văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Thursday, October 6, 2022

Trần Vấn Lệ ** Áo Dài


Đẹp quá!  Trời ơi chiếc áo dài!
Làm sao che gió áo đừng bay?
Làm sao đừng để ai cô quạnh
Phố cũ đường xưa nhớ quá đi!
Nói nhớ vì lòng không thể quên
Là không ai nữa, chỉ mình em!
Ơi chiều gió lộng bay tà áo
Tôi nhắm mắt mà bắt được Duyên!

Thursday, September 15, 2022

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** TIẾNG GIÓ



Tiễn biệt phụ thân đi vào cõi nhớ


Dốc Tây sườn núi đá ngổn ngang

Hơi nổ nào còn vương bụi cỏ

Hiện trường phảng phất tiếng chim rền

Bốn phía hoa nho phơi  thắm đỏ


Trung thu sao lạnh tiết mưa bay

Sấm chớp giăng giăng đầy sông Hậu

Đường trăm cây số nhạn bay về

Đáy suối soi mình hồn ứa máu ...

Friday, September 2, 2022

Huỳnh trung Chánh ** ĐỢI CHỜ



Kiếp người, một giấc mộng thôi

Biết buông huyễn mộng thảnh thơi an nhàn



Dì Tư Lợi có ba cô gái đang xuân tuổi từ 24 đến 30, đều xuất thân đại học, đều có việc làm tốt tại San Jose, California, đứa nào cũng theo nếp sống Âu Mỹ giao du rộng rãi, đùa giỡn tưng bừng mà vẫn lửng khửng chẳng “kết” ai. Dì Tư thầm lo sợ “ba hũ mắm nêm” nổ thình lình, nên cứ nhì nhằng than thở : “Bây lớn tồng ngồng hết rồi mà sao chẳng đứa nào chịu lấy chồng cho má có cháu ngoại má bồng?”. Cô út dĩ nhiên là được mẹ cưng nhất, nghe mẹ than, thường chu mỏ õng ẹo: “Con không lấy chồng đâu! Con sống hoài hoài với má mà!”. Nghe con nói, dì cũng vui vui, dì nghĩ nếu đám con bỏ đi mất biệt không vương vấn như bọn Mỹ, hàng năm mỏi mòn chờ đợi cầu may nhận được mỗi cái thiệp chúc Giáng sinh, thì chắc dì buồn héo hắt, rồi theo phứt ông chồng qua cõi bên kia cho rồi. Dù sao ở xứ nầy được đám con gái gần gũi săn sóc cũng ấm lòng: bởi vậy nếu chúng thường lăng xăng tíu tít bên dì xem phim bộ Đại Hàn lấy lệ vài mươi phút, thì dì cũng ép bụng ngồi ngắm các con hào hứng xem phim Hoa kỳ tẻ nhạt cho chúng.thỏa lòng.

Tuesday, August 30, 2022

Trần Vấn Lệ ** Có Một Mùa Thu Thật Dễ Thương



Có một mùa Thu thật dễ thương!  Tôi đang đây một khách qua đường...thấy trời tim tím thì tôi nói:  "Có một mùa Thu thật dễ thương!".
Là nghĩa là thương không phải ghét...những con chim sẻ của ai nuôi, với mình bất chợt như là bạn, nhìn chúng bay mà bỗng thấy vui!
Chim sẻ bay và lá...cũng bay!  Hình như tất cả hóa thành mây?  Chỉ hoa hường trắng buồn đơn lẻ, chắc ngậm ngùi đang thương nhớ ai?

