văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Monday, April 15, 2013

Thông Báo * Giải Văn Thơ Lạc Việt 2013


 
Nhằm mục đích bảo tồn và phát triển văn học dân tộc nơi hải ngọai, đồng thời cũng nhằm khuyến khích tinh thần sáng tác của mọi tầng lớp người Việt yêu thích văn thơ. Cơ sở Văn Thơ Lạc Việt xin trân trọng thông báo đến đến quý vị, cuộc thi Truyện ngắn, và Thơ của Cơ Sở Văn Thơ Lạc Việt lấy tên là Giải Văn Thơ Lạc Việt 2013.

Trần Yên Thảo & Lâm Hoàng Lân * Chương III - HÀNH LANG HÀ TÂY TRÊN CON ĐƯỜNG TƠ LỤA

Kỳ Liên Sơn


Con đường tơ lụa từ Trường An đến Địa đầu vùng Trung Á có tổng số chiều dài đến 7.000 km thì hành lang Hà Tây chiếm gần hết 3.000 km. Đó là một dãy dài hẹp có màu xanh, trải từ bờ Tây sông Vị đến vùng sa mạc phía Nam cao nguyên Mông Cổ. Nhiều thành thị nằm dọc hành lang này như Thiên Thủy, Cam Châu, Túc Châu, Đôn Hoàng (Sa Châu)… nhờ sự thông thương của con đường tơ lụa mà trở thành những trung tâm giao lưu kinh tế văn hóa rất phồn thịnh.

Tường Linh * Đi giữa đôi bờ




* trương thị thịnh

Tôi về, thuyền ngược nước sông Thu
Thăm thẳm nguồn xa, núi mịt mù
Mưa vẫn còn mưa, chiều vẫn lạnh
Đôi bờ hiu hắt, bãi hoang vu
Đứng lặng trong mưa Vĩnh Điện buồn
Chân cầu trắng xóa nước sông tuôn
Thuyền lên mắt nuối bờ sông khuất
Cổ tháp Bằng An lạnh lẽo hồn
Qua nhánh sông này, mưa, vẫn mưa
Có gì khơi lại nỗi niềm xưa
Tình ơi, Giao Thủy hai nguồn nước
Gặp gỡ nhau sao chẳng đợi chờ?
Bến mộng Gia Hòa xanh ngát dâu
Áo tơ vàng cũ biết tìm đâu
Con đường dương liễu reo ngày trước
Dương liễu chiều nay vọng nhạc sầu
Núi điệp trùng vây, quê ta ơi!
Về đây người lại nhớ nhung người
Chợ chiều Trung Phước mờ sương khói
Dâu biển bao nhiêu lắm đổi dời!
Mai sớm tôi đi, thuyền xuôi dòng
Đôi bờ, xin gửi chút thương mong
Quê hương chớ gọi tôi là khách
Bài độc hành ca viết chửa xong.

        Tường Linh




Sunday, April 14, 2013

Hoàng Trúc Ly * Gọi Một Mình











   Bếp lửa nhà ai lên khói sương
   Người yêu mường tượng mắt u buồn
   Buổi chiều rét mướt vào chăn gối
   Sao em không về tôi mến thương?

   Thơ mà huyền hoặc núi non ơi!
   Lửa thép cuồng lên giữa mộng đời
   Qua thoáng qua rồi mơ ước cũ
   Máu nghẹn đôi đường vơi lệ vơi...

   Em ơi! Vì sao em vô tình
   Anh ơi! Vì đâu anh lặng thinh
   Đây chớm thu về đau đớn lắm
   Tôi gọi hồn tôi gọi một mình

   Từ buổi so le đến lứa đôi
   Bao nhiêu mắt biếc lãng quên đời
   Tôi thương tôi nhớ, tôi thương nhớ
   Nhân loại nỡ nào xa lánh tôi? 
 

Saturday, April 13, 2013

Trần Thiện Đạo * Tiểu thuyết sex dành cho phái đẹp

tranh Lương Trường Thọ

Ai đâu lại ngờ rằng, ở Pháp, có một loại truyện sex(e) (*) đặc biệt dành cho phái nữ, những tưởng thể văn này từ xưa tới nay chỉ nhắm tới cánh đàn ông. Mà đây lại là loại truyện nhằm kích thích và thỏa mãn cái gọi là fantasmes féminins, những ước muốn nhục dục thầm kín của phái đẹp.

phạm tín an ninh * lá rụng không về cội


Thứ bảy tuần rồi, ông Trương nhận được hai món quà, do ông bà sui vừa về thăm quê bên Việt Nam mang sang tặng. Hai món quà thực ra không đáng bao nhiêu tiền, nhiều lắm cũng chỉ bằng giá một tô phở bán ở Little Saigon, nhưng với ông nó lại là vô giá, đã làm ông xúc động, nghẹn ngào đến nỗi không thốt lên được hai tiếng cám ơn. Cả tuần nay, nhiều đêm ông trằn trọc mất ngủ, ban ngày ngồi thẫn thờ, hoặc chắp tay sau lưng lẩn thẩn một mình trong khuôn vườn nhỏ sau nhà, suy nghĩ mông lung.

Friday, April 12, 2013

TRANG LUÂN * CÁT BỤI BAY VỀ


Sau đám tang, tôi mới cảm thấy tương đối nhẹ nhõm, nguôi ngoai được phần nào. Đám tang bố tôi đã hoàn tất và hoàn tất trong tốt đẹp. Đấy là điều làm cho ba anh em chúng tôi yên tâm. Yên tâm! Bởi vì mọi việc đều diễn ra trôi chảy, thông suốt từ đầu cho đến cuối, mà chẳng có điều gì thiếu xót, đáng tiếc xảy ra. Tất cả đều mang lại kết quả mỹ mãn như ý chúng tôi hằng mong muốn. “Như vậy là quí lắm rồi.” Ai nấy cũng đều nói với chúng tôi như thế. Tuy nhiên, không khí trong gia đình vẫn còn bao phủ nặng nề bởi lớp sơn buồn phiền, ủ rũ, tím ngắt, vây kín ở chung quanh.

Bùi Giáng * Chiều Saigon




   Vội vàng mưa rớt hột mau
   Nắng đi vội vã rớt màu lang thang

   Ghé qua ngẫu nhĩ đôi hàng
   Chào thưa hấp tấp thoái tàng u hoa

   Ngày mai dâu biển ghé qua
   Làm ghi vẫn một chút quà bình nguyên

   Gửi trao ngần ấy sương phiền
   Bình minh xuân mọc qua miền trăng lu.

 



Sơn Nam * Miễu Bà Chúa Xứ


Miễu Bà Chúa Xứ, Ðìa Gừa, Gò Mả Lạn... phải qua những chòm cây cổ thụ, những vùng lau sậy hoang vu ấy rồi mới đến nhà ông Tư Ðạt.

Thursday, April 11, 2013

Tiểu Tử * Tôi nằm gác tay lên trán

Hồi nãy, nằm một mình trong phòng, tôi gác tay lên trán hồi nào tôi không hay! Một cử chỉ rất tầm thường, ở quê tôi - Việt Nam – thiên hạ hay làm như vậy khi suy nghĩ chuyện gì hay khi gặp khó khăn gì. Và thường thì cử chỉ "gác tay lên trán"  đó lâu lâu có kèm theo tiếng thở dài … làm như để trút ra một cái gì đang đè trong lồng ngực.