Tôi
không rõ bạn đọc bài này vào ngày nào, cuối năm 2013
hay đầu năm 2014, nhưng dù vào thời gian nào trên đây,
cũng chưa đến Tết Nguyên Đán, xin gọi nôm na là “Tết
Ta”. Trong khoảng thời gian từ “Tết Tây” đến “Tết
Ta” cách nhau đúng 1tháng, rất có thể môt số bạn đọc
hoặc có người nhà, bạn bè về VN thăm nhà, ít có bạn
về VN du lịch bởi bạn ở nước ngoài thiếu gì chỗ để
đi du lịch. Cho nên hầu hết người nước ngoài gốc
Việt về VN là những cuộc viếng thăm không thể không
có. Ví như các con tôi, không thể không về thăm bố. Ví
như có cha mẹ, anh em đau ốm hoặc “ra đi”, không thể
không về. Tuy nhiên khi đến VN, bạn vẫn có thì giờ đi
thăm thú một vài nơi, đi tìm lại những kỷ niệm vàng
son một thời xa xưa.
Tuesday, January 14, 2014
Monday, January 13, 2014
VIỆT DZŨNG * giấc mơ Trăng và Đá
Trong
tôi, sự quyến rũ về Trăng và Đá đến từ trí
tưởng lãng mạn qua những huyền thoại dã sử.
Hình ảnh những tráng sỹ nhung y gọn ghẽ ngồi mài
kiếm dưới trăng, nung nấu ý chí can trường và
sẵn sàng nhảy lên lưng chiến mã, lao vào bóng đêm
mịt mùng để hoàn thành sứ mạng bí mật, là
những giấc mơ rực rỡ, chan hòa suốt tuổi thơ
tôi. Ngay cả sau cơn sốt định mệnh làm tê liệt đôi
chân mà giấc mơ tráng sỹ mài kiếm dưới trăng
vẫn còn tức tưởi. Giấc mơ đó đậm nét đến
nỗi mọi ước muốn nào đẹp đẽ, tôi đều gọi
chung là “Giấc mơ trăng và đá”. Thậm chí, đôi
lúc tôi cảm thấy sự tan vỡ về giấc mơ huyền
thoai kia đã làm tôi đau đớn hơn cả những thiệt
thòi, cô độc mà một cậu bé bẩy tuổi phải
chịu khi ngồi trên xe lăn, nhìn đám bạn cùng tuổi
vui chơi nhảy nhót.
LAN ĐÀM * Lục Bát Ngắn
PHỐ
KHUYA, EM
Ở
em lặng lẽ buổi chiều,
Con
sông ký ức tiêu điều chảy xuôi.
Ngoái
nhìn con mắt có đuôi,
Khúc
trong kỷ niệm, nẻo ngoài chia xa.
Lối
mưa lất phất sân nhà,
Đường
sương bay đã nhạt nhòa dấu quen.
Mẩu
đêm trăng rất muộn phiền,
Đoạn
ngày nắng cũng đầu hiên úa vàng.
Ngủ
đi, nửa giấc hoang mang,
Phố
khuya đèn đổ hai hàng lệ xanh.
TRẦN VẤN LỆ * Hôm Nay Mùa Xuân Mai Mùa Xuân
Ôi
nắng mùa Xuân nắng ngọt ngào, mưa mùa Đông đã
tạnh khô sao? Em cười hỏi nhỏ câu con nít, tôi cúi
đầu hôn cặp má đào…
Ôi
nắng mùa Xuân nắng rất thơm, đào Xuân trước ngõ gió
tung hương, tóc em trước gió tung bờm ngựa…và tự lòng
tôi tung mến thương!
Tất
cả thế giant tu đã ngộ, đến kìa ngọn cỏ cũng đang
reo. Mùa Xuân lộc mới, trời phơi phới, tất cả
tủi buồn hóa mến yêu!