VÕ THẠNH VĂN ** Nghiêng Song




Nắng xưa 

chiều đỗ nghiêng song

Em chờ người vội về hong 

lưới sầu


Ru nhau 

từng giọt nhiệm mầu

Riêng lòng còn giấu 

niềm đau nỗi hờn


Trăng xưa 

ngơ ngác phố phồn

Trong bi luỵ đã gặm mòn 

trăng khuya

Wednesday, August 17, 2022

THIẾU KHANH ** Cảm Xúc Bất Chợt



(nhân đọc “Chiều Ly Hương 
Nhớ Núi và Tiếng Lục Lạc” 
của Ngô Nguyên Nghiễm)

Ngóng mãi quê nhà xa ngút ngút
Chiều sương bóng núi ngã bên kia
Haha! Tráng khí trao cho gió
Nhạc ngựa reo hoài giữa giấc khuya!

Thursday, August 11, 2022

PHAN CHÍNH ** MÙA VU LAN VỚI BÔNG HỒNG CHO MẸ !


Đây là một buổi họp mặt thân tình, trao đổi về giá trị hiếu đễ, đời người, mà không quá nặng nề với từ ngữ triết luận cao siêu, với tôi hiếm gặp, nhưng thấy lòng nhẹ nhàng và thấu cảm. Đó là cuộc hội ngộ tại Lagi Farmstay (khu du lịch Cam Bình, thị xã La Gi) vào sáng ngày 8/8/2022 – Đơn giản với khu vườn đầy cây xanh, vài căn phòng nghỉ cấu trúc thanh thoát nằm bên chiếc ao đầy sen và cá kiểng… Thế mà “hội trường” từ một quầy bar và các loại băng gỗ, ghế bàn cà phê… được bày biện khá đẹp mắt, đã đông người đến dự từ sớm hơn giờ mời.

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ** TRĂNG KHUYẾT

Hình ảnh Mặt Trăng khuyết

ảnh trăng khuyết từ thuthuatphanmem.vn



Tiễn hồn các bằng hữu xuyên về cõi hư vô


Nhảy suốt dặm trường ly biệt

Bỗng chốc lạ lẫm hình nhân

Tim vừa chuyển hóa hoa sen

Chớp mắt lạnh hoàng hôn xuống


Lơ láo côn trùng lên tiếng

Thiên nhiên mờ tỏ sắc không

Bạn ta gõ mõ chiêu thần

Từng bước lùa qua sương khói

Wednesday, August 10, 2022

MINH NGUYỄN ** ĐỒ SƠN HẢI PHÒNG

Kết quả hình ảnh cho bải biển Sầm sơn Hải phòng

Trên đường từ thành phố biển Sầm Sơn về lại Thanh Hóa, Như luôn miệng năn nỉ tôi cho cô theo đi “giang hồ vặt” ra Hải Phòng một chuyến. Bởi, có đến hơn chục năm, cô chưa lần đặt chân trở ra đó, nghe nói bây giờ Hải Phòng đã có sự thay đổi ghê ghớm, nhất là với biển Đồ Sơn.

Tôi hỏi cô:

- Còn việc ở Thanh Hóa em bỏ cho ai?

Như hớn hở trả lời tôi:

- Chuyện đó dễ hơn con cờ hó, nếu được anh đồng ý, tối nay em chỉ cần xem qua sổ sách kế toán một lúc là ok, hơn nữa em còn trở về Thanh Hóa chứ có đi luôn đâu mà anh lo.

Saturday, July 30, 2022

Trần Vấn Lệ ** Tưởng Tượng Em Trong Phố Đà Lạt Mình Mưa Bay



Đà Lạt mình tháng Tám!  Mưa!  Ôi trời mưa mùa.  Còn tháng nữa...ngày xưa, trường mở cổng Năm Mới...

Mới mà Xưa Vời Vợi!  Trời vẫn mưa, đúng mùa...Lâu lắm, ai cầm ô / che cho em...đi chợ?


Khu chợ xưa, còn đó.  Trường học xưa, còn kia.  Trên con đường đi, về, em đâu còn cô bé!


Em - cô gái, gạt lệ!  May nhờ mưa, dễ thương!  Em ơi, anh rất buồn:  Câu Thơ Vừa, Đẹp Chứ?

Anh làm thơ nối chữ / như nối nước mắt em.  Thôi, anh không làm thêm / bài thơ này em nhá!