Tháng 7/75, khi mọi người vẫn còn đang ngơ ngác, chưa kịp hoàn hồn trước bao thù hận, mất mát chia lìa, thì ở khu làng biển nghèo Bá Hà, một cậu bé 15 tuổi lại ngỡ ngàng trước một tin vui - có mẹ. Khi bà ngoại dắt Hưng vào nhà và chỉ một người đàn bà xa lạ, bảo đó là mẹ mình. Hưng bất ngờ đến sững sờ, cứ ngỡ như bà mẹ này vừa mới từ trên trời rơi xuống.
Tuesday, October 22, 2013
PHẠM TÍN AN NINH * Vệt nắng cuối chiều
Tháng 7/75, khi mọi người vẫn còn đang ngơ ngác, chưa kịp hoàn hồn trước bao thù hận, mất mát chia lìa, thì ở khu làng biển nghèo Bá Hà, một cậu bé 15 tuổi lại ngỡ ngàng trước một tin vui - có mẹ. Khi bà ngoại dắt Hưng vào nhà và chỉ một người đàn bà xa lạ, bảo đó là mẹ mình. Hưng bất ngờ đến sững sờ, cứ ngỡ như bà mẹ này vừa mới từ trên trời rơi xuống.
TRÚC THANH TÂM * Hoa Vú Sữa
|
Nắng
sáng nay theo anh đi chợ sớm
Ngang nhà em hoa vú sữa đong đưa Em nhìn ra thấy anh cười chúm chím Có phải chăng tình đã gieo mùa !
Em
hãy để những mùi thơm quen thuộc
Bay ngập ngừng khoảng sân cuối nhà em Hương người, hương đất bay quấn quýt Đếm bao giờ cho hết dấu chân quen !
Gió
vẫn thổi, biết lấy gì nhốt nổi
Tình
cho đi không hẹn dịp lấy về
Bên cửa sổ anh treo hồn đôi mắt Thật bình thường mơ mộng những giấc mê !
Lá
cũng có linh hồn riêng của lá
Tình yêu là sợi chỉ mong manh Em chớ vội khép đời sau cánh cửa Mở ân tình góc nhỏ phía tim anh ! TRÚC THANH TÂM
(
Châu Đốc )
|
M.H. HOÀI LINH PHƯƠNG * ta không còn nhau… xưa…
|
*
với K. ngày ấy…
Người
mịt mùng trong gió
Mùa
đã tàn theo mưa
Hoa
vàng phai mấy độ…
Ta
không còn nhau.. xưa…
Bụi
mờ trên trang sách
Bụi
mù trong mắt cay
Ta
bên đời lặng lẽ
Tóc
bên đời nghiêng vai
Hỏi
thăm vầng trăng cũ
Trăng
đã già… còn đâu?
Hỏi
thăm người một thuở…
Ngỡ
ngàng… trong mắt sâu.
Ta
mãi mãi bên ni
Người
ngàn xa bên nớ
Không
hát bài chia ly
Nhưng
nốt trầm đã vỡ
Mới
biết .. tình phôi pha
Như
hồn ta …áo mỏng
Đau
buốt bước chân qua..
Giữa
muôn trùng tiếng sóng
Không
là ngày xưa nữa
Cho
ta về bên nhau
Không
có gì vĩnh cửu
Trên
con nước bạc đầu…
mhhoàilinhphương
Washington
D.C tháng 09/2013.
