuổi, nhìn ông bán kem một cách chăm chú, nghĩ mình đang gặp lại một người quen biết từ khi còn ở quê nhà mấy mươi năm về trước.

Khách lạ bước đến gần xe kem trong khi ông bán hàng đang bận rộn với khách. Nhìn bảng tên gắn trên áo ông lão bán kem, khách lạ mừng thầm vì đúng tên người mình quen biết. – Chà! “Tha hương ngộ cố tri”, còn gì quý cho bằng? – ông suy nghĩ.

Sunday, January 9, 2022

NGUYỄN ĐỨC NHƠN ** Khách Lạ


khách về đây trời đất thênh thang
gió mùa bấc tháng giêng lồng lộng thổi
hàng dương liễu đón chào khách mới
khách đường xa rũ áo phong trần

khách về đây sông nước ngại ngùng
con thuyền nhỏ chở đầy sóng gió
trở về neo trên bờ bến lạ
thuyền bập bềnh giữa bến chiều hoang

Vĩnh Hảo ** ƯỚC HẸN NGÀY MỚI



Bắt đầu một năm mới tinh khôi, nghĩa là phải có một tháng, một tuần, một ngày, một giờ, một phút, một giây hoàn toàn mới, từ tương lai bước vào hiện tại. Nhưng một cái gì hoàn toàn mới, xuất hiện một cách mơ hồ trên lịch, chỉ là một ý niệm, một quan điểm. Do người ta đặt để, đo lường, tạo một qui ước về thời gian — căn bản dựa trên sự chuyển dịch của địa cầu qua hai vầng nhật nguyệt — để ổn định sinh hoạt xã hội, mà từ hàng ngàn năm trước đến nay, ngày-tháng-năm được xuất hiện trên những tấm lịch, những cái đồng hồ (mặt trời, cát, nước, đeo tay, treo tường), máy vi tính và điện thoại.

Saturday, January 8, 2022

TRẦN TUẤN KIỆT ** Bỗng Dưng




về đây dốc đá mù sương

thả tâm tư với con đường lá bay

nguồn xưa triều đổ theo ngày

bỗng nghe chim hót lạc bầy trong đêm


vầng trăng soi một quãng buồn

hồn ta chưa biết bến nguồn là đâu

đi về nội cỏ rầu rầu

đêm nghe tiếng trúc thiên thâu tự Người

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ◙ NHƯ VÌ SAO LẠC



bài thủ vĩ ngâm cho Trương Thị Thịnh & Hồ Thành Đức


1-


như một vì sao lạc giữa sơn khê

nhìn trần thế âm u màu chướng khí

người rũ áo -

xoa hành tinh, ứa lệ

gọi hồn thiêng sông núi đến tự tình

đem hạt nhân hòa, nhân ái kết tinh

âm thầm cấy dưới đồng ngô ruộng lúa