Em giữ giùm tôi
sợi khói đốt đồng
Lan man cháy
trắng bờ lau thương nhớ
Chắt lọc phù sa
nên suốt đời mắc nợ
Món nợ ân tình
đâu còn ai tắm mát những mùa sau.
Em giữ giùm tôi
sợi khói đốt đồng
Lan man cháy
trắng bờ lau thương nhớ
Chắt lọc phù sa
nên suốt đời mắc nợ
Món nợ ân tình
đâu còn ai tắm mát những mùa sau.
Với tập thơ “Tình Người” xuất bản năm 1967, đến tuyển tập “Tôi Học Phật” (Phiên bản 2, 2021), như vậy trong vòng 54 năm, Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc có cả thảy 57 quyển sách đã xuất bản, đủ các thể loại, gồm: Thơ, Văn (Tùy bút), Y Học Thường Thức, và Phật học. Cùng với số lượng các tác phẩm nhiều như vậy, sau khi đọc sách của Đỗ Hồng Ngọc, có rất nhiều tác giả tên tuổi viết bài nhận định về các tác phẩm ấy của ông; tôi thiển nghĩ, không riêng gì tác giả của “Tình Người”, của “Thơ Đỗ Nghê”, của “Tôi Học Phật”, vân.vân…, mà bất cứ người làm sách nào có được nhiều người quan tâm như vậy chắc chắn không gì vui và hạnh phúc cho bằng!
Ở phía sau em biển tựa lòng
Cầu dài nối lại mối tình riêng
Đời sau truyền thuyết người ta nhắc
Thủa ấy ngồi kia em tóc đen
Tôi đến Đà Lạt đúng vào một ngày mưa. Mưa tầm tã. Ngồi trong nhà Thủy Tạ, nhìn những hạt mưa bay giăng kín rừng thông, phủ mờ khu phố Hoà Bình , và rơi lả tả xuống mặt hồ Xuân Hương, tôi mơ hồ như những giọt nước mắt của người góa phụ đã từng một thời nhan sắc.
Người con gái vừa đến gặp tôi làm cho tôi mỉm cười với sự so sánh lạ lùng này. Bởi cô ta cũng xinh đẹp, và dù có nở nụ cười tỏ ra mừng rỡ khi chào tôi, vẫn không giấu được nét buồn trong đôi mắt. Một nỗi buồn có cái gì xót xa sâu lắng lắm.
Nở xanh lũng thấp đỉnh cao ven đường.
Mái chùa son nhạt màu sương,
Vạt mây ngừng lại gió dường phân vân.
Lội qua con suối phàm trần,
Thiền sư để lại dấu chân bên bờ
đêm nay rượu đã say chuếnh choáng
gõ chén rồi ngâm thơ Ðặng Dung
sắc đêm huyễn hoặc trăng nguyệt thực
trời tím mây bầm đỏ máu đông
từ đâu tiếng vạc kêu thảng thốt
vật mình quằn quại gió đảo điên
đứng giữa trời không tung chén rượu
dâng người lịch sử muốn bỏ quên
Diễm đứng ngắm mình trong gương một lần nữa, người trong gương mỉm cười hài lòng. Chiếc đầm màu trắng may đúng mode hợp với thân hình cân đối, bộ nữ trang đắc tiền làm cho cô sang trọng hẳn lên, mái tóc chải kiểu cách và khuôn mặt được trang điểm rất kỹ, nhìn Diễm như một diễn viên chuẩn bị lên sân khấu.
Tiếng xe cộ qua lại trên đường đánh thức khu xóm vốn lặng lẽ về đêm
Nắng mai trải nhẹ một dải lụa hoàng kim lên góc vườn nhỏ
Giọt sương vừa đủ nặng để rơi nhanh khi nhành lá lay động trước gió
Con chim vỗ cánh trăm lần mà tợ như đứng yên – chỉ để hút tí mật từ nhụy hoa
Qua một đêm, con nhện kiên nhẫn dệt lại một mạng lưới khác sau khi bị phá hủy bằng một cái quơ tay của người đi đường
Có người ngồi im bên cửa sổ không làm không nói gì cả