văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Tuesday, March 17, 2020

PHAN BÁ THỤY DƯƠNG ¤¤ thơ tuổi học trò

© Thái Đức Nhã 


Lời ru

xin em đừng nhìn mây bay
hỏi thăm đường đến thiên thai lối nào

lời ru theo gió bay cao
tình yêu mình cũng dâng sầu đó em

TRẦN YÊN HOÀ ¤¤ Bán chữ


© Hà Cẩm Tâm
Thí quờ quạng ngóc đầu lên nhìn chiếc đồng hồ dạ quang để trên bàn. Trời se se lạnh. Gió thốc tháo bên ngoài ào ào lồng qua lớp cửa kiếng. Nghe nói tuần này gió Santa Ana thổi mạnh. Gió Santa Ana đã nhiều năm làm cư dân lo sợ, gió khô và mạnh, trưa thì nóng rang...
6:00 am. Thí nghĩ mình nên thức dậy để viết. Viết đây không phải là viết văn hay làm thơ, hay viết thư tình gì cho cam, mà viết lên bì thơ của các mẫu quảng cáo, để nhận món tiền còm. Thí cố gắng ngồi dậy thật nhẹ, dù chiếc giường nệm đã cũ, cong ụp xuống và kêu lên răng rắc. May mà Mại còn ngủ say, chắc là tối qua nàng thức khuya viết, nàng viết đâu đến 11, 12 giờ đêm mới vào giường...Thí thấy cần nên để nàng ngủ thêm chút nữa để lấy sức mai viết "cày" tiếp.

Monday, March 16, 2020

NGUYỄN AN BÌNH ¤¤ D’RAN, CHÚT TÌNH GỞI LẠI


Vượt đèo Ngoạn Mục chạm D’ran*
Bỗng vấn vương ai – má ửng hồng
Xe qua thị trấn bình yên ấy
Thấy mắt em cười – trong rất trong.

Cung đèo uốn lượn – cua tay áo
Bát ngát đồi chè thơm hơi sương
Dốc cao Cầu Đất nghe núi hát
Rủ bụi giang hồ trong bước chân.

TRẦN VẤN LỆ ¤¤ Sáu Giờ Chiều


6 pm, tối rồi.  Đèn đường cũng đã bật.  Ánh đèn tỏa rất chật vừa đủ loa che mưa...
Tôi xoa xà bông khô ướt hai tay nước mắt...Nước mắt là có thật ràn rụa ngày Phục Sinh!
Biết có ai giật mình trách móc tôi lảm nhảm?  Tại vì ngày u ám...nên tôi buồn vậy mà...

HỒ TRƯỜNG AN ¤¤ Bãi Gió Cồn Trăng


© Đinh Cường 
Hôm nay ông Nam Tảo đi lên Tân Ngãi đặt làm ba cái bài vị cho ông bà nội mình và cho bà đích mẫu của cha mình để thờ tại trung đường. Ông không ngại tốn kém, đặt làm bài vị sơn son thế vàng rực rỡ.
Nhà ông mái ngói móc, vách ván, gồm ba gian hai chái. Gian giữa, ông thờ bức tranh A Di Đà Tam Tôn. Gian bên trái ông thờ cha mẹ mình. Gian bên mặt ông thờ ông bà nội và bà tổ đích mẫu. Còn chái bên trái ông đặt các hộc tủ chứa dược thảo cùng kệ sách. Chái bên mặt ông kê hai chiếc tủ kiếng bày đồ cổ ngoạn. Trước bàn thờ cha mẹ, ông bà, là bô ngựa bằng gỗ giáng hương. Nơi gian giữa ngoài bàn thờ Phật là chiếc bàn dài bằng gỗ nu nổi vân, hai bên có hai chiếc trường kỷ chạm chim, sóc, trái nho.

TƯỜNG LINH ¤¤ mây cố quận


© Đinh Trường Chinh

Dừng lại quán lưng đèo uống rượu
Một mình đối mặt với non cao
Khói dâng lũng thấp, sườn mây nhạt
Tiếng suối xa reo, phải núi chào?

Vươn cánh đại ngàn chạm trắng mây
Quần sơn, thạch trận vẫn bày đây
Không là tráng sĩ hồi nguyên quán
Rượu đón, đèo xưa chén mãi đầy

HÀ THÚC SINH ¤¤ Thả Xuân



Len dưới rừng cây cuối tháng Ba
Miệng em son đỏ lẫn vào hoa
Tóc em như khói cay cay mắt
Áo mỏng vân lên màu ngọc ngà

Mùa rét gió chui tê sống áo
Về đây bên lửa cởi đời nhau
Mở cho nhau những thân thể mới
Ta thả nghìn chim bốc trắng đầu

Sunday, March 15, 2020

LÊ VĂN PHÚC ¤¤ Đường Nào Lên Thiên Thai




Thiên thai – cái tên nghe réo rắt mê ly quyến rũ – theo tự điển nghĩa là “chỗ tiên ở” gọi tắt là “tiên giới” hay “cõi tiên”.
Cõi tiên, nhìn lên một cách lạc quan thấy các đặc điểm sau đây:

TRẦN VẤN LỆ ¤¤ Nguyệt Khuyết Hoa Tàn


Bao giờ tôi hết yêu Đà Lạt?
Tôi hỏi lòng tôi sáng lại chiều
Tôi hỏi lòng tôi như vậy mãi
Bao giờ Đà Lạt cạn tình yêu?
Bao giờ tôi đứng đây nhìn núi
Không thấy lòng tôi lạnh bất ngờ?
Ôi núi Lạc Dương rừng Vạn Kiếp
Đường Bà Trưng trắng những trưa mưa!

NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH.¤¤ CHẲNG “ĐỂ LÀM GÌ”


Thư gởi bạn xa xôi (15.3.2020)
CHẲNG “ĐỂ LÀM GÌ”

Một người bạn trẻ năm nay mới 50 tuổi ở nơi xa kia trách tôi sao anh nói “Về thu xếp lại” gì đâu chẳng thấy mà chỉ thấy anh bày thêm ra “tùm lum” đủ thứ chuyện vậy?
Oan quá đó nhe. Muốn “thu xếp” thì phải lục tung lên, bày biện ra… rồi mới lai rai “thu” gom mà sắp “xếp” lại được chớ phải không?
Mấy ngày này đúng là stayhome ở homestay nhà mình, đi ra rồi đi vào… không “thu xếp” thì làm gì đây? Thu xếp xong lại tự hỏi “để làm gì?”. Bèn lấy cụm từ này làm Tựa cho một “Tệp tuyển” gồm những bài viết ngắn bấy nay mình yêu thích, để lâu lâu coi lại rồi cười rồi khóc rồi ngẫm ngợi bâng quơ một mình cũng hay. Định gọi nó là Tùy bút, vì nó đã từ duyên, tùy hứng, tùy nghi, tùy hỷ… mà có, rồi thấy không ổn, gọi nó là Tạp bút thì đúng hơn.