Saturday, June 30, 2018
CAO MỴ NHÂN ** NHƯ CHIM SẺ HÓT
Buổi chiều chủ nhật nào cũng có những tốp sinh viên đi trên các con đường quanh khuôn viên trường đại học Riverside.
Tất nhiên ở các trường đại học khác cũng vậy, nhưng vì tôi có đứa cháu mới vô năm thứ nhất trường vừa nêu, và tôi biết trường đó lúc này là chuyện bình thường thôi.
Vì sinh viên năm đầu tiên, và nhà ở Los Angeles, gọi là xa, nên cháu phải xin nội trú.
Do đó cứ lâu lâu lại nhờ bố mẹ nó đón về nhà chơi cuối tuần, rồi trở lại trường, tôi hay đi theo xe đón hoặc đưa cháu tới trường, để tình cảm " tam đại đồng đường " thêm gắn bó, đồng thời tôi cũng thích đi chơi luôn.
Friday, June 29, 2018
TIỂU TỬ ** Made in Vietnam
tranh Hồ Hữu Thủ |
Lẽ ra bữa nay bác sĩ Lê không nhận bịnh nhân vì là ngày nghỉ trong tuần của ông. Nhưng hôm qua, trong điện thoại, nghe giọng cầu khẩn của người bịnh ông không nỡ từ chối. Người đó – ông đoán là một cô gái còn trẻ – nói chuyện với ông bằng tiếng Mỹ. Cô ta hỏi ông nhiều lần:
- Có phải ông là bác sĩ Lee không"
Tên ông là Lê. Cái tên Việt Nam đó ở xứ Mỹ này người ta viết là "Lee", nên ông được gọi là "ông Lee" ( Li ).
Ông ôn tồn trả lời nhiều lần:
- Thưa cô, phải. Tôi là bác sĩ Lee đây.
- Phải bác sĩ Lee chuyên về châm cứu và bắt mạch hốt thuốc theo kiểu Á Đông không"
- Thưa cô phải.
- Có phải phòng mạch của bác sĩ ở đường Green Garden không"
PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ** niệm khúc tôi & bên hồ câu tuyết
Wednesday, June 27, 2018
HUY PHƯƠNG ** Cái mặt Việt Nam
Đã có lần bạn là người khách quý đến Honolulu, tại phi trường được một thiếu nữ xinh đẹp tươi tắn, choàng cho một vòng hoa sứ với câu chào Aloha cùng một nụ cười thân thiện. Nhưng không phải du khách nào trên thế giới cũng được sự chào đón như thế! Tuần trước, báo chí lại loan tin, những người Việt Nam, đồng bào của chúng ta, từ Sài Gòn đến phi trường Changi, Singapore, bị từ chối nhập cảnh, nói rõ ra là bị đuổi về.
Singapore là một trong 48 quốc gia mà người mang visa Việt Nam vào không cần thị thực, nhưng lần này mặc dù có đầy đủ giấy tờ tùy thân, nhiều hành khách Việt Nam, phần lớn là phụ nữ, vẫn bị nhà chức trách Singapore từ chối cho vào xứ của họ. Những người Việt này bị đối xử như tội phạm, bị đưa vào phòng riêng, kiểm soát chặt chẽ giấy tờ, bị phỏng vấn và bắt tự đếm số tiền mang theo trước mặt nhân viên sân bay. Những người khách này buộc phải trở lại Việt Nam trên các chuyến bay đưa họ đến, hay lưu lại những khách sạn gần phi trường mà hãng hàng không Việt Nam phải đài thọ chi phí.
TRẦN DZẠ LỮ ** Đâu rồi tuổi ấu thơ tôi
Đâu rồi tuổi ấu thơ tôi
Bá vai cha cõng về soi giếng làng?
Lung linh thấy một thiên đàng
Đất bao dung với Trời đang mở lòng...
Hàng Ngâu trước ngõ đưa hương
Thơm sao ý mẹ biết nhường nhịn cha...
Trái tim rất Huế ni là
Cơm lành canh ngọt mặn mà đũa đôi !
Đâu rồi tuổi ấu thơ tôi
Bơi qua dâu bể, nghẹn lời hèn nhân?
Bây chừ con mắt phong trần
Nhớ làng ,thương xóm để trân trân buồn...
Tản Đà hẹn nước thề non
Để câu lục bát chưa tròn chí trai
Còn tôi vai rộng lưng dài
Soi gương mắc cỡ với người xưa đây !
TRẦN DZẠ LỮ
NGUYỄN AN BÌNH ** RỒNG ĐÁ THÀNH NHÀ HỒ
Ánh trăng hạ huyền đã lên cao từ lâu và đang chếch về phía tây như một cái
móc câu vàng vành vạch treo trên vòm trời thàng tám, mùa thu với tiếng gió thổi vi vu nhè nhẹ xen lẩn với tiếng rên rỉ của côn trùng càng làm cho không gian chìm đắm trong thê lương tĩnh mịch. Đêm đã về khuya, trời càng thêm lạnh, ngọn gió phất phơ lay động những tấm rèm nhung treo trên lầu vọng nguyệt, ngọn đèn trong phòng hắt dáng một bóng một người đang đứng yên hình gần như bất động. Hồ Quý Ly đứng yên như thế đã lâu, nhiều đêm ông vẫn đứng lặng im như pho tượng, thao thức không ngủ được, tâm trạng rối bời trước tình thế của đất nước. Ông nhìn vào đêm đen, trầm tư. Tin tức cấp báo từ phương bắc qua những hỏa hiệu được bắn lên từ các phong hỏa đài đặt từ biên cương Cao Bằng, Lạng Sơn kéo dài đến thànhTây Đô cho thấy tình hình chiến sự đã cấp bách lắm rồi. Các thám mã cũng lần lượt phi nhanh báo tin về sự chuyển động của quân địch. Kẻ thù phương Bắc đã bộc lộ ý đồ xâm lược rõ rệt, đã chuyển quân sát tận biên giới với danh nghĩa phù Trần diệt Hồ thế mạnh như nước vỡ bờ.
TRẦN VĂN SƠN ** Phố Núi
Phố em về mặt trời rực lửa
Bụi mù bay má đỏ hây hây
Em che nón sợ nắng hôn mái tóc
Gió vô tình khẽ chạm mắt thơ ngây
Phố em về đường mưa lầy lội
Mây mù che ôm kín góc trời gần
Em che nón sợ mưa rơi ướt áo
Vũng lầy trơn nhón nhẹ gót chân trần
Monday, June 25, 2018
NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** Chạnh lòng bên vận nước ngửa nghiêng
Subscribe to:
Posts (Atom)