Monday, February 24, 2020
TRANG LUÂN ¤¤ Đêm
Sao em thấy khu này ghê quá hở anh?”
Người đàn ông luống tuổi, đang đứng bên cửa kính, quay lại điềm đạm:
“Em nói không sai! Đây là khu chung cư mà tình trạng an ninh không mấy gì gọi là sáng sủa, khả quan cho lắm. Khu chung cư mà hầu hết người Á châu đều tránh xa, chứ chẳng riêng gì người Việt Nam, ngoại trừ chỉ có anh mà thôi. Nhìn ngang nhìn ngửa chỉ thấy toàn là Mỹ đen và người Mễ. Chẳng có đêm nào mà không có xe cảnh sát chạy tuần tiễu ở quanh đây. Cách đây ba hôm, cảnh sát mới hốt ở đây năm, sáu mạng có liên quan đến vấn đề đĩ điếm và ma túy. Ban đêm, nhất là cuối tuần, em sẽ thấy nhạc ráp trổi lên đinh tai, nhức óc cùng tiếng vỏ chai ném loảng xoảng ngoài parking. Đôi khi cao hứng còn lôi cả súng ra bắn chỉ thiên nữa là đằng khác.”
THY AN ¤¤ Những Ý Niệm Lùng Bùng
ở nơi này có những ngón tay làm đảo lộn địa cầu
không-thời gian xao động bẻ gãy những trật tự
trái tim rung chuyển cuốn theo ánh sáng
gửi câu thơ trữ tình lên vũ trụ
hành tinh vẫn chứa những hạt nhỏ nhất của tâm thức
Phật hiện ra xoa đầu Einstein
Spinoza lùng bùng réo gọi
Kant lắc đầu quầy quậy, Nietzsche văng tục bực mình
trọng lực buông bỏ tấm thân và trái tim trôi nổi
đường chân trời của Hawking đi ra khỏi hư không
bằng thứ vận tốc nhanh hơn ma quỷ ?
NGUYỄN MẠNH TRINH ¤¤ Ðọc Thơ Hải Phương.
thủ bút Hải Phương |
Có một người làm thơ đã viết một vài câu thơ tình cờ để tặng một tập thơ đọc cũng rất tình cờ của một nhà thơ mà cuộc gặp gỡ cũng thật.. tình cờ vô định trong cõi đời này:
NGUYỄN HIỀN ĐỨC ¤¤ Thử Sơ Phác Chân Dung ĐỖ HỒNG NGỌC .
¤ Ghi chú:
![]() |
BS Đỗ Hồng Ngọc @ Lagi |
Một người bạn không quen biết, Phương Bối, đã comment bài viết của Nguyễn Hiền Đức: “Không biết nói sao cho đủ để cám ơn anh Nguyễn Hiền Đức và bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc. Rất trân trọng”.
Sau đó, tôi còn nhận được những câu hỏi “khó” của vài bạn khác như hồi lên 8 đã biết “rung động đầu đời” thì giờ 80 thế nào? Rồi còn có đề nghị post tiếp những bài viết của Nguyễn Hiền-Đức về Đỗ Hồng Ngọc. Để đáp ứng những yêu cầu đó, dưới đây là phần còn lại.
Thân mến,
ĐHN
Sunday, February 23, 2020
PHAN HUY ĐƯỜNG ¤¤ Thời Gian Người Trong Tiểu Thuyết
Lâu rồi tôi lại được đọc một tiểu thuyết đáng mê từ Việt Nam.
Những ngã tư và những cột đèn. Trần Dần. Xuất bản năm 2011, theo bản thảo hoàn tất năm 1965-1966, và bản chép lại có sửa đổi năm 1989 của tác giả.
Nội dung "cụ thể" ? Tâm trạng của một con người đang bị quyền lực toàn trị vây hãm, nghiền nát.
LỆ KHÁNH ¤¤ Đêm Không Ngủ
Cháu cũng biết chú bây giờ quên hết
Chuyện ngày xưa từ ước hẹn ban đầu
Chú trả về cho quá khứ dài sâu
Cháu tiếc nuối chuyện tình trong ngang trái
Nửa đêm qua, trở mình nghe tê tái
Chú đâu rồi ? Gió lạnh quá đi thôi
Cũng hình như có tiếng lá thông rơi
Ngoài sân vắng đọng màn sương lấp lánh
Subscribe to:
Posts (Atom)