văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Friday, April 13, 2018

ĐINH HÙNG ** Âm Hưởng



Hôm nay chim yến vui ca 
Ran ríu bên sườn núi trắng 
Xuân này có nắng gieo hoa 
Ta sẽ cùng ra biển lặng . 

Hôm nay gió bảo cùng mây 
Rời xa những miền tuyết trắng 
Tôi từ biển vắng về đây 
Mừng hội xuân này đẹp nắng . 

LUÂN HOÁN ** Búp Tay Ngà



dương cầm vĩ cầm đàn tranh... 
nhập vào tay nở nụ âm thanh tình 
ơi mười viên phấn xinh xinh 
đừng vô tình vẽ âm binh buồn buồn 

cánh tay mảnh khảnh như tuồng 
nở ra mười nhánh tình thương dịu dàng 
cõi hoa được gọi là bàn 
mặt sấp mặt ngửa đầy tràn bao dung 

Thursday, April 12, 2018

HỒ TRƯỜNG AN ** Vĩnh Hảo với Tuyển Tập "Giấc Mơ và Huyền Thoại"


Tác phẩm VH đã xuất bản
  
Vĩnh Hảo khi ra hải ngoại đã cho xuất bản 13 tác phẩm gồm có thơ, tâm bút, truyện ngắn và truyện dài. Vào tiết Mạnh Xuân năm Giáp Thân (2004), khi tôi thực hiện quyển biên khảo Bảy Sắc Cầu Vồng, nhà văn nữ Nguyễn thị Thanh Bình có gửi cho tôi tập truyện Thiên Thần Quét Lá  và tuyển tập Giấc Mơ Và Huyền Thoại. Tôi rất tâm đắc hai quyển này.
Vĩnh Hảo có một sở tri (connaissance)  rất phong phú, rất rộng rãi và uyên thâm về Phật Giáo.

TRẦN THIỆN HIỆP ** Thơ Ngắn Gởi Bạn Xa


Trần Thiện Hiệp

        RỪNG TRĂNG

Vũng nước đóng băng trăng chết lạnh
Vũng hồn trăng lạnh cũng thành băng
Chợt đâu tiếng sói gào trăng muộn
Vang dội rừng sâu. Động cánh bằng

HỒ CÔNG TÂM ** Giương Cao Cờ Vàng


Vẹm là thú đội lốt người,
Van xin khóc lóc uổng lời làm chi 
Đứng lên hành động ngay đi
Đối đầu với Vẹm, kiên trì đấu tranh.

TÔ THUỲ YÊN ** Tâm Thức Khuất Dạng Của Thơ


1.
Năm đó, giặc Trung Quốc bất thần mở mặt trận ồ ạt tấn công vào 8 tỉnh miền Bắc nước ta. Nửa khuya, Công an Cộng sản Việt Nam lùa tất cả những người tù đày của chế độ miền Nam từ những vùng thượng du và trung du lên những chiếc xe đò khẩn cấp trưng dụng, chạy bán mạng về vùng Thanh Nghệ Tỉnh, tức Liên Khu Tư cũ, đất ẩn trú một thời của những Nguyễn Đức Quỳnh, Đào Duy Anh, Hữu Loan, Phạm Duy và ban hợp ca Thăng Long, của những ngày toàn dân kháng chiến chống Pháp cũ. Tại một trại giam ở Nghệ Tĩnh, ẩn khuất trong Trường Sơn, tôi gặp lại người bạn vong niên là nhà thơ lão thành Hà Thượng Nhân, giữa đông đảo những bằng hữu thất tán khác. Trong một lần trò chuyện, nhà thơ Hà Thượng Nhân ngỏ ý khát khao được đọc thơ. Tôi hoàn toàn thông hiểu nỗi khát khao đó của Hà tiền bối.

HẢI PHƯƠNG ** Hành Lang Em Biển Xanh Xao Sóng Nhọn


Sắp đặt dàn dựng buổi trình diễn phản biện câm
thiết kế bệ phóng vệ tinh vũ trụ mỹ học đương đại
phục chế sân khấu kịch nghệ không người đối thoại
cử tọa là người khách lạ đi qua khu rừng cảm xúc ẩn chứa bối rối.

Họ chờ diễn viên vén màn xuất hiện trong khoảnh khắc lâm sàng lộ thiên (y như chàng ta / cô ả có
độ nẩy khỏa thân lá.)

Wednesday, April 11, 2018

TRẦN TUẤN KIỆT ** Lục Bát Quốc Thi Việt Nam


Nhân loại trên thế giới này, mỗi dân tộc đều có thơ riêng của họ. Đó là ngọn nguồn phát nguyên, lưu trữ, và truyền tin một thứ tin lành mầu nhiệm của hữu thể. Từ ngày có Khúc ly tao của Khuất Nguyên, của giòng Bách Việt thơ mang sắc thái Đông Phương tự do và huyền ảo.

Cách đây trên ngàn năm, thơ của giới trí thức lãnh đạo, của pháp sư làm sứ điệp của lịch sử, thơ đó thuộc vào giòng thơ Quí Tộc có màu sắc chính trị, sở trường về ngoại giao giữa Tàu và Việt như nhà thơ Khuông Việt. Càng tuôn dội về Nam, giòng Cửu long giang càng mênh mông vô tận, càng mở rộng từ ngọn nguồn để tuôn ra biển, thơ càng phong phú cao như núi, như mây, trầm như ghềnh như vực thẳm và miên man tình mộng thì tinh thần qui về một hình thái vừa có nhạc điệu, vần điệu biểu hiện tinh thần, tinh thể của nền văn hóa Việt tự nhiên mà cả dân tộc đều ca ngâm lên điệu lục bát, đặc biệt thơ lục bát không phải do một người sáng tạo nên mà cả một dân tộc, đều ca ngâm lục bát, đó là điều mà có lẽ khó có một dòng thơ nào trên thế giới kỳ ảo như thế. 

HÀ THÚC SINH ** Chiều qua Thanh Hóa



Những nhịp cầu như những lưng còng
Gánh sức nặng suốt buổi chiều ảm đạm
Ngó sang sông mờ nét tiêu hao
Tây thành cũ hay là thôn bản?

Tự hỏi mãi. Đến chưa? Chưa đến?
Hay chỗ này Thanh Hóa ngày xưa
Ngó lên mây bạch y thương cẩu
Nhìn xuống dòng bóng cũ mù mưa

Tuesday, April 10, 2018

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** Chiều Ly Hương Nhớ Núi Và Tiếng Lục Lạc



Bỗng nhiên nhớ núi, người bạc đầu
Trăm năm hà xứ, đau lưng ngựa
Đường trường khoảnh khắc lại chiêm bao
Chiều quê sao ráng bay hiu hắt ?
Hồn của thời gian thoáng rụng đâu ?
Mà tiếng chim gì bên hốc đá
Thoắt nhiên gọi núi khiến lòng đau !