văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Tuesday, December 10, 2013

PHAN BÁ THỤY DƯƠNG ◙ bài tâm ca vô niệm

gởi các bạn gái cũ thời áo trắng: Đ, TP, BN...
1-

kìa ai, bên suối ươm ảo tượng
mắt dã hoang vu bụi lốc huyễn mờ
vũ trụ chết -
tầng âm thanh lắng đọng
tay ơ hờ vuốt gió hát bâng quơ

tâm niệm lặng, lững lờ sương ốc đảo
gánh càn khôn u uẩn tiếng mưa khơi
tóc khô kiệt kết tinh mùi thủy thảo
thoáng mờ xa từng lượn sóng rã rời

NGỌC HOÀI PHƯƠNG * Nửa vời



Chập chờn đếm tháng ngày qua
Người đi, đi tuốt,
Người xa, nửa vời.
Người xưa “bán muối”cả rồi
Ta còn ở lại ngó trời bâng quơ.

NGỌC HOÀI PHƯƠNG


PHAN TẤN HẢI * GS Lê Văn Khoa Kể Chuyện: Những Gian Nan In Sách

Hàng trên, GS Lê Văn Khoa và phu nhân cũng là ca sĩ Ngọc Hà. Hàng dưới, hình trái, GS Lê Văn Khoa ký tên vào sách; hình giữa, GS Nguyên Xuân Vinh; hình phải, BS nha khoa/nhạc sĩ Cao Minh Hưng đang ngồi ký tên cho ca sĩ Ngọc Hà (đứng). (Photo PTH)

Giáo sư Lê Văn Khoa đã có buổi họp mặt tại nhà hàng Ánh Hồng ở Garden Grove với một số tác giả và ân nhân đã giúp thực hiện quyển sách “Lê Văn Khoa, Một Người Việt Nam” hôm Chủ Nhật 8-12-2013.

TIỂU TỬ * Thầy Năm Chén

tranh Hiếu Đệ
Sau trận Tết Mậu Thân (1968) ở Huế, gia đình ông thầy thuốc Nam đó chết hết, chỉ còn lại có hai cha con. Nhà cửa tiêu tan, sự nghiệp tiêu tan, thầy không muốn ở lại cái vùng đất mà thầy cho là còn gần với quân xâm lăng miền Bắc. Thầy gạt nước mắt, dẫn thằng con trong tuổi quân dịch đi vô Nam. Thầy nói: "Ở trong nớ tuy tứ cố vô thân nhưng chắc chắn là mình được yên ổn lâu dài".

Monday, December 9, 2013

TRẦN VẤN LỆ * Tháng Chạp Và Trăng


Trăng tháng Chạp hình như không muốn lặn
Treo lửng lơ chi mãi ở trên trời?
Những giọt sương lạnh buốt rơi rơi
Con hummingbird tưởng trăng hoa mới nở
 
Trăng ơi trăng trăng làm chim mắc cỡ
Chim bay rồi, trăng có hối hận không?
Chim bay về biển Bắc biển Đông
Chim bay đi liệu có gặp hoa hồng để trách móc trăng không có lòng từ ái…

Sunday, December 8, 2013

PHƯƠNG TRIỀU * Mùa Thu Cổ Tích

Người tới hỏi... người thiên thu nằm đó
Bao năm dài trời thức muộn hừng đông
Con chim nhỏ chối từ câu hát mượn
Miệng cười sao lòng chậm nỗi vui mừng !

Mùa thu cổ tích người đong rượu
Từng chén hoàng hoa dỗ cuộc chơi
Thơ về lớp lớp câu hào sảng
Hồn cứ lâng lâng nghĩa khí đời !

Saturday, December 7, 2013

RA MẮT TẬP THƠ TRONG CƠN YÊU DẤU CỦA HOÀNG TRÚC LY

 photo 1-Bia1-49A_zps45f3c7ab.jpg

Vào lúc 10 giờ ngày 23 tháng 12 năm 2013 sẽ ra mắt tập thơ Trong Cơn Yêu Dấu của cố thi sĩ Hoàng Trúc Ly tại Cafe Sống Chậm số 63 Trần Quốc Thảo, quận 3 do nhà thơ Lynh Bacardi làm chủ.

Tập thơ vỏn vẹn có 22 bài, nhưng đầy ma lực rung cảm. Phạm Công Thiện viết về thơ Hoàng Trúc Ly: "Thơ Hoàng Trúc Ly có ma lực kỳ quái của những câu phù chú. Đối với Hoàng Trúc Ly, ngôn ngữ hãy còn mới tinh, mỗi chữ đều mang một linh hồn, mỗi chữ là một sinh mệnh. Tôi gọi Hoàng Trúc Ly là thi sĩ lớn, là nhà thơ bậc thầy của thi ca hiện đại."

Trong tập thơ có bài "Sầu Ca sĩ" được Hoàng Trúc Ly viết tặng ca sĩ Thanh Thúy, đến bây giờ còn được truyên tụng:

VĨNH HẢO * Bất sinh


Lá đã úa màu trên cây. Cũng có những lá đã vàng, khô, rơi lác đác trên thảm cỏ xanh, và trên những con đường dẫn quanh khu xóm. Trời bắt đầu lạnh. Từ lúc trời sẩm tối cho đến buổi sớm hôm sau, sương giăng dầy đặc khiến cho ngọn đèn đầu đường chỉ có thể tỏa ra một vùng sáng nhỏ, lòa nhòa.
Khi mùa thu chuẩn bị qua đi, mùa đông chớm đến.
Thực ra thì mùa đông đã có trong mùa thu. Mùa thu đã có trong mùa hạ. Mùa hạ đã có trong mùa xuân. Mùa xuân đã có trong mùa đông.

TRÚC THANH TÂM * Châu Đốc một tình yêu


Nắng gượng thở, mây thả hồn trên núi
Lá bồ đề reo tiếng phạn vi vu
Ba nhánh sông, phù sa như tươm mật
Phía Cồn Tiên, huyền ảo chút sương mù !

Quê lụa Tân Châu, mùa xuân khép nép
Bỗng thèm thương màu áo tím sen bay
Và, lòng anh ngập tràn mơ ước cũ
Buổi ban đầu, tay chẳng muốn rời tay !

Friday, December 6, 2013

TÔ THÙY YÊN * xót xa





Đành thôi một mái tóc này
Tiện hôm mưa gội, sẵn ngày nắng hong


Lý gì trời đất phí công
Chim sao tiếng cũ, lửa trùng ngọn xưa


Chu tuần, sao rộ, sao thưa
Rờn bay tản nát tiếng mùa rợn không


Con quyên lìa núi xuống đồng
Dãi thân, gặp hạt đòng đòng, cũng ưng


Quen sao được với vô chừng
Bước trên đất lở, mừng từng bước qua 


Thấy em đắp luống trồng hoa
Đời tha thiết đến xót xa lặng người


TÔ THÙY YÊN