Monday, April 15, 2013
Trần Yên Thảo & Lâm Hoàng Lân * Chương III - HÀNH LANG HÀ TÂY TRÊN CON ĐƯỜNG TƠ LỤA
Kỳ Liên Sơn |
Con
đường tơ lụa từ Trường An đến Địa đầu vùng
Trung Á có tổng số chiều dài đến 7.000 km thì hành
lang Hà Tây chiếm gần hết 3.000 km. Đó là một dãy dài
hẹp có màu xanh, trải từ bờ Tây sông Vị đến vùng sa
mạc phía Nam cao nguyên Mông Cổ. Nhiều thành thị nằm
dọc hành lang này như Thiên Thủy, Cam Châu, Túc Châu, Đôn
Hoàng (Sa Châu)… nhờ sự thông thương của con đường
tơ lụa mà trở thành những trung tâm giao lưu kinh tế văn
hóa rất phồn thịnh.
Tường Linh * Đi giữa đôi bờ
Sunday, April 14, 2013
Hoàng Trúc Ly * Gọi Một Mình
Bếp
lửa nhà ai lên khói sương
Người yêu mường tượng mắt u buồn
Buổi chiều rét mướt vào chăn gối
Sao em không về tôi mến thương?
Thơ mà huyền hoặc núi non ơi!
Lửa thép cuồng lên giữa mộng đời
Qua thoáng qua rồi mơ ước cũ
Máu nghẹn đôi đường vơi lệ vơi...
Em ơi! Vì sao em vô tình
Anh ơi! Vì đâu anh lặng thinh
Đây chớm thu về đau đớn lắm
Tôi gọi hồn tôi gọi một mình
Từ buổi so le đến lứa đôi
Bao nhiêu mắt biếc lãng quên đời
Tôi thương tôi nhớ, tôi thương nhớ
Nhân loại nỡ nào xa lánh tôi?
Người yêu mường tượng mắt u buồn
Buổi chiều rét mướt vào chăn gối
Sao em không về tôi mến thương?
Thơ mà huyền hoặc núi non ơi!
Lửa thép cuồng lên giữa mộng đời
Qua thoáng qua rồi mơ ước cũ
Máu nghẹn đôi đường vơi lệ vơi...
Em ơi! Vì sao em vô tình
Anh ơi! Vì đâu anh lặng thinh
Đây chớm thu về đau đớn lắm
Tôi gọi hồn tôi gọi một mình
Từ buổi so le đến lứa đôi
Bao nhiêu mắt biếc lãng quên đời
Tôi thương tôi nhớ, tôi thương nhớ
Nhân loại nỡ nào xa lánh tôi?
Saturday, April 13, 2013
Trần Thiện Đạo * Tiểu thuyết sex dành cho phái đẹp
tranh Lương Trường Thọ |
Ai
đâu lại ngờ rằng, ở Pháp, có một loại truyện sex(e) (*) đặc biệt dành
cho phái nữ, những tưởng thể văn này từ xưa tới nay chỉ nhắm tới cánh
đàn ông. Mà đây lại là loại truyện nhằm kích thích và thỏa mãn cái gọi
là fantasmes féminins, những ước muốn nhục dục thầm kín của phái đẹp.
phạm tín an ninh * lá rụng không về cội
Thứ bảy tuần rồi, ông Trương nhận được hai món quà, do ông bà sui vừa về thăm quê bên Việt Nam mang sang tặng. Hai món quà thực ra không đáng bao nhiêu tiền, nhiều lắm cũng chỉ bằng giá một tô phở bán ở Little Saigon, nhưng với ông nó lại là vô giá, đã làm ông xúc động, nghẹn ngào đến nỗi không thốt lên được hai tiếng cám ơn. Cả tuần nay, nhiều đêm ông trằn trọc mất ngủ, ban ngày ngồi thẫn thờ, hoặc chắp tay sau lưng lẩn thẩn một mình trong khuôn vườn nhỏ sau nhà, suy nghĩ mông lung.
Friday, April 12, 2013
TRANG LUÂN * CÁT BỤI BAY VỀ
Sau
đám tang, tôi mới cảm thấy tương đối nhẹ nhõm, nguôi
ngoai được phần nào. Đám tang bố tôi đã hoàn tất và
hoàn tất trong tốt đẹp. Đấy là điều làm cho ba anh
em chúng tôi yên tâm. Yên tâm! Bởi vì mọi việc đều
diễn ra trôi chảy, thông suốt từ đầu cho đến cuối,
mà chẳng có điều gì thiếu xót, đáng tiếc xảy ra.
Tất cả đều mang lại kết quả mỹ mãn như ý chúng tôi
hằng mong muốn. “Như vậy là quí lắm rồi.” Ai
nấy cũng đều nói với chúng tôi như thế. Tuy nhiên,
không khí trong gia đình vẫn còn bao phủ nặng nề bởi
lớp sơn buồn phiền, ủ rũ, tím ngắt, vây kín ở chung
quanh.
Sơn Nam * Miễu Bà Chúa Xứ
Thursday, April 11, 2013
Tiểu Tử * Tôi nằm gác tay lên trán
Hồi nãy, nằm một mình trong phòng, tôi gác tay lên trán hồi nào tôi không hay! Một cử chỉ rất tầm thường, ở quê tôi - Việt Nam – thiên hạ hay làm như vậy khi suy nghĩ chuyện gì hay khi gặp khó khăn gì. Và thường thì cử chỉ "gác tay lên trán" đó lâu lâu có kèm theo tiếng thở dài … làm như để trút ra một cái gì đang đè trong lồng ngực.
Subscribe to:
Posts (Atom)