Tuesday, July 10, 2018
PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ** Trong cõi an nhiên
tặng Nguyễn Hòa
1-
Người từ độ về sơn trang quán chiếu
đá rong rêu chưa khóc đã nghẹn lời
con suối bạc lung linh trời ảo diệu
với nắng vàng biển động vọng xa xôi
Thuyền thanh tịnh xuôi theo dòng lặng lẽ
ánh từ dung rực rỡ lửa an nhiên
triền núi hư hao, âm thầm quạnh quẽ
bến đò ngang cũng hiu hắt đôi miền
Sunday, July 8, 2018
VĨNH HẢO ** KỶ LỤC CỦA MỘT BẬC THẦY
Ngọn đồi không cao nhưng diện tích khá rộng. Nếu đi bộ một vòng quanh chân đồi, cũng mất gần một ngày. Cây cối trên đồi đã được đốn hạ trụi lủi từ năm năm trước để tiến hành công trình xây dựng ngôi chùa, đạt kỷ lục là có chánh điện rộng lớn nhất nước; bên cạnh đó, lại thêm một kỷ lục là có tượng Phật tọa thiền vĩ đại nhất châu lục. Thế nên, khi công trình xây dựng hoàn tất, nhìn từ xa, chỉ thấy ngôi chùa nguy nga với mái ngói xanh đỏ và tượng Phật to lớn thếp vàng nhũ lóng lánh, nổi bật giữa trời mây, không còn thấy ngọn đồi.
Ngoài chánh điện, nơi đây còn có nhiều tòa nhà rộng lớn, bao gồm tiền sảnh, hậu sảnh, tăng xá, tàng kinh các, bảo tàng viện, tăng quán, v.v… với ngói lợp nhập cảng và cột kèo chạm trổ tinh vi, tiếp nối liền lạc nhau tạo nên một quần thể kiến trúc qui mô, chiếm hết diện tích ngọn đồi, từ chân lên đỉnh, từ mặt trước đến mặt sau.
Saturday, July 7, 2018
NGUYỄN AN BÌNH ** KHI QUA ĐỒI CHARLIE
Tôi nghe lá trên rừng đang chuyển cơn mưa
Khi xe qua đồi Charlie Đắc Tô Tân Cảnh
Màu xanh ngút không giấu đi niềm cô quạnh
Vẫn rợn người hồn tử sĩ lạnh quanh đây.
NGUYỄN MẠNH TRINH ** Chủ đề chiến tranh trong văn học XHCN
XHCN là văn học xã hội chủ nghĩa và cái nền văn học ấy đã được mệnh danh cho cả một thời kỳ mà chủ đích văn học phục vụ chính trị. Khi người làm văn học phải:
"miệng nhai nghị quyết
mắt liếc chủ trương
chân đeo lập trường
tay ôm quan điểm"
thì những chủ đích như chân thiện mỹ hoặc nghệ thuật vị nghệ thuật hay nhân sinh chỉ là những chiêu bài bên ngoài...
Thursday, July 5, 2018
Wednesday, July 4, 2018
NGUYỄN THANH HUYỀN ** ÁM THỊ TUỔI THƠ: NHIỆM MÀU CHO NHỮNG ĐIỀU CÒN MÃI
Cuộc sống nó gắn với cuộc đời khít đóng một hành trình, lộ trình mà ở đó không có công nghệ Mackup, tân sửa chỉ song song với chiều “một đi không trở lại”. Hay nói cách khác một tất yếu hiển nhiên “con người không thể tắm hai lần trên một dòng sông trôi”… Nhưng tình đời và lòng người nuối tiếc, thiết tha hay đau đáu xót xa, trằn trọc năm canh, thao thao giục giã, hối thúc mong “repeat, open mode” thì quang cảnh “dòng sông trôi” ấy, dòng nước nóng, lạnh đó sẽ mãi ngự trị ngấm da thịt, thấm vào vùng cảm nhận để một lúc nào đó trí tưởng tượng khứ hồi “mở” sẽ như cuốn phim quay chậm phác họa đầy đủ, chân thật nhất những dung lượng ám ảnh, mong đạt… “ÁM THỊ TUỔI THƠ” của tác giả Lê Viết Hòa đã cho độc giả thấy được “sức mạnh” của cái tình, cái tình và trí lực sẽ một phần nào đó như thảo dược làm “cải tử hoàn sinh cục bộ tức thời và nhất thời tạm dừng” trên bề diện của tiến trình sinh tồn. Mặc dù sự “sống lại” của quá khứ chỉ bằng sự hồi ký ảnh hình qua năng ảnh “ám thị” có độ “nét”, “độ rung” ở tần suất hi hữu “lâm sàng” để những điều “còn mãi” một lần nữa “mãi còn”. “Ám thị tuổi thơ” đã được “tái sinh” bằng phương pháp nhiệm màu này!
Tuesday, July 3, 2018
NGUYẾN AN BÌNH ** TÌNH YÊU MÀU HOA ANH ĐÀO
Nghi đáp tàu từ ngoại ô và xuống ga ở trạm Tokyo Metro Kudanshita lúc 8 giờ. Anh lướt nhìn đồng hồ rồi thầm nghĩ chỉ 5 phút đi bộ đến công viên Chidori-ga-fuchi là mình sẽ gặp được lại Khúc Diễm là anh đã cảm thấy niềm vui tràn ngậptrong tâm hồn. Hôm nay hai người hẹn nhau đến công viên nhân ngày nghỉ cuối tuần để cùng ngắm hoa anh đào đang vào thời kỳ nở rộ. Ở đất nước xứ sở mặt trời mọc, khi mùa xuân về tiết trời trở nên ấm áp, cả Nhật Bản tràn ngập sắc hồng và hương thơm dịu nhẹ của một loài hoa sakura mà ta thường gọi là hoa anh đào, người ta có cảm giác muốn được cùng ai đó chia sẻ cảm giác dịu dàng, thân thương trước vẻ đẹp của một loài hoa mảnh mai và thanh khiết. Mùa xuân ở Nhật Bản thường bắt đầu từ tháng 3 và kéo dài đến tận tháng 5. Đây cũng chính là thời điểm hoa anh đào khoe sắc rực rỡ nhất, mãn khai nhất trong năm. Mỗi một bông hoa anh đào được ví như cuộc đời của một võ sĩ đạo samurai khi cần có thể hy sinh trong nụ cười bình thản, vô ưu đi vào cỏi chết nhẹ nhàng như một bông hoa anh đào thanh thản lìa cành về với đất mẹ. Hoa nầy vừa tàn thì hoa khác lại bung nở, rụng xuống đất rồi vẫn còn tươi nguyên và vẫn còn thoang thoảng mùi hương trong gió làm ai cũng phải xao lòng ngất ngây.
Subscribe to:
Posts (Atom)