Tặng Phẩm
Thức cho xong bài thơ.
Mai sớm ra đi,
Cài hờ lên cửa tặng.
Đi Xa
Đi như đi lạc trong trời đất,
Thủy tận sơn cùng, xí xóa ta.
Cỏi chiều, đứng lại, khóc như liễu :
Có thật là ta đi đã xa ?
Biệt Tăm
Chỉ là một bước, bước trở,
Mà rồi từ đó tới giờ biệt tăm.
Bao lần chạy vạy hỏi thăm,
Hỏi chưa ta, đã trăm năm, sững sờ.
Tô Thùy Yên