văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Saturday, March 14, 2020

HẢI PHƯƠNG ◘◘ mùa xuân

Hải Phương


Em phát tiết lộc non ươm mầm lá
Trái trên cành nặng trĩu mộng nguy nga
Ta đừng hát điệu phân vân ngôn ngữ
Triều dâng cao. Con sóng vỗ bước chân ngà

Ruộng cày vỡ. Đất thơm đồng. Trăng đã hẹn
Gió đong đưa. Em lộng lẫy mùa màng
Con tim nhỏ lại trang hoàng cánh én
Cho mùa xuân lại đến tháng giêng sang

DZẠ CHI ¤¤ BỖNG NHỚ VÔ CÙNG


Em là ai ?!!

Hé môi em nhả câu thơ
Mùa thu nạm ngọc trên bờ môi ngoan
Tóc mây lay giữa mù sương
Đường ngôi rẽ lệch cũng buồn như thơ

Em từ đâu rất mơ hồ…
Tóc liêu trai xõa bên bờ liêu trai
Đợi mùa thay áo heo may
Ta cùng em trốn lên mây ngủ vùi.

Friday, March 13, 2020

NGUYỄN ĐÌNH TOÀN ◘◘ Có Mùa Xuân Đá Phai Nào


     Tôi nói với lũ học trò, hôm nay là buổi học cuối cùng, cô cho các em nghỉ. Ai có trò gì vui thì biểu diễn cho cả lớp xem rồi về ăn Tết. Lũ trẻ la hét om sòm. Hoan hô cô. Cô hát cho tụi em nghe đi. Cô đau cổ, đau tận trong cái cuống họng này,  không hát được. Em nào tình nguyện lên hát? Con gái hát trước. Con trai hát sau. Những cái đầu, chân tay, ngó ngoáy bên dưới làm tôi muốn chóng mặt.

BÙI NGỌC TUẤN ¤¤ buồn đêm trăng



đêm nay, đêm nay, trăng đêm nay
buồn như lòng tôi buồn khi say
trăng buồn như lời ca u hoài
như cung đàn vương trên hàng cây

người về phương nao, sầu nơi đây
tình còn mang mang, lòng không hay
ai buồn như trăng mờ bên trời
sông trôi hoài sao? sao buồn thay

TRẦN YÊN HOÀ ¤¤ Người trở về



Ngày trở về, anh bước lê, trên quãng đường đê đến bên lũy tre (PD)

Buổi sáng thứ hai của tuần thứ ba, Hiên đang ngồi trong lớp, thì chị thư ký từ văn phòng trường đem lên đưa cho người giảng viên một mảnh
giấy. Người giảng viên đọc qua, rồi nói lớn:

- Cô Hiên có khách, cô lên văn phòng để gặp.

Saturday, March 7, 2020

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ◘◘ Trong cõi an nhiên


Nguyễn Hoà, Huỳnh Ngọc Hùng,
Đỗ Hồng Ngọc, PBTD

tặng Nguyễn Hòa

1-
Người từ độ về sơn trang quán chiếu
đá rong rêu chưa khóc đã nghẹn lời
con suối bạc lung linh trời ảo diệu
với nắng vàng biển động vọng xa xôi
Thuyền thanh tịnh xuôi theo dòng lặng lẽ
ánh từ dung rực rỡ lửa an nhiên
triền núi hư hao, âm thầm quạnh quẽ
bến đò ngang cũng hiu hắt đôi miền

Friday, March 6, 2020

HUY PHƯƠNG ¤¤ Một Đóa Hồng Cho Người Đưa Thư


Mọi ngày, trừ Chủ Nhật, còn thì dù thời tiết khắc nghiệt, mưa bão hay tuyết rơi, lạnh lẽo hay dưới cơn nóng chết người, trong thành phố ồn ào hay ở những vùng quê vắng lặng, những người đưa thư vẫn cần mẫn, đều đặn mang những bức thư hay bưu kiện đến tận nhà cho chúng ta. Vì nhiệm vụ, những người này không thể từ chối hay ngừng việc, ngay giữa những cơn nóng kỷ lục trong năm nay.
Bà Peggy Frank, 63 tuổi, cư dân North Hills, người có thâm niên công vụ với Bưu Điện Hoa Kỳ 28 năm nay, sắp sửa nghỉ hưu đã bị đột tử trong chiếc xe giao thư của bà, vì cơn nóng ngoài trời trong vùng Woodland Hills, Nam California lên đến 120 độ vào ngày thứ Sáu tuần trước. Đây là một cái “chết vì công vụ,” như người lính chiến ngã xuống giữa trận địa, hay như người lính cứu hỏa phải thiêu mình giữa ngọn lửa đang hoành hành!

THANH TRÍ ¤¤ Thơ Trăng Cõi Mộng Ảo Huyền


Thanh Trí * cõi mộng



Thơ Trăng cõi mộng ảo huyền
Cung đàn phổ nhạc giao duyên bềnh bồng

Nghe trong âm hưởng mênh mông
Thấy trong tiếng sáo mảnh hồn thi nhân

TRẦN HOÀI THƯ ¤¤ Đôi Mắt

Trần Hoài Thư

Thêm một mùa thu trở lại. Thêm một bầu trời trắng xám như mang theo một nỗi buồn, cúi đầu đưa ti­n những ngọn lá trở vàng. Và với tôi, thêm một khóa học nữa lại trở về.

Tôi bắt đầu mang lại chiếc áo len mỏng, bỏ lại tập vở, cuốn sách vào school bag để tiếp tục cuộc hành trình. Kiến thức hay là cơm áo. Có lẽ là cơm áo cũng nên. Cái giấc mơ hôm qua của một tên đàn ông da vàng, đến từ một đất nước nghèo khó, lạc hậu, tai ương, trước một thế giới văn minh kỹ thuật, bao bọc bởi computer, điện thoại, fax, bây giờ đã trở nên buồn nản. Hay tại số tuổi của tôi, chẳng khác những chiếc lá vàng đầu tiên rụng xuống trên thềm cỏ. Mùa thì lúc nào cũng về đúng hẹn. Nhưng trong tâm hồn tôi, mùa đang thay đổi theo từng bánh nhịp của thời gian. 

ĐỖ HỒNG NGỌC ¤¤ Trên sông khói sóng


@ Đinh Cường phác hoạ

Năm năm không về thăm Phan Thiết
Năm năm dù hẹn đã trăm lần
Những gốc me già xưa nhớ quá
Những con đường nhỏ rất quen thân

Ơi những con đường ta đã đi
Gia Long Đồng Khánh mượt xuân thì
Chân run rẩy cát bờ Thương Chánh
Gió ở đâu về thơm bước khuya