Friday, January 10, 2014
LÊ VĂN KHOA * Sức mạnh đáng sợ của âm nhạc
Có
thể các nhà lãnh đạo miền Nam Việt Nam trước 1975 đã
quên giá trị của trống trận Tây Sơn, hoặc đặt chưa
đúng mức chỗ đứng của âm nhạc trong cuộc chiến
Quốc-Cộng trên đất nước ta. Có thể phần lớn chúng
ta vì quá tôn trọng sự tự do nên ít chú ý đến giá
trị và sức mạnh của âm nhạc cần được ứng dụng
trong thời chiến. Trong khi chiến cuộc gia tăng cường độ,
các đài phát thanh, truyền hình của miền Nam, nhất là
các phòng trà mãi rên rỉ về những cuộc tình tan vỡ.
Ðến lúc sự ủy mị lan tràn quá mạnh, người có trách
nhiệm tỉnh ngộ, ra lệnh cấm các cơ quan truyền thông
phát thanh loại nhạc với nhịp điệu boléro, thường đi
với ca khúc than khóc, dễ làm nản lòng chiến sĩ.
Thursday, January 9, 2014
TRÚC THANH TÂM * Cánh Thiệp Đầu Xuân
-
Thân tặng : Hoài Huyền Thanh, Nguyễn An Bình
Cái
lạnh se lòng trời tháng chạp
Nắng chiều vàng nhạt phía mây bay
Cánh thiệp đầu xuân, em gởi tặng
Nắng chiều vàng nhạt phía mây bay
Cánh thiệp đầu xuân, em gởi tặng
Anh
thấy Sài Gòn như ở đây
MINH NGUYỄN * TÁC PHẨM MỚI CỦA NHÀ THƠ NGÔ NGUYÊN NGHIỄM:
Đầu
năm 2014, Nhà Xuất Bản THANH NIÊN vừa giới thiệu tập
sưu khảo nhận định phê bình của nhà thơ NGÔ NGUYÊN
NGHIỄM : TÁC GIẢ TÁC PHẨM NGƯỜI ĐỒNG HÀNH QUANH TÔI (
Tập VI, Viên Mản ). Tác phẩm dầy 1006 trang , giới thiệu
31 văn nghệ sĩ là tập cuối của bộ sách gồm 6 Tập,
tổng cộng dầy hơn 6000 trang với tài liệu gìn giữ gần
nửa thế kỷ và sự chung sức biên tập của khoảng 200
văn nghệ sĩ hiện diện trong bộ sách.
Wednesday, January 8, 2014
Monday, January 6, 2014
TRẦN THIỆN HIỆP * một gánh trần ai
|
Một
gánh trần ai vai kẽo kẹt
Mà
qua bốn biển cũng đời vui
Dẫu
đà tóc lẫn màu sương khói
Vẫn
thói giang hồ bước ngược xuôi
Một
gánh trần ai hai thế kỷ
Nhìn
lui thăm thẳm đoạn đường qua
Đi
mòn cuộc lữ bàn tay trắng
Còn
khối tình quê sống với ta
Hạ
gánh trần ai ngồi nhẩm tính
Bạn
bè bao kẻ bỏ cuộc chơi!
Trăm
năm nhân thế về như ở
Thơ
sẽ thay ta mãi với đời
|
ĐỖ HỒNG NGỌC * Thư gởi bạn xa xôi
Saigon, 4.1.14
Năm hãy còn Mới nên xin chúc bạn “Thân tâm thường An lạc”! Mới được đọc bài thơ của bạn, nghe hơi hướm… thiền lắm rồi đó! Mô Phật!
1) Hôm qua nhà thơ Trần Thiện Hiệp phone báo tin vui: Anh được bệnh viện cho về nhà tiếp tục điều trị sau khi khám toàn bộ với CT Scan, MRI, xét nghiệm các thứ thấy “cái gì cũng tốt”, trừ bị “liệt thần kinh số VII”. Anh bị liệt thần kinh mặt, TK số VII, ngoại biên bên phải nên mắt phải nhắm không kín, miệng trái hơi nhích. Tình trạng này cũng phải mấy tháng mới có thể phục hồi. Tóm lại bây giờ anh luôn mắt nhắm mắt mở, nhích mép “ngạo nghễ” nhìn đời! (Nói thiệt, đừng giận nha đại ca!) . Đọc thơ anh từ lâu cũng đã thấy thơ anh ngạo nghễ thế nào rồi!
Subscribe to:
Posts (Atom)