|
Monday, October 21, 2013
VĂN QUANG – Những chuyện quái đản ở bệnh viện VN
Sunday, October 20, 2013
HOÀI ZIANG DUY * Tình bằng hữu qua thơ, nhạc Nghiêu Minh
Tôi
quen anh Nghiêu Minh từ năm 1991, cũng là năm tôi định cư
tại tiểu bang Virginia . Lần đầu cùng đi với anh, tôi
nhớ có anh Sơn Tùng và một số anh em văn hữu. Tôi nghĩ
có lẽ từ thông tin của Trần việt Tân ở báo Đời Nay
đăng bài thơ của tôi (HZD) và lời chào mừng tôi mới
đến định cư. Để rồi cũng từ đó gặp gỡ anh em
trong giới làm báo như Giang hữu Tuyên (Hoa thịnh Đốn
việt báo), Nguyễn hữu Điển (Thủ Đô thời báo) và hoạ
sĩ Đinh Cường. Sau một vài năm đầu ổn định đời
sống, tôi viết cho một số báo việt ngữ, và tạp chí
như Đi Tới, Làng văn (Canada) Văn học, Hợp Lưu ( Mỹ).
Friday, October 18, 2013
HỒ TRƯỜNG AN * Phương Triều, Người Lữ Hành Đi Vào Bí Nhiệm Cuộc Sống Qua Tập Thơ “Xương Rồng Đen”
PT 1942-2008 |
Sa Đéc là một tỉnh
nhỏ xinh xinh nằm bên bờ Sa Giang êm đềm,
một phụ lưu của dòng Tiền Giang. Tôi không
nghĩ rằng đây là một chốn địa linh nhân
kiệt. Nhưng về nghệ thuật sân khấu, nữ
nghệ sĩ Năm Sa Đéc được vang danh
khắp Nam Kỳ Lục Tỉnh. Bà nổi danh từ
bộ môn hát bội, rồi hát cải lương, sau
hết là ở lãnh vực thoại kịch và điện
ảnh. Bà là kiện tướng của nghệ thuật
trình diễn không nhờ thanh sắc mà ở nghệ
thuật diễn xuất. Nhắc tới bà, chúng ta nghĩ
tới nữ nghệ sĩ Françoise Rosay của Pháp, hay
nữ nghệ sĩ Marguerith Rutherford của Anh, Judith
Anderson của Mỹ. Và ngoài ra, vào đầu thế kỷ
20 có 2 tay kiện tướng khoa bản như Luật
sư Trần Ngươn Hanh, Kỷ sư Lưu văn
Lang (xuất thân từ trường Đại Học Bách
Khoa Trung Ương tại Pháp). Về văn chương
trước năm 1975 có Sa Giang Trần Tuấn Kiệt
nổi tiếng về thơ. Bên văn xuôi có chị Linh
Trang (tác giả tập truyện Mưa Chiều) và
Phương Triều. Nhưng lúc đó công việc sáng tác
của họ chỉ như hoa chớm nụ, trăng
vừa tròn gương. Cả hai chỉ tung hoành bên báo chí
nhiều hơn.
TƯỜNG-LINH * góc chiều với bạn
Bạn hỡi có chi mà vội vã,
Tránh đâu cho thoát cõi vô thường?
Vào đời xây mộng, tan tành mộng
Hãy cứ xem đi mẩu hý trường.
Đội lửa băng qua bao cuộc chiến
Nay còn được chải tóc hoa sương…
Thì thôi, tiếc với buồn chi nữa
Cắt buộc ràng quanh chuyện lỗ, lời.
Lâu quá thuyền neo vùng bến chật
Quen bờ nên ngại sóng trùng khơi.
Góc chiều được gặp đông bè bạn
Đã ngấm trong men chuyện nghĩa đời!
Cùng thả hồn theo lời nghệ sĩ
Giọng vàng cánh bút chở thơ bay.
Bỗng trầm điệu khúc nương cung bậc
Thanh thoát đàn rơi giọt giọt say
Không phải Tầm Dương chan chứa lệ
Mà bâng khuâng tiếc sớm vơi ngày!
Thơ dâng, rượu bốc. Thời gian chảy
Thành suối yêu mơ thắm thiết nguồn.
Ai cấm ta về vườn mộng cũ?
Dẫu về chỉ gặp bóng trăng suông.
Còn bao nhiêu rượu chia đều cả
Hồi ảnh sông hồ lớp lớp tuôn.
