văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Saturday, April 28, 2018

MANG VIÊN LONG ** Bên Tách Trà Khuya



Nghe tiếng ông Cổn từ đầu ngỏ, nhìn thấy dáng ông lừng lững bước vào sân – ông Thạch rất ngạc nhiên. Cảm thấy lạ. Đã chạng vạng rồi, ông ấy còn tìm đến làm gì nhỉ? Bấy lâu nay gặp nhau, hẹn hoài. Rồi trôi đi như bao việc khác đã lạnh lùng trôi đi, nhưng ông Thạch không hề trách bạn. Ông hiểu ông Cổn – coi nhau như ruột thịt, ngay từ lúc ông ta từ miền Bắc trôi dạt về quê…Ông Thạch vẫn nghĩ, cứ để ông ấy muốn đến lúc nào thì tùy, bởi cuộc sống của ông cũng đang bấp bênh, chật vật – đâu có êm ả gì mà giữ đúng hẹn?

Friday, April 27, 2018

THY AN ** Những con thú Việt Nam

 
@ Thanh Trí
con trâu đen nằm bờ ruộng
ngắm dòng sông
hiền từ kiên nhẫn
như người mẹ bên đồng
dãi nắng dầm mưa nuôi dân tộc
hạt gạo tinh khôi đem sự sống

con ngựa ô im lìm nhai cỏ
vùng trời thảo nguyên lùi đi thật xa
vó bụi mịt mù những ngày biên địa
một lòng theo chủ
cờ xí phất lên
ca tụng sơn hà

DUYÊN ANH ** Trung Tá Nguyễn Văn Long: Bảo Quốc công thần

Image result for trung tá cảnh sát nguyễn văn long

Tôi không hiểu, trong Dinh Độc Lập, Dương văn Minh và bọn hàng thần lơ láo đến mức độ nào trước ống kính xấc xược của bọn phóng viên cộng sản và trước những câu hạch hỏi hỗn láo của bộ đội giải phóng cấp tá. Họ có nghe những tiếng súng danh dự, trách nhiệm, tổ quốc của lính văn nghệ diệt T-54 ở cầu Thị Nghè, của lính nhẩy dù cách cổng Dinh Độc Lập chẳng bao xa? Chúng tôi vào trung tâm thành phố. Dân chúng đang bu kín công viên dựng hai người chiến sĩ thủy quân lục chiến Việt Nam họng súng nhắm thằng vào Hạ Viện. Những chiếc loa gắn trên cây cao đã oang oang giọng nói mới chào mừng giải phóng miền Nam. Bài hát Tiến vào Sài gòn ta quét sạch giặc thù muốn rung chuyển thành phố. Nhưng trời vẫn thiếu nắng. Cộng sản đã tiếp thu Đài phát thanh, Bưu điện... Giọng nói cầy cáo của Lý Quý Chung và ca khúc Nối vòng tay lớn không còn nữa.

HOÀNG TRÚC LY **. Lá Hoa Duyên

1.
xin em dừng lại môi mềm
giấc mơ thê thảm bóng chìm đêm sâu
tay xuôi mười ngón rụng sầu
xa nhau năm tháng cúi đầu nhớ nhau

2.
về đâu hoa nở má hồng
mùa xuân tiếng nhạc nửa vòng tay ôm
với em xa cách thêm buồn
trời cao bóng nhỏ dặm buồn chân đi

Thursday, April 26, 2018

HỒ TRƯỜNG AN ** Câu chuyện bên dòng Cổ Chiên


Bà Cai Tổng Bùi văn Lọng và bà Bang Biện Nguyễn văn Chức hồi còn thiếu nữ theo Lão Giáo. Đạo nầy do người Tàu lập ra, nhứt là Tàu Quảng Đông, Tàu Thanh Hải và Tàu Phước Kiến. Tín đồ Lão Giáo trên thì thờ TamThanh gồm Thái Thượng Lão Quân ở cung Thái Thanh, Linh Bửu Thiên Tôn ở cung Thượng Thanh và Ngươn Thỉ Thiên Tôn ở cung Ngọc Thanh (Ngọc Hư). Dưới họ thờ Bát Tiên gồm có Lỳ Thiết Quày, Hớn Chung Ly, Trương Quả Lão, Hàn Tương Tử, Lữ Đồng Tân, Lam Thể Hòa, Hà Tố Nữ (Hà Tiên Cô) và Tào Quốc Cựu.

HÀ THÚC SINH ** Con sâu và cái kiến


Như kẻ liệt ngồi bên kẻ câm
Đầu lốm đốm những miếng ăn toan tính
Nắng hay mưa cứ phơi vai trần
Vá víu mãi cuộc đời thêm nặng

Giờ tan xưởng lòng không tan xưởng
Dù những giọt mồ hôi đã được chấm công
Tiếng động phả mùi tanh xiềng xích
Nón lá sụp che mình ngửi mình

NGUYỄN KINH BẮC ** Như Nước Ra Khơi Vẫn Nhớ Nguồn



* Tặng Nhỏ Mít Ướt

Cảm ơn cô bé, làm tôi nhớ 
Cả một trời xưa bỗng hiện về 
Nơi đã xông pha vào khói lửa 
Để rồi mất nước mới thương quê 

Tuesday, April 24, 2018

TRẦN TUẤN KIỆT ** Tục thờ trâu đất và THẦN CÂU MANG Coi Về Mùa Xuân



Lễ hội phong tục của người Việt từ đời vua Lý Thánh Tông về sau có tục thờ Thần Câu Mang, vị thần mùa Xuân và Trâu Đất là do câu chuyện thần tích kể về Hậu Thổ Nguyên Quân, Bà Cây mà ra.

Tiện đây xin nhắc lại câu chuyện văn hóa và tôn giáo chính thống của người Việt vừa xảy ra cách đây vài ba năm.

Trong buổi hội thảo về văn hóa thế giới, có phái đoàn đại diện cho VN XHCN, họp ở đảo Guam, Thái Bình Dương. Có người hỏi đại diện VN rằng. Về tôn giáo thì tôn giáo chính thống của người Việt là tôn giáo nào. Tại sao người ta lại coi chủ tịch VN như một ông thần?

PHƯƠNG TRIỀU ** Cõi Hư Hao



Em hát cho đêm… dài nỗi nhớ
Gọi tình hao hụt cõi hư hao
Nỗi đời chật cứng trên cung bậc
Sân khấu đèn khuya buồn xanh xao!

Em hát cho dài đêm tưởng niệm
Vòng tay khép được mấy bình yên?
Ta vong thân giữa tình chan chứa
Hồn chết già nua tuổi thiếu niên!

Monday, April 23, 2018

CUNG TÍCH BIỀN ** lời quê góp nhặt [tường trình tháng tư]


“Quê nhà, nơi tôi đang sống, nhiều khi gặp những điều bất công, oan ức, dân chúng thường phải câm lặng. Khi quá sức chịu đựng, họ ra Lời kêu oan. Nhà đương quyền, trên hiện thực toàn trị, duy một chiều độc đảng, thường không lưu ý, để giải quyết tận tình cho kẻ bị oan. Cách tốt nhất của họ là đàn áp, bắt bớ, cho vào tù.
Bấy giờ dân chúng có một phản ứng khá quyết liệt nhưng rất ngậm ngùi. Đám đông cùng khiêng một chiếc quan tài bên trong có xác nạn nhân, hoặc một cái gọi là quan–tài-gió [bên trong không có xác người] đến đặt trước cơ quan công quyền. Chiếc quan tài này, xác Chết này, sẽ thay cho những người còn Sống. Nó cất lên Tiếng Nói”.