văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Friday, March 6, 2020

HÀ THÚC SINH ¤¤ Quán bên đường




Nằm chui khóm lá chiếc bàn thấp
Lề đường một lũ tụm quanh nhau
Ếm sâu hơi thuốc vào gan mật
Bất giác phà ra nỗi dãi dầu

Trung tá xích lô thầm hỏi bạn
Chợ trời dược sĩ sao về không
Cười như nước mắt nói như bỡn
Nó bố trưa nay còn cái quần

DƯ THỊ DIỄM BUỒN ◘◘ Vạt Nắng Bên Đồi


@ Đinh Cường
“Kỷ niệm với nhà văn Hồ Trường An”

Trời trong xanh không một chút mây, dù là mây trắng mỏng vương mắc như mọi ngày. Phương đông đã ửng vầng hồng rạng rỡ báo hiệu cho ta biết mặt trời sắp lên. Gió sáng nhè nhẹ vờn lên mái tóc lên da thịt gờn gợn lạnh. Cái lạnh man mát của buổi sáng thu đẹp.

Tuy đã vào chánh mùa thu, tiết trời lành lạnh làm cho cỏ cây hoa lá thay màu đổi sắc. Nhưng những cây ăn trái hai bên đường ở các nhà tư nhân, công sở của vùng nắng ấm California như cây cam đơm trái chín vàng, trái “bom” hay trái táo (apple) trở màu hồng, màu tím. Trái hồng giòn, hồng mềm màu vàng cam nõn nà phơi phới trên cành không còn một lá úa vì đã rơi rụng khi tiết trời vừa mới sang thu. Có những cây cao nghều nghệu, tàn lớn sừng sững chen chúc trên đồi núi chập chùng, chạy dài theo hai bên đại lộ vẫn còn màu xanh sậm. Những đám bông hồng hoang dã vẫn nở những chùm hoa tươi thẳm màu đỏ, tím, vàng, hường… Những cánh hoa còn đọng hạt sương đêm lung linh dưới ánh nắng sáng thu quét qua đồi rồi chiếu rọi xuống. Tạo cho triền núi xanh như bức tranh gấm thêu hoa.

BÙI GIÁNG ¤¤ Ði Vào Cõi Thơ Tuệ Sỹ


B. G @ Đinh Cường
Tuệ Sỹ một vị sư. Ông viết văn quá nghiêm túc, những sở tri của ông về Phật học quả thật quảng bác vô cùng. Thấy ông vẻ người khắc khổ, không ai ngờ rằng linh hồn kia còn ẩn một nguồn thơ thâm viễn u u.... Một bữa ông đọc cho tôi nghe hai câu thơ chữ Hán của ông :

Thâm dạ phong phiêu nghiệp ảnh tùy
Hiện tiền vị liễu lạc hoa phi

Ông bảo làm sao tiếp cho hai câu để nên một bài tứ tuyệt. Tôi đề nghị với ông nên nhờ ni cô Trí Hải tiếp giùm. Ông ngượng nghịu bảo tôi đừng nên rỡn đùa như thế. Vậy tôi xin lai rai thử viết :

HẢI PHƯƠNG ◘◘ Bỏ ta ở lại phiêu bồng tóc em



Bỏ chiều qua ta bỏ ngày
thềm nghiêng bóng cột trăng gầy mái hiên

ta bỏ ngày ta bỏ đêm
bỏ ta hiu quạnh bỏ em chỗ ngồi.

Bỏ đèn khuya xuống phố chơi
bỏ hàng cây đợi bỏ đời ra riêng

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM ¤¤ Nghiêu Minh: cuộc phiêu hốt tang bồng của kẻ lãng tử tài hoa


Nghiêu Minh
Tiểu sử văn học: NGHIÊU MINH

- Tên thật: Nguyễn Văn Minh - Các bút hiệu khác: Đặng Thiên Gia Hộ, Lê Cần Sơn, Mạnh Thần - Sinh 1944 - Quê quán: Mười Tám Thôn Vườn Trầu (HốcMôn), Gia Định - Hiện cư ngụ: Maryland, Hoa Kỳ

Tác phẩm đã xuất bản:
- Khóc Trên Đường Đi, Hát Trên Đường Về (tập nhạc 1984) - Trăng Mật (thơ 1992) - Chợ Trăng (tập nhạc 2000) - Dấu Xưa (thơ 2002) - Mẹ Thường Hằng (thơ song ngữ, 2005) - Thiền Trong Cõi Tục (thơ 2013)

Thursday, March 5, 2020

TRẦN THIỆN HIỆP ** Trên Đồi Gió


@ Đào Hải Triều

Lá gọi lao xao rừng xanh biếc
Đài mây chiều xuống ánh châu pha
Ta nghe thăm thẳm chừng trong gió
Có tiếng đàn xưa chạm phím ngà

Em cũng thuở nào cùng với trăng
Về hong tình sử chốn non cao
Từ tâm ấp ủ niềm yêu dấu
Huyền hoặc đường xưa lạc lối vào

HUY PHƯƠNG ◘◘ Chó Chết … Hết Chuyện


Con chó nằm trong cũi thấy đồng loại của mình bị đem đi đập đầu, cạo lông còn lồng lộn, gầm gừ, hay chảy nước mắt, nhưng đôi khi con người lại quá thờ ơ và dửng dưng với nỗi đau và cái chết của chính đồng bào mình.
Khắp nơi trên đất, chó là con vật được đánh giá cao vì sự thông minh, lanh lợi, lòng trung thành, tình cảm chan chứa, và nhất là mối thân hữu tự nhiên đối với loài người.

PHAN BÁ THUỴ DƯƠNG ¤¤ niệm khúc chiều



 bên hồ câu tuyết

ta ngồi đây một mình câu tuyết
tuyết tả tơi bay gió lạnh lùng
           
hồ ảm đạm buồn bên cành chết
nổi chìm bóng lẻ trước mông lung.

TÔ THUỲ YÊN ¤¤ Đêm qua bắc Vàm Cống



Đêm qua bắc Vàm Cống, 
Mối sầu như nước sông, 
Chảy hoài mà chẳng cạn, 
Cuốn phăng kiếp bềnh bồng. 

Tôi đi xuống Lục Tỉnh 
Để rắc bỏ ven đường 
Tài, tâm hồn, kỷ niệm… 
Giữ làm gì đau thương. 

LÊ KÝ THƯƠNG ¤¤ Hương vạn thọ


1.
Khi tôi đủ khôn lớn, biết đỡ đần công việc nhà giúp cha giúp mẹ, thì mỗi năm, sau 23 tháng Chạp đưa Ông Táo về trời, là tôi phụ trách lau sạch toàn bộ đồ thờ trong nhà; từ bộ chân đèn, lư hương, chân đế chưng tách trà, đến tủ thờ xưa cẩn xà cừ, bộ ván ngựa gỗ gõ, bàn tròn chân tiện… Tính cha tôi vốn cẩn trọng, người giao việc cho tôi làm, thế nào cũng kiểm tra lại, nên tôi phải cố lau sạch boong từng khe từng mộng đồ thờ đồ gỗ ở nhà trên…