TRÚC THANH TÂM * QUÊ LỤA TÂN CHÂU
( Tặng anh :
Ngy Do Thái, Lương Thư Trung và chị Lộc Tưởng )
Con nước sông Tiền già hơn trước
Đàn chim tung cánh lửng lơ trời
Hàng cây xanh ngát thời con gái
Kỷ niệm trong đời em với tôi !
Đàn chim tung cánh lửng lơ trời
Hàng cây xanh ngát thời con gái
Kỷ niệm trong đời em với tôi !
Sáng nay nắng lụa vàng óng ánh
Long Sơn nhớ mãi một thời xa
Đi qua cầu sắt ngang chợ cũ
Vẫn chưa quên được Lãnh Mỹ A !
Long Sơn nhớ mãi một thời xa
Đi qua cầu sắt ngang chợ cũ
Vẫn chưa quên được Lãnh Mỹ A !
Cùng uống cà phê bên quán nhỏ
Tóc dài thoang thoảng một mùi hương
Mắt em như trói hồn ta lại
Dẫu đến bây giờ lạc dấu thương !
Tóc dài thoang thoảng một mùi hương
Mắt em như trói hồn ta lại
Dẫu đến bây giờ lạc dấu thương !
Chiếu rơi chầm chậm bên Núi Nổi
Nhớ em ngày đó, nhớ chiều mưa
Thanh bình ngập cả trên đồng lúa
Hạnh phúc trong ta trổ giáp mùa !
Nhớ em ngày đó, nhớ chiều mưa
Thanh bình ngập cả trên đồng lúa
Hạnh phúc trong ta trổ giáp mùa !
Tân Châu đổi khác xưa
nhiều lắm
Cám ơn đời còn được nhớ mong
Đêm vui ai hát bài vọng cổ
Một tiếng xề chìm xuống bến sông !
Cám ơn đời còn được nhớ mong
Đêm vui ai hát bài vọng cổ
Một tiếng xề chìm xuống bến sông !
Tân Châu, 8-10-2013
MANG VIÊN LONG * NGUYỄN AN BÌNH, một đời thơ chưa bao giờ yên ả
Tôi
có dịp đọc thơ Nguyễn An Bình – bài đầu tiên (Đêm
Thánh) được đăng trên tạp chí Văn Học năm 1974 của
thế kỷ trước. Thuở ấy, câc tạp chí, tuần báo văn
học nghệ thuật rất ít, khoảng năm sáu tờ xuất bản
tương đối thường xuyên, nhưng ổn định lâu dài thì
chỉ có vài tờ thôi. Bên cạnh các tờ báo có tính
chuyên nghiệp xuất bản từ Saigon ấy – cũng có vài tờ
tạp chí được xuất bản từ các tình thành, do nhiều
nhóm anh em có tâm huyết thành lập, thường thì không đều
và im lặng sau vài số báo ( ngoại trù tờ Ý Thức). Do
vậy, nếu tính từ “mốc thời gian” Nguyễn An Bình
xuất hiện trên các báo – là gần 40 năm! Khoảng thời
gian này so với sự hữu hạn đời người, cũng có thể
nói rằng – gần hết một đời Nguyễn An Bình đã gắn
bó với Thi ca…
Thursday, October 17, 2013
HẢI PHƯƠNG ۞ Em từ tinh thể môi cười ra hoa
|
nét
mày nhật nguyệt mở ra
miếng
môi ngậm nửa vành tà huy không
nét
mày nhật nguyệt vòng cong
từ
khi mùa gió phiêu bồng mưa bay
nét
mày nhật nguyệt vòng quay
từ
khi lá nhuộm rừng cây thay màu
nét
mày nhật nguyệt qua mau
trái
tim nhín lại mai sau đãi người
nét
mày nhật nguyệt vẽ vời
em
từ tinh thể môi cười ra hoa
nét
mày nhật nguyệt mở ra
miếng
môi mím lại vành tà huy riêng
|
Subscribe to:
Posts (Atom)