văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Monday, February 5, 2018

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** Vách Đá

@ Đào Hải Triều

Người trẻ tuổi kéo trịt về bên trái chiếc nón lưỡi trai bạc mốc. Ngước mắt nhìn cao lên ngọn núi nằm lơ đãng trong những cụm mây thấp bay ngang. Chàng cuối xuống nhẫm tính, có lẽ những bài toán còn đong đưa vài con số ẩn, đôi mày khe khẽ chao nhẹ như chiếc lá cười với cơn gío heo may. Ðiếu thuốc cập chặc trong vòng môi đen sậm, ngọn lửa loé chạy lan lên đầu thuốc. Chàng ngồi sà trên tảng đá bên lề, lim dim rít từng hơi khói dài, nhã vài vòng tròn quay nhẹ nhàng trong không. Gió vẫn thổi ngay ngọn, ngọn gío miền núi miền rừng bao giờ cũng mạnh, mang theo nhiều mùi hương dại và đặc biệt lạ lùng. Gió đưa từng vòng khói thuốc lên cao, chạy xô bồ rồi càng lúc méo mó tan loảng hình dạng như mây. Vài chiếc lá lao xao bay luồn trong gió lùa tít mù theo con đường chạy dài thâm thẩn trước mặt, chàng đưa mắt nhìn lơ đãng, rít ngụm thuốc cuối cùng, tàn búng xổ vào lùm cây bên cạnh. Với nhặt cành khô, vừa lầm bầm chàng vẽ ngoằn ngoèo lên bãi cát những con số to nhỏ, cộng trừ nhân chia, chia nhân trừ cộng.. Chàng vẫn lắc đầu, xoa mạnh lên những kết quả bằng thân giầy tua gót, hình như chàng đang hằn học đó.

THANH TRÍ ** Tiếng Sóng Ru Con


Sunday, February 4, 2018

NGÔ ĐỨC DIỄM ** Lời Thương Cho NẤM


Bo Nguyên!
          Thương qúa bé ơi!
Tm thân côi cút
          tui đi măng non
Đưa tay
          vi th trăng tròn
Đnh tri cao ngt
           Tim còn nhp yêu

Thư em
          nét ch nghiêng xiêu
Máu hòa nước mt
           chiu chiu đi mong
Thương sao
          M Nm vuông tròn
Tâm thân rũ lit
          vn nng tin yêu

HERMANN HESSE ** Câu Chuyện Của Dòng Sông


Việt dịch: Phùng Khánh & Phùng Thăng 


Chương ba CỒ ĐÀM
  
Trong thành Thất La, mọi trẻ con đều biết đến đức Phật Đại Giác và mọi nhà sẵn sàng đồ cúng dường sử dụng, để đổ vào bình bát của những đồ đệ Ngài lặng lẽ đi khất thực. Gần thành phố có chỗ ưa thích của đức Cồ Đàm, rừng Lộc Uyển mà thương gia giàu có tên Cấp Cô Độc, một cư sĩ đã tận tuỵ cúng dường Ngài.

HẢI PHƯƠNG ** Nhật Nguyệt Ra Hoa









đêm qua nhật nguyệt ra hoa
mái hiên ra nụ mái nhà ra cây .

con chuồn chuồn đậu trên mây
ta ngồi dưới cội miếu đài thiên thai .

HERMANN HESSE ** Câu Chuyện Của Dòng Sông



Việt dịch: Phùng Khánh & Phùng Thăng 

Chương một TẤT ĐẠT
  
Cạnh những con thuyền, dưới ánh nắng ven sông, trong bóng cây cổ thụ và trong khu rừng vàng nhạt, Tất Đạt, người con trai Bà La Môn đĩnh ngộ ấy đang lớn lên cùng bạn chàng là Thiện Hữu. Nắng nhuộm màu “bồ quân” đôi vai thon đẹp khi chàng tắm lễ “thánh tẩy”. Mắt chàng thoáng những nét trầm tư mỗi lúc chàng dạo chơi trong khu rừng xoài, khi nghe mẹ hát, trong những buổi học với cha, hay khi chuyện trò cùng những người thức giả. Tất Đạt từ lâu đã sớm dự phần trong các cuộc đàm luận của những bậc tri thức, thường tranh biện với Thiện Hữu và cùng bạn thực tập suy tư quán tưởng. Chàng có thể đọc tiếng “Om”* trong im lặng – nói tiếng ấy trong tâm khi thở vào và thở ra, với tất cả tâm hồn, vầng trán chàng chói ngời tia sáng trí tuệ. Cha chàng rất sung sướng vì con thông minh và khát khao hiểu biết. Ông tin tưởng chàng sẽ lớn lên thành một học giả, một mục sư, một hoàng tử trong giới Bà La Môn. Mẹ chàng đầy kiêu hãnh khi nhìn con đi, đứng, khoẻ mạnh, xinh đẹp, dẻo dai. Tất Đạt chào mẹ với một dáng điệu nho nhã. Và mỗi khi Tất Đạt dạo bước qua phố phường, với vầng trán cao, đôi mắt vương giả, dáng điệu thanh tao, thì những cô gái Bà La Môn bỗng nghe lòng rộn lên một niềm yêu thương rào rạt. 

N.H. NGUYỄN THANH VÂN, CAO MỴ NHÂN, HỒ CÔNG TÂM ** Thơ Xướng Hoạ, Thơ Đắng


Hoạ bài BẾN MÊ của HCT
Image may contain: 4 people, people sitting, table and indoor
LŨ ÁC MA

Phật tử nhìn Sư lệ bỗng sa,
Vì chưng sư ấy quốc doanh nhà.
Thịt trâu thịt chó nhe răng đớp,
Bài hát tình yêu há miệng ca.
Chuông mõ Kệ kinh buồn não nuột,
Giai nhân hồng phấn lại sa đà ! 
Mới hay chúng chính Công an đó…
Ngạo Phật lừa đời lũ ác ma !
Feb 4, 2018
Nhật Hồng NGUYỄN THANH VÂN

HỒ CÔNG TÂM ** Bến Mê



Rằng tôi đạo Phật Thích Ca
Đèn nhang thờ kính Ông Bà Tổ Tiên
Thấy sao nhan nhản chùa chiền...
Quốc doanh gõ mõ quyên tiền… giàu sang.
Phước sương rủng rỉnh bộn bàng,
Rượu chè trai gái điếm đàng hơn ai!
Đường dây băng đảng độc tài,
Thiền môn dựa dẫm môn bài kinh doanh!

Saturday, February 3, 2018

ĐỖ HỒNG NGỌC * * Một chút lan man Ngày Tết


Ngẫm lại sự đời, tôi thấy hình như hầu hết chúng ta chẳng bao giờ thực sống. Lúc còn trẻ, ta mơ ước tương lai, sống cho tương lai. Nghĩ rằng phải đạt cái này cái nọ, có được cái kia cái khác mới là sống. Khi có tuổi, khi đã có được cái này cái nọ, cái kia cái khác thì ta lại sống cho quá khứ! Hừm! Nhỏ mong cho mau lớn, lớn mong cho nhỏ lại. Quả là lý thú! Tóm lại, ta chẳng biết quý những giây phút hiện tại.
Một người 60, tiếc mãi tuổi 45 của mình, thì khi 75, họ sẽ tiếc mãi tuổi 60, rồi khi 80, họ sẽ càng tiếc 75! Vậy tại sao ta không nghĩ ta đang ở cái tuổi tuyệt vời nhất của mình lại không yêu thích nó đi, sao cứ phải…. nguyền rủa, bất mãn với nó. Có phải tội nghiệp nó không? Ta đang ở cái tuổi nào thì nhất định tuổi đó phải là tuổi đẹp nhất rồi, không thể có tuổi nào đẹp hơn nữa!

BS Vũ Ngọc Tấn ** Lê Đình Hổ không chết vì lý do Chánh Trị


Lê Đình Hồ làm việc tại Bankstown , cách phòng mạch tôi khoảng 200 m. Tuy rằng không thân nhưng vẫn thường gặp nhau trên phố. Và lúc đầu có chào hỏi  , nói chuyện vui bâng quơ, vô thưởng vô phạt  với nhau : chuyện của những anh hàng xóm. Nhưng lúc sau này tôi ít chào hỏi và nói chuyện với Hồ vì vài lý do :