văn hữu vườn tao ngộ

Nơi lưu trữ tác phẩm của PBTD và thân hữu. Liên lạc: phanbathuyduong@gmail.com

Wednesday, July 17, 2013

NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH * những mùa nắng Nha Trang

 
Nếu tôi là họa sĩ, có lẽ những giọt nước mắt xa Nha Trang sẽ được vẽ bằng một mầu sắc nào đó rất lung linh trong một bức tranh mùa nắng, có đôi mắt to của một cô bé 16 tuổi đựng suốt năm tháng ấu thơ dạt dào tiếng sóng, một ngày con sóng bật ra khỏi khóe mắt thành những hạt lệ, nên nó sẽ là một mầu rất mặn biển, để người xem tranh biết được nỗi chia lìa đó đã cứa xót lòng tôi đến thế nào.

TRÚC THANH TÂM * ngày tháng không rời

Nguyễn văn Bảy
               
    1.

    Đi viếng Chùa Ông, rằm tháng bảy
    Trăng quê bàng bạc, mắt em buồn
    Anh giấu vào tim, Trà Ban Lớn
    Còn hoài người cũ để anh thương !
                            
    2.

    Cái Nước ngọn, theo thầy Vinh học
    Quê nghèo xa cách, bốn mươi năm
    Tân Hưng Đông, nhớ thời nhau rún
    Vầng trán anh hằn thêm nếp nhăn !
                               
    3.                                             

    Đường phố thênh thang anh như lạc
    Nhưng vẫn còn trăng bến Ninh Kiều
    Một chút đau buồn, anh nói thật
    Mưa lớn còn ngập lộ, em yêu !
                               
 
    4.

    Châu Đốc quê mình thêm đẹp lạ
    Hai chiếc cầu nối nhịp bờ vui
    Tình yêu còn mãi trong ánh mắt
    Anh nắm tay em nở nụ cười ! 


    
 TRÚC THANH TÂM
      ( Châu Đốc )

Tuesday, July 16, 2013

NGUYỄN MẠNH TRINH * Đọc Hillary Rodham Clinton Living History

Có người nói đọc làm gì những hồi ký của các chính trị gia nổi tiếng bởi vì, họ có một dàn trợ bút có nghệ thuật cao để làm nổi bật chính con người của họ và sẽ rất khó kiểm chứng để có trọn vẹn niềm tin vào những điều họ viết. Bản thân tôi có lúc cũng đọc các hồi ký và cảm thấy có khi bị đánh lừa bởi có nhiều tác phẩm được hoàn thành với mục đích chỉ để biện minh hay đánh bóng cá nhân người viết. Nhưng, có những cuốn hồi ký làm cho tôi đọc thấy thích thú. Thí dụ như hồi ký của Thủ Tướng Churchill nước Anh chẳng hạn. Tôi chọn đọc không phải vì ông là một nhà văn đoạt giải Nobel văn chương vừa là một khuôn mặt lãnh tụ của thế giới. Mà chính là vì qua bộ hồi ký này tôi thấy được con người bình thường của ông dù sống và trải qua những phút giây đặc biệt của lịch sử. Những bài học kinh nghiệm không chỉ là những văn từ lý thuyết suông mà còn có giá trị thực tế cho những người đi sau.

TÙNG LINH * hỏi đường (1)

 
tặng Vũ Uyên Giang & Hồ Công Tâm
 
Một kiếp nhân sinh một đấu trường
Lối về quê cũ mịt mù sương
Tiền thân mấy thủa mà lưu lạc?
Hiện kiếp xoay vần gửi bóng dương
Giấc mộng ba sinh đà mấy chốc
Cái vòng danh lợi khéo bi thương
Tìm đâu hai chữ tiêu dao nhỉ?
Chỉ thấy mây bay trắng dặm trường
 
Tùng Linh (2)
---
(1) mượn vần bài Thăng Long Hoài Cổ của BH Thanh Quan
(2) Tùng Linh : Sinh năm 1939/ Quê Hà Đông, sinh tại Hà Nội/ Đại Học Văn Khoa/ Giảng viên Đại Học Mở Bán Công Trung Tâm Anh Ngữ Sài Gòn/ Hiện định cư tại Milpitas, Cali, USA/ Đã xuất bản: Thơ Trắng - 1962/ Thủa Nào Quên Lãng- 1993/ Ru Tình Viễn Xứ- 2006

Monday, July 15, 2013

CAO MỴ NHÂN * tình thơ trong nghĩa bạn bè qua thơ Mịch La Phong


Nhóm bạn Lạc Thư thay Lời Tựa Mở Đầu tập thơ “TỪ THUỞ TRỜI CAO CHẺ ĐÁ BIA” của thi sĩ Mịch La Phong đã qua đời mấy năm nay, bằng một đoạn văn, mà tôi thấm ý, cứ đọc đi đọc lại cả tập thơ chỉ vỏn vẹn có 50 bài, gói tròn trong 80 trang, kể cả bìa: 

Có những người làm thơ không phải để được nổi tiếng, hay để được trở thành Thi Sĩ. Họ chỉ làm thơ để ghi lại những rung động, những ước mơ hay những bức xúc, băn khoăn… bất chợt nắm bắt được trong một khoảnh khắc nào đó giữa cuộc đời. Mịch La Phong là một trong những con người đó…”.

NGÔ NGUYÊN NGHIỄM * Lê Quang Đông, xao xác những hoàng hôn truyền thuyết

Sinh năm 1965 tại Cai Lậy, Tiền Giang. Tốt nghiệp Bác sĩ Y khoa Đại học Dược Saigon.
Hiện đang công tác nghành bảo hiểm y tế tại SG.
Anh đã đoạt nhiều giải thưởng về thi ca.
Giải nhất thơ qua tác phẩm Tình Bạn, Tình Yêu và Mùa Xuân. Giải thơ Quận 3 năm 1992.

Nhà thơ Lê Quang Đông được chọn lọc tuyển thơ vào nhiều thi tuyển. Nhiều bài thơ xuất sắc hiện diện trên nhiều webblogs và các tạp chí văn học nghệ thuật trong và ngoài nước với nhiều bình luận, nhận định LQĐ đang vững chải bước vào giai đoạn hoạch định một hướng mới rực rỡ trong dòng thi ca của anh.


PHAN NI TẤN * hóa thân

Hồ Hữu Thủ
làm đôi guốc mộc quai hường - xin cùng tha thướt xuống đường với em - ngày mưa guốc lấm bùn lem - cũng vui vì chỗ gót sen em về

làm vi vút ngọn gió quê - hay vi vu thổi cây tre đầu đình - bay vờn trong chớm bình minh - hay trong chiều cũng tài tình như hương

làm thảm cỏ dại bên đường - xe qua bụi bám mà thương nẻo nhà - xa như người đã đi xa - thôi không về nữa để tà áo phai

làm le lói ngọn sớm mai - chiếu trên kẽo kẹt đôi vai gánh gồng - chiếu xanh bờ lúa đòng đòn - có con cò trắng con còng con cua

làm hạnh của đất khai mùa - làm hương ngọn gió xin đùa áo bay - ai xưa hò hẹn phương này - ôi phương từ bấy đến rầy chưa quên

xin làm ẩn mật hương thiền - làm lời trong miệng người hiền nói ra - đem tâm hư gột cái tà - dội lên thế giới ta bà ánh dương

làm mong manh lưới tơ sương - nhưng bền như dạ người thương nhớ người - từ em biết nói yêu rồi - trong niềm hạnh nguyện anh ngồi hóa sinh

xin làm miếng cắn thâm tình - ngậm vành môi ấy có hình trái tim - có đôi con mắt lim dim - có hình như giọng nói im không lời

làm xôn xao vẻ yêu đời - đồng thanh ương ứng với người tóc xanh - mai hoa vài nụ trên cành - diệp thanh mấy chiếc cũng thành mùa xuân

làm trăng một đóa sáng ngần - soi đường nối lại những phần chia phôi - nhớ giùm nỗi nhớ khôn nguôi - che giùm nhau ngọn gió đời bụi bay

trèo lên trên ngọn trời mây - thu trăm năm lại một ngày vào thơ.

PHAN NI TẤN

Saturday, July 13, 2013

TUỆ SỸ * ngồi giữa bãi tha ma


Bài 1

Lửa đã tắt từ buổi đầu sáng thế
Một kiếp người ray rứt bụi tro bay
Tôi ngồi mãi giữa tha ma mộ địa
Lạnh trăng ngà lụa trắng trải ngàn cây
Khuya lành lạnh gió vào run bóng quỷ
Quỷ run run hôn mãi đống xương gầy
Khóc năn nỉ sao hình hài chưa rã
Để hồn tan theo đầu lửa ma trơi
Khi tâm tư chưa là gỗ mục
Lòng đất đen còn giọt máu xanh ngời.

Friday, July 12, 2013

ĐẶNG TIẾN * ngựa phi đường xa


Tô Thùy Yên đến với văn học trên “Cánh đồng Con ngựa Chuyến tàu”, bài thơ làm năm 1956, đăng trên báo Sáng Tạo thời đó và được độc giả hoan nghênh ngay, nhất là trong giới thanh niên, học sinh. Thời ấy sinh viên chưa nhiều, quần chúng văn chương còn thưa thớt, một thế hệ độc giả mới đang chớm thành hình. Với thời gian nhìn lại, bài thơ có thể xem là một sự kiện văn học vì lời thơ tân kỳ, ý thơ mới lạ, không giống một bài thơ nào khác trước kia mà đã được người đọc không chuyên môn văn học yêu thích ngay. Chuyện hiếm, vì công chúng Việt Nam nói chung là thủ cựu.
Chuyện đẹp, vì bài thơ của tác giả 18 tuổi đi thẳng đến độc giả 18 tuổi.

LÊ XUYÊN * Chú Tư Cầu [tiếp theo]



Hai đứa nó vừa ngồi yên trên băng xe, thì có thêm một người hành khách nữa bước lên ngồi khít bên Phấn.

Đó là một anh khách trú trạc hai mươi lăm tuổi, mặc áo sơ-mi, quần tây dài, tay xách cặp da căng phồng.

Thấy có người chen bên cạnh, Phấn nhíu mày nhích vô sát bên cạnh Tư Cầu. Cô ta càng bực mình hơn nữa khi thấy anh khách này lại còn ló ra ngoài cửa xí xô xí xào một hồi với một người đứng dưới đất, có lẽ là bà con ra tiễn